Long Uyên trận là pháp trận truyền tống, được làm từ một loại Cửu Diệu Thạch đặc biệt, giá cả đắt đỏ, nhưng có thể dịch chuyển toàn bộ đất nước ngay cả người cùng rời đi. Đây là nguyên nhân Phù Đề quốc vẫn luôn an toàn trong nhiều năm như vậy. Sau khi truyền tống, còn có một trận pháp che giấu toàn bộ quốc gia. Chi phí cao hơn một chút nhưng tiết kiệm chi phí hơn so với chi tiêu ở nơi này.
Thời gian hai ngày này không biết làm ăn thất bát bao nhiêu. Rất nhanh, thủ hạ xuống dưới thông báo cho toàn thể người dân.
Phù Đề quốc chủ vừa mới cầm lấy con dấu ấn xuống, một tia sáng đỏ lóe lên, pháp trận khởi động.
“Ừm? Tại sao không có động tĩnh?”
Pháp trận vậy mà một chút động tĩnh cũng không có, sau khi xác nhận lại nhiều lần, pháp trận xác thực đã khởi động, nhưng không có bất cứ động tĩnh nào. Nghĩ tới đây, Phù Đề quốc chủ cuối cùng cũng hiểu ra tất cả tiền căn hậu quả. Rốt cuộc biết rõ tại sao có nhiều hung thú đến như vậy, pháp trận rõ ràng là bị người khác che phủ.
“Đến cùng là ai!” Phù Đề quốc chủ tức sùi bọt mép: “Tử Vi pháp minh? Hay là Tử Dương pháp minh?”
Hoàn toàn không nghĩ đến, trong hoàn cảnh hỗn loạn này vẫn có người đánh chủ ý lên người bọn họ, thật sự cho rằng Phù Đề quốc là quả hồng mềm hay sao?
Ầm!
Bên ngoài pháp trận lại truyền đến một vụ nổ khác, toàn bộ hòn đảo cũng rung chuyển.
Phù Đề quốc chủ hít một hơi, bất kể thế nào, vẫn nên đối phó với hai hung thú bên ngoài trước đã. Lão thề, một khi thoát khỏi khó khăn lần này, sẽ vận dụng tất cả lực lượng, bắt được thủ phạm đứng sau hậu trường, giết hết những người có quan hệ với hắn để răn đe. Nếu không, ai cũng coi trọng một mẫu ba phần đất này của Phù Đề quốc, sau này sẽ sống ra sao. Nghĩ tới đây, Phù Đề quốc chủ ra lệnh: “Truyền lệnh xuống, tất cả mọi người chuẩn bị nghênh chiến.”
Có lẽ họ đã làm ăn lâu rồi, thực sự nghĩ họ chỉ là những người làm ăn bình thường, giờ đã đến lúc để người đời chứng kiến sức mạnh của Phù Đề quốc. Ngàn vạn người như độn quang bay lên trời. Người Phù Đề quốc sử dụng thần thông. Nhất thời, ánh sáng đầy màu sắc tỏa sáng trên bầu trời.
Cát vàng vạn trượng, Âm Phong ngàn dặm. Phù lục như mây, kiếm khí như mưa. Trong một thời gian, tài lực và thực lực đã được hiện ra một cách sinh động. Hung thú ngay lập tức biến mất ba phần dưới pháp thuật đầy trời.
Nghiệt Long cùng Phi Sinh bỗng nhiên gặp phải một cuộc tấn công mạnh mẽ như vậy, cũng bị đánh bay xa hàng ngàn dặm.
Ầm! Người Phù Đề quốc cũng không hèn mọn mà phòng ngự, mà đã chủ động tấn công dưới sự lãnh đạo của Phù Đề quốc chủ.
Quốc chủ hừ lạnh một tiếng, hiển hóa Pháp Thân. Đây là một Thạch nhân giống như đá cẩm thạch trắng. Toàn thân trắng như tuyết, ngoại trừ quần đùi thì không có quần áo nào khác, đường cong cơ bắp rõ ràng, chân đạp lên hoa sen màu trắng bằng đá, một đạo quang hoàn sau đầu, trên cổ còn đeo một chuỗi tràng hạt lớn.
Sống mũi rất cao có một loại sắc thái dị vực. Pháp Thân cao mười hai ngàn trượng, đầu dường như có thể xuyên thủng bầu trời.
Răng rắc! Phù Đề Pháp Thân giẫm trên mặt nước nhẹ như không. Cầm một ngọn giáo nhọn cả hai đầu, khắc họa ác quỷ dữ tợn và một bông sen thánh khiết Kim Cương Xử. Bảo vật này được tạo thành từ kim loại ngũ sắc, bóng loáng lưu chuyển, bảo khí bức người. Nó được gọi là Ngũ Sắc Kim Cương Xử, có thể hàng yêu trừ ma, loại trừ tà ác. Kim quang giống như kiếm khí sắc bén, xuyên thấu tầng mây, chiếu sáng tứ phía.
Quang mang ở khắp mọi nơi, chiếu xạ trên người hung thú, như thể nước nóng giội lên băng tuyết, tan chảy ngay lập tức.
Mấy ngàn hung thú kêu rên, toàn bộ mặt nước nhuộm thành một mảnh huyết hồng. Có thể ngửi thấy mùi hôi thối trong hàng ngàn dặm.
Kim Cương Xử hung hăng đóng đinh vào chân phải của Nghiệt Long.
Gầm!
Nghiệt Long đau đến ngửa mặt lên trời thét dài, lôi vân cuồn cuộn, hai mắt đỏ thẫm bắn ra quang mang.
Vảy rồng đen như mực chảy ra máu, đây là do sức mạnh của Kim Cương Xử mang đến từ trong cơ thể.
Nghiệt Long cũng phản ứng rất nhanh, một cái đuôi quất vào trên người Thạch nhân.
Ầm!
Pháp Thân của Thạch nhân rất giòn, phân thành hai ngay tại chỗ, rơi xuống biển phía dưới. Một giây sau, lại là một Thạch nhân hoàn chỉnh phá vỡ mặt nước lao ra. Hoàn hảo không chút tổn hại, trạng thái đỉnh phong. Kim Cương Xử đâm trúng cái đuôi của Nghiệt Long.
Vảy rồng đen như mực vốn rất cứng, nhưng lại yếu ớt giống như đồ sứ khi đứng trước mặt Kim Cương Xử. Mà quan trọng hơn là, một khi bị Kim Cương Xử đâm trúng, vết thương không thể lành lại được. Thời gian trôi qua, Nghiệt Long cùng Phi Sinh càng ngày càng suy yếu. Pháp Thân của Phù Đề quốc chủ bị đánh tan vô số lần, mỗi lần cũng đều được khôi phục lại như ban đầu.
Cách xa hàng ngàn dặm dưới nước. Lục Khiêm và đám người Yêu Nguyệt Tập Nguyệt cùng Thu Quan đứng bên trong bong bóng, Đệ Nhị Kiêu ở bên cạnh nơm nớp lo sợ, ánh mắt hoảng sợ.
Không ngờ Phong Đô lại làm ra một chuyện lớn như vậy.
Đỗng Sát Thần Nhãn bắn ra một đạo quang mang, bên trong quang mang hiện ra tình huống chiến trường.