Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 699 - 【Vip】 Đại Minh Truyền Thừa, Hàn Đàm Ngô Công.

【VIP】 Đại Minh truyền thừa, hàn đàm Ngô công. 【VIP】 Đại Minh truyền thừa, hàn đàm Ngô công.

Đối với Tu La nhất tộc âm thịnh dương suy mà nói.

Nam nhân thân thể khoẻ mạnh, tuổi còn trẻ như Lục Khiêm, quả thật cần phải lôi kéo. Đương nhiên, cũng chỉ là lôi kéo mà thôi.

Rất nhanh mọi người đã đến đông đủ.

Thân ảnh Huyền Lão Hắc Đế xuất hiện trên ghế chủ tọa. Người này thân cao năm trượng, đầu to mắt tròn, làn da tuyết trắng như ngọc, bên trong uy nghiêm còn mang theo chút chất phác.

“Đã đến đông đủ cả rồi, ăn cơm trước đi.”

Huyền Lão Hắc Đế vung tay.

Mọi người ngồi xuống, thị nữ bưng một mâm Kim Đan lên.

Trước mặt mỗi người đều đặt một viên Thất Khiếu Kim Đan và đại đào tử của Hoàng Tuyền.

Đây là Cửu U bàn đào. Đối với người tu luyện Hoàng Tuyền đạo thống mà nói là vật đại bổ. Nếu người thường chẳng may ăn phải, đó chính là kịch độc trên đời.

Ăn xong Kim Đan và bàn đào, Lục Khiêm cảm giác đạo hạnh của mình tăng thêm vài năm. Mặc dù chẳng tăng được bao nhiêu nhưng cũng bớt được mấy năm khổ tu.

Huyền Lão Hắc Đế ngồi trên chủ vị, lúc này thu nhỏ thân thể, thanh âm cũng biến thành giọng nói nam hài bảy tám tuổi. Không màng hình tượng, từng ngụm từng ngụm ăn đồ ăn trước mặt.

Những người bên dưới sớm đã thành thói quen, căn bản không để bụng hình tượng Huyền Lão Hắc Đế như vậy.

Thật lâu sau, Huyền Lão Hắc Đế mới ngẩng đầu lên, lau nước trên má.

“Những người được mời tới lần này đều có tư cách tiến vào Đại Minh Hương khi nó mở ra lần tới.”

Dứt lời, Huyền Lão Hắc Đế giới thiệu sơ qua tình huống Đại Minh Hương.

Đại Minh Hương là một đại động thiên, không gian rất lớn, cho tới bây giờ vẫn chưa thăm dò hết.

Trên bầu trời, mây đen Hoàng Tuyền vạn năm vẫn chưa tiêu tan. Không biết có bao nhiêu minh thú tinh quái đang ẩn mình, trong đó kiêng kị nhất chính là bay lượn.

Bay cao dễ bị tinh quái phát hiện, bị quỷ quái mặt đất nhòm ngó.

Ngoài yêu ma quỷ quái, còn có nhân loại dị chủng của nơi đó nữa. Ví dụ như người có mắt ở sau gáy, và thi la man không có đồng tử. Thực lực của những thứ đó cũng chỉ bình thường, có một vài trở thành thiên cung Đạo binh.

Còn đại bộ phận thực lực mạnh mẽ, luôn tràn ngập địch ý với người ngoài.

Có thể cảnh giới chưa tới Đan Kiếp, nhưng năng lực của dị nhân vô cùng kỳ quái, chỉ không chú ý một chút thôi đã bị âm thầm tấn công rồi. Những cao thủ trước đây đã ngã xuống đều do loại người này làm.

Sau khi giảng giải xong những việc cần lưu ý, yến hội diễn ra thêm một lúc, mọi người giải tán ngay sau đó. Mà Lục Khiêm vẫn một mực rơi vào suy tư.

Dựa theo lời của Huyền Lão Hắc Đế, Đại Minh Hương là nơi khởi nguồn của Âm Cảnh thiên cung đạo thống. Chính bốn người bọn họ đã phát hiện ra công pháp truyền thừa nơi đây, nên mới có Âm Cảnh thiên cung.

“Thi thể của Bạch Diện Âm Quân ở Đại Minh Hương sao?” Trong lòng Lục Khiêm nghĩ tới khả năng này.

Có lẽ những người khác không biết, nhưng Lục Khiêm lại rất rõ ràng. Sau khi Bạch Diện Âm Quân đánh với Địa Ngục Điểu một trận đã hoàn toàn tử vong, truyền thừa của lão cũng theo đó lưu truyền đi.

Trong thức hải mở ra truyền thừa Thanh Đồng cự môn, chỉ sợ chỉ có một mình hắn mới có được.

“Nhất định phải đến Đại Minh Hương tìm manh mối.”

Lục Khiêm âm thầm hạ quyết tâm.

Bạch Diện Âm Quân chí ít cũng là Động Chân kỳ. Có được truyền thừa của người này thì sau này không cần lo lắng nữa. Tu luyện tới trình độ cao siêu rồi, có khi còn có thể có tinh thần nữa.

“Phong Đô? Phong Đô! Lục Khiêm!”

Chỉ thấy Huyền Lão Hắc Đế đứng trước mặt, tay quơ qua quơ lại trước mắt hắn.

“Gia hỏa ngươi đang nghĩ gì thế?”

“A, tại hạ lần đầu nghe thấy chi tiết về Đại Minh Hương, nhất thời nhập thần quá.” Lục Khiêm tùy tiện tìm một cái cớ nào đó.

Huyền Lão Hắc Đế thờ ơ nhún vai, ném cho Lục Khiêm một tấm bản đồ và lệnh bài.

“Đây là bản đồ của Đại Minh Hương cho tới giờ chúng ta thăm dò được, ngươi cầm về xem trước chút đi. Còn có lệnh bài Thái Hòa sơn nữa.”

Huyền Lão Hắc Đế đi ngang qua Lục Khiêm, lúc vừa lướt qua người Lục Khiêm, bỗng nhiên nhớ tới gì đó.

“Đúng rồi, Thái Hòa là tên đời trước lưu lại, ngươi có thể đổi cái khác.”

Dứt lời, thân hình ngay lập tức biến mất.

Lục Khiêm nhìn lệnh bài tỏa quang mang dịu nhẹ trên tay. Hai chữ Thái Hòa được viết bằng Hoàng Tuyền Âm Triện.

Nghĩ một hồi, hoa văn trên mặt mặt đầu uốn lượn biến hình.

‘ Phong Đô ’!

Đây chính là tên mới của Thái Hòa chi sơn. Về sau trong Bắc Âm Thiên Tử, hắn cũng muốn gây dựng sự nghiệp một phen.

Danh hào Thái Hòa thay đổi trong nháy mắt, Huyền Lão Hắc Đế nhíu mày.

“Vậy mà lại lấy danh hào của chính mình mệnh danh sao, thú vị thú vị.”

Đã mấy trăm năm rồi Huyền Lão Hắc Đế chưa gặp được người nào như thế này. 

Phong mang tất lộ, tự tin tràn đầy.

Gã ngược lại muốn xem xem, truyền nhân trẻ tuổi của Diêm La thiên tử, tương lai có thể làm được những gì.

“Thiên Địa Âm Dương Đại Ma Bàn……”

Huyền Lão Hắc Đế không phải không biết gì về Lục Khiêm. Những biểu hiện trong suốt khoảng thời gian này, vẫn luôn được gã xem trong mắt.

Lục Khiêm cũng không biết ý nghĩ trong tâm Huyền Lão Hắc Đế.

Bình Luận (0)
Comment