Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 703 - 【Vip】 Cao Ngàn Vạn Trượng, Thiên Cung Nội Quỷ(2)

【VIP】 Cao ngàn vạn trượng, thiên cung nội quỷ(2) 【VIP】 Cao ngàn vạn trượng, thiên cung nội quỷ(2)

 

Sáu người đứng dậy, khí thế hào hùng, dáng người không giống nhau.

Cái gọi là Dương Minh tả hữu nhị Kinh chỉ chính là Dương Minh Kinh ở tay và Dương Minh Kinh ở chân. Đây là kinh mạch nhân thể.

Trái phải đại biểu cho tay chân tương ứng. Những thứ đó đều là kinh mạch chi chủ, dưới sự cai quản của các đại thành trì mấu chốt. Những người này toàn bộ đều nằm dưới sự cai quản của nhị mạch Nhâm Đốc chi vương.

Sau khi tan họp, mọi người bước lên độn quang, biến mất không thấy đâu nữa.

Khi chỉ còn cách xa ngàn dặm, mọi người ngừng lại.

“Ngừng ngưng thần đi, đừng để lộ khí tức. Kẻ nào vi phạm, giết.”

“Vâng!”

Dứt lời, Đốc vương bóp nát ngọc phù trong tay, mấy người nháy mắt biến mất.

Trường Nhạc Cung.

Huyền Lão Hắc Đế cau mày, dường như cảm ứng được gì đó, nhưng trong lòng lại không cách nào xác định, không biết chỗ nào xảy ra vấn đề rồi. Gạt tạp niệm trong đầu sang một bên, bước ra khỏi Hoàng Kim điện. 

Không biết từ khi nào, mây đen quanh năm không tản đã biến mất. Vạn dặm không mây, một mảnh hào quang chiếu rọi đại địa, mang đến một tia ấm áp.

“Đứng nghiêm!”

Huyền Lão Hắc Đế cao giọng quát.

Không chờ mọi người trả lời, chỉ thấy gã hét lớn một tiếng.

“Lên!!”

Rầm!

Thân hình Huyền Lão Hắc Đế cấp tốc cao lớn. Mười trượng, trăm trượng, ngàn trượng……Vạn trượng. Thân hình che khuất mặt trời, phía dưới lại lâm vào hắc ám.

Đạo thân ảnh này quá cao, cao đến mức ngay cả Úc Tuyệt sơn cũng đụng phải đầu gã.

Cơ thể gã tỏa kim quang. Quang mang chiếu rọi tứ phương. Mặt như dạ xoa, hai mắt như đuốc, răng nanh hẹp dài, móng vuốt sắc nhọn. Chỉ là, bộ dạng này khiến người ta có cảm giác kinh sợ, chứ đừng nói đến thân thể cao lớn thế này.

Vừa động một chút, phía dưới đã xảy ra động đất. Một cỗ uy nghiêm như núi tản ra bốn phía. Toàn bộ tam vạn sáu ngàn quỷ thần của Âm Cảnh thiên cung run bần bật.

“Quỷ cao ngàn vạn trượng …… loại quỷ trời sinh ác độc, chỉ mới nghe từ tài liệu, trên không chạm trời, dưới không chạm đất.”

Trong lòng Lục Khiêm chợt hiện lên dòng ghi chép này. Hôm nay có thể chứng kiến chân dung rồi.

Không chỉ dáng người khổng lồ, mà trong phạm vi ngàn dặm, mọi người cảm giác thân hình nặng gấp mười lần, tốc độ vận chuyển pháp lực cũng chậm gấp mười lần. Đây hẳn là lĩnh vực của cao thủ Nguyên Thần. Thân trong lĩnh vực của chính mình, phải nói là bất tử bất diệt.

“Mở!”

Quỷ cao ngàn vạn trượng hét lớn một tiếng. Thiên địa chấn động, khí thế sôi trào. Nắm tay phải gã mở ra bầu trời. Bầu trời bị xé rách mở ra một cái hố thật lớn. Khe hở thâm u, mơ hồ có tiếng vạn quỷ khóc thét truyền đến.

Đôi tay quỷ cao ngàn vạn trượng kéo căng cái khe.

“Tiến vào đi!”

Rầm!

Mọi người không chút do dự, thả người tiến vào không gian bên trong khe hở. Lục Khiêm theo sát phía sau.

Chờ tới khi toàn bộ mọi người tiến vào, Huyền Lão Hắc Đế khôi phục nguyên dạng, đi theo phía sau mọi người.

Rầm!

Khoảnh khắc gã tiến vào khe hở, chuyện ngoài ý muốn bỗng xảy ra. Bảy người chợt nhảy ra từ hư không. Cầm đầu chính là Đốc vương mặt mũi hồng hào.

Đốc vương cầm trường thương trong tay, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, đâm về phía điểm yếu của Huyền Lão Hắc Đế.

“Đốc vương! Sao lại là ngươi!”

Huyền Lão Hắc Đế đại kinh thất sắc, trăm triệu không ngờ rằng lại phát hiện ra bọn họ ở đây. Gã vừa mới thu công, vốn dĩ ý thức có chút lơi lỏng. Đối phương âm mưu đã lâu, địch trong tối ta ngoài sáng, căn bản không kịp tránh.

Phụt!

Trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, Huyền Lão Hắc Đế theo bản năng né tránh công kích của đối phương công kích, không kịp né, nhưng vẫn thành công tránh được điểm yếu.

Phụt!

U Ngục Thần Thương xuyên qua bụng dưới. Một cỗ lực lượng tối tăm như mạng nhện lan ra khắp bụng nhỏ.

“Cút đi!” Huyền Lão Hắc Đế sắc mặt biến đen, tụ một ngụm pháp lực, một chưởng đánh bay Đốc vương.

Những người khác của Âm Cảnh thiên cung trước công kích từ các kinh chủ cũng chết thì chết, thương thì thương, đội ngũ tứ tán khắp các nơi trong Đại Minh Hương.

Ầm ầm!

Lúc này, khe hở đóng lại. Mọi người đang động thủ đều rơi vào không gian kỳ quái. Đại Minh Hương hoàn toàn khép chặt.

Lục Khiêm thuộc nhóm phản ứng nhanh hơn. Ngay trước khi Đốc vương động thủ, đã biến thành con ruồi. May là hắn không nổi danh lắm, không thì đã trở thành mục tiêu tấn công của người khác rồi. Nhờ vậy mới tránh được một kiếp.

Thân hình xuyên qua tầng mây, hung hăng rơi xuống đất.

Rầm!

Mặt đất in thành một hố lớn. Đầu Lục Khiêm sắp bị đập văng ra luôn rồi. Trong phút chốc, phảng phất có hình ảnh xuất hiện trước mặt hắn.

Hư không rộng lớn vô ngần, một thi thể lẳng lặng trôi nổi. Thi thể rất lớn, không thể thấy điểm cuối. Chỉ một sợi lông tơ, đã ngang bằng đại thụ hai người ôm không hết. Đứng trên thi thể người này, cảm giác bản thân mình vô cùng nhỏ bé.

Soạt!

Hình ảnh lần nữa chợt lóe, rồi biến mất hoàn toàn.

“Đây là thi thể Bạch Diện Âm Quân, quả nhiên ở đây!”

Lục Khiêm vừa mừng vừa sợ. Đồ vật tìm đã nhiều năm, hôm nay rốt cuộc có manh mối, sao hắn có thể không vui được.

“Rốt cuộc nên bắt đầu tìm từ đâu đây?” Lục Khiêm lấy bản đồ ra.

Trong đây không có tin tức hữu dụng nào cả, không có nơi nào mang tính dấu mốc cả. Vẫn là vừa đi về phía trước vừa tìm thôi, tìm được địa hình mang tính dấu mốc rồi mới có thể theo bản đồ lên đường được.

Vù!

Âm phong thổi tới, rét lạnh tận xương. Quang cảnh bốn phía không khác Âm Cảnh thiên cung mấy. Bầu trời đen kịt, âm phong không ngừng nghỉ. Cùng với cảnh tượng tối tăm.

 

 

Bình Luận (0)
Comment