Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 664 - 【Vip】 Hoàng Tuyền Đế Long

【VIP】 Hoàng Tuyền Đế Long 【VIP】 Hoàng Tuyền Đế Long

Lục Khiêm lấy Không Trung Thạch, trở lại Diễm Tâm Kim Cung. Lấy ra hạt châu giam giữ Đệ Nhất Vô Lượng.

“Ngươi có biết nơi này không?”

Lục Khiêm mở địa đồ ra trên bàn. 

“A? Giống như ngay bên cạnh trận pháp truyền tống, có thể nơi đó không có động phủ gì." Đệ Nhất Vô Lượng kinh ngạc nói.

Hỏi chi tiết một chút, nhưng suy nghĩ của Lục Khiêm rất rõ ràng. Thương Hạc đạo nhân không tìm thấy động phủ, trách cứ đổ lên đầu của Đệ Nhất Vô Lượng. Sau khi Đệ Nhất Vô Lượng truyền tống đến Thái Ảm vực. Phòng ngừa truyền tống trận bị người phát hiện, tạo ra một pháp trận có khí tức bí ẩn. Những năm này làm Phù Đề quốc chủ, vì tu sửa pháp trận, đặc biệt làm một trận pháp khổng lồ, che giấu toàn bộ khu vực xung quanh lại. Cho nên Thương Hạc đạo nhân vẫn luôn không tìm thấy nơi cất giấu Ngọc Lâu Chân Lục cuối cùng.

Lục Khiêm gọi Già Lam và đám người Yêu Nguyệt đến. Giao cho các nàng một phần Không Trung Thạch và hạt châu giam giữ Đệ Nhất Vô Lượng.

“Các ngươi mang theo phần Không Trung Thạch này hoàn thiện pháp trận, còn có, một tháng sau ta chính thức đăng cơ, các ngươi nhớ chuẩn bị sớm.”

Đại điển đăng cơ lần này. Lục Khiêm phải làm cho long trọng một chút mới được. Thủ lĩnh tất cả thế lực đều phải đến, lần này không giết người, chính là vì Huyền Hoàng chi khí nhiều một chút, nhìn xem Hoàng Tuyền Giao Long có thể trưởng thành đến mức nào.

“Vâng, bệ hạ.”

Đám người Già Lam lui ra.

Động phủ cũng không cần mình đi tìm. Có được vạn dặm giang sơn, chút chuyện này không để thủ hạ làm thay mình thì thật uổng phí. Đợi sau khi tìm thấy động phủ mấu chốt, Lục Khiêm lại ra ngoài cũng không muộn.

Diễm Tâm Kim Cung. Lục Khiêm ngồi xếp bằng. Pháp lực lưu chuyển trong đan điền, một Kim Đan tròn trùng trục lơ lửng trong hư không. Tốc độ pháp lực vận chuyển rất chậm. Thế giới này đối với Chân Đan trở xuống vẫn còn chịu đựng được, chèo chống Chân Đan cũng có chút độ khó. Lục Khiêm dùng hết tất cả thủ đoạn, cũng khó khăn lắm mới tiến vào cấp độ Chân Đan. Thăng cấp lên trên quả thực có chút khó khăn. Có thời điểm dùng hết pháp lực, cần thời gian rất dài để khôi phục. Đây hẳn là cực hạn của thế giới này. Có lẽ phải đến thế giới trung tâm mới giải quyết được vấn đề này.

Một tháng sau. Đại điển đăng cơ. 

Phong Đô Đại Đế tuyên bố toàn bộ Thái Ảm vực hoàn toàn thống nhất.

Tại đại điển đăng cơ, Thái Vi Tử và Viêm Húc dẫn đầu tuyên bố giải tán Thanh Hư môn và Tê Hà giáo, môn nhân triệt để nhập vào Tắc Hạ học cung, còn Thái Vi Tử thì đảm nhiệm chức Đại Tế Tửu. Những môn phái còn chưa giải tán nhao nhao bắt chước. 

Thời đại trước kết thúc. Thái Ảm vực tiến vào kỷ nguyên mới. Danh vọng của Phong Đô Đại Đế xâm nhập lòng người, là vị Hoàng đế đầu tiên thống nhất thiên hạ, sự tích của hắn sẽ lưu truyền thành các loại thần thoại, được vạn dân truyền xướng.

Tắc Hạ học cung. Mấy thiếu niên chạy trên đường cái. 

"Nhanh lên, hôm nay Tiêu Phàm Kiếm Chủ giảng bài, chậm là không giành được vị trí."

“Tiêu Phàm Kiếm Chủ là thiên tài bệ hạ đích thân dạy cho, nếu có một số bản lĩnh của ngài thì tốt.”

Các thiếu niên vui cười đùa giỡn. Trước mặt là một cửa đá khổng lồ. Bên cạnh cửa đá dựng một tấm bia cao. Trên đó viết tục danh của các Đại Tế Tửu các đời và sự tích. Đại Tế Tửu đời thứ nhất là Lục Khiêm. Tạo ra hệ thống học cung, sát nhập môn phái, giết Cửu Quỳ Long, Hồ mẫu, Thương Hạc đạo nhân, nhất thống thiên hạ, tạo ra thái bình và các loại sự tích. 

Các thiếu niên nhìn thấy tấm bảng hiệu này, nhịn không được khom người hành lễ. Phong Đô Đại Đế là người bọn hắn sùng bái nhất, trên đó ghi lại sự tích, chỉ là nhìn một chút liền nhiệt huyết dâng trào, làm mọi người muốn hướng tới.

Linh Tiêu cung.

Bên trong màn che, một thân thể trắng tinh nằm trên giường. Cơ thể mềm mại mỏng manh, bộ ngực đầy đặn và những chiếc lông vũ sặc sỡ trên thái dương của nữ tử, dường như không phải là con người. Bên cạnh là ba nữ tử trông giống hệt nhau. Đây là những mỹ nhân được bên dưới tiến cống. Lúc rảnh rỗi, cũng có thể thư giãn. Lục Khiêm đứng dậy khỏi giường. Đến bên cửa sổ, ánh nắng vàng hắt vào, mang đến một cảm giác ấm áp cho căn phòng.

Toàn bộ Tề Đô là trung tâm của thiên hạ, được gọi là Thiên Tề. Phong Đô Đại Đế hắn lại bị người của những dị tộc khác gọi là Thiên Tề Chi Chủ, Thiên Tề Đại Đế.

Linh Tiêu cung là nơi có địa thế cao nhất toàn bộ hoàng cung. Nhìn nhân gian phía dưới không sót một thứ gì. Người ở trong đó, giống như Thần Vương cao cao tại thượng. Loại cao cao tại thượng này, cảm giác kiểm soát chúng sinh làm cho người nhịn không được trầm mê trong đó.

Đương nhiên, trong lòng Lục Khiêm ngược lại là không có loại cảm giác này. Hắn giờ phút này, hoàn toàn trầm mê bên trong dị biến của Giao Phục Hoàng Tuyền đồ bên trong cơ thể.

Đại điển đăng cơ đã là ba năm trước đó. Trong lúc đó ẩn cư không ra ngoài, chưa hề lộ diện. Đoạn thời gian này cuối cùng cũng hấp thụ Huyền Hoàng đế khí xong. Thế giới của Giao Phục Hoàng Tuyền đồ vẫn là Hoàng Tuyền tuyên cổ bất biến, thế giới đen như mực và Nại Hà Kim Kiều. Giao Long bên trong đã thay đổi rất nhiều. Thân dài ngàn trượng, Ám Kim long lân. Lông bờm đen như mực trên lưng biến thành Huyền Hoàng, kéo dài từ sau cái cổ đến cái đuôi. Con ngươi phát ra kim quang, chiếu sáng sự âm u của Cửu Âm, nhìn thế giới Đại Thiên không sót một thứ gì. Độc giác xoắn ốc màu vàng trên đầu lại có thêm một cái. Hiện tại là hai sừng. Có sừng, có vảy, có trảo. Không khác gì Chân Long, nhưng vẫn có chỗ khác nhau với Chân Long.

Bình Luận (0)
Comment