Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 729 - 【Vip】 Nhân Trung Long Phượng, Thiên Ngoại Vẫn Thạch

【VIP】 Nhân trung long phượng, thiên ngoại vẫn thạch 【VIP】 Nhân trung long phượng, thiên ngoại vẫn thạch

Lục Khiêm suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn đồng ý, chế tạo Bắc Âm Địa Ngục không biết phải hao phí bao nhiêu Không Trung Thạch, kết giao với những thương nhân lớn này thì mua Không Trung Thạch cũng thuận tiện một chút.

Dưới sự dẫn đầu của Đinh Thạch, Lục Khiêm đi vào tầng cao nhất được trang hoàng lộng lẫy. Một già một trẻ ngồi trước mặt. Thiếu niên này cho Lục Khiêm cảm giác rất quái dị. Bên trong sự nam tính mang theo một chút nữ tính dịu dàng. Có khí chất bất nam bất nữ.

“Vị này là thiếu chủ thứ mười ba của Trụ Tuyệt thành, thiếu chủ Gia Quang, tại hạ là Thái Bá, bái kiến Phong Đô đạo hữu." Lão đạo chắp tay nói.

“Hoá ra là công tử của Trụ Tuyệt thành, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu.” Không ngờ thân phận của người trước mắt này cũng không thấp.

“Mời ngồi. Đạo hữu thật có bản lĩnh.” Gia Quang tán dương.

“Bản lãnh gì chứ, may mắn thôi.”

Gia Quang từ chối cho ý kiến, sau đó nháy mắt ra hiệu với Thái Bá đứng sau lưng một cái. Thái Bá trình lên khay ngọc, trung tâm của khay ngọc đặt một chồng lá trà và một miếng ngọc bội không phải vàng cũng không phải bằng gỗ.

“Đây là tín vật của khách quý của cửa hàng Giám Bảo, tất cả vật phẩm mua sắm có thể được giảm giá ba mươi phần trăm. Đây là Nguyệt Hòe Hoa, ngâm uống chút nước vẫn là không tệ.”

Có lẽ là để xua tan cảnh giác của Lục Khiêm, Gia Quang nói thêm: "Đạo hữu yên tâm, mở cửa làm ăn không sợ khách kiếm tiền, đạo hữu kiếm được càng nhiều thì nhân khí của thương hội chúng ta càng vượng hơn.”

Lợi nhuận chính của cửa hàng thiên thạch là bán thiên thạch, bán một đống đá vỡ với giá trên trời. Lục Khiêm kiếm được càng nhiều, một chút đổ khách cũng sẽ theo sự nổi tiếng mà đến, giá thiên thạch trong cửa hàng sẽ tăng lên như diều gặp gió. Cái này đối với bản thân là cả hai cùng có lợi, những đạo lý này Gia Quang vẫn hiểu.

“Ha ha, tại hạ không có ý nghĩ này.”

Xem ra người tên là Gia Quang này cũng không phải là công tử bột gì, Lục Khiêm mới vừa rồi còn cho là bọn họ không chơi nổi.

Mấy người nói chuyện phiếm một lúc, Lục Khiêm nghĩ đến cái gì, nói: “Môn phái của tại hạ còn có một chút việc, ta rời đi trước, có cơ hội sẽ nói sau.”

Còn có việc của Âm Cảnh thiên cung phải xử lý, sau này thương lộ này do mình quản lý, sẽ có cơ hội giao dịch.

Nói xong, Lục Khiêm xoay người lại. Mặc dù Trụ Tuyệt thành ở trong hư không vô ngần nhưng so với những nơi khác thì an toàn hơn rất nhiều. Bởi vì là ở trên trời, xảy ra chuyện thì tất cả mọi người đều phải chết, cho nên trên phương diện trị an quản lý vô cùng nghiêm ngặt. Trên cơ bản sẽ không xuất hiện chuyện tu sĩ đánh nhau. Một khi bị bắt sẽ bị phạt rất nặng, nhẹ thì đi đào quặng, nặng thì giết chết tại chỗ.

Lục Khiêm hóa thành độn quang, bay về phía bắc của Trụ Tuyệt thành. Hắn muốn tìm tới một thương hội, tên là Vũ Dư Thiên. Phụ trách cho thuê phi toa và tồn trữ hàng hóa , tuyên bố nhiệm vụ, ăn cơm ở trọ v.v.. m Cảnh thiên cung chính là hợp tác với thương hội này.

Cơ quan của m Cảnh thiên cung nằm trong thương hội Vũ Dư Thiên, nhân viên ở cơ quan phụ trách mua sắm. Lục Khiêm hiện tại đi qua phụ trách nghiệm thu và tuyên bố danh sách mua sắm mới.

Người phụ trách lúc trước hầu như đã đặt xong nền móng, lần trước bởi vì tham ô và câu kết với vương triều Câu Ly mà bị giết, cho nên mới tiện nghi cho Lục Khiêm.

Bay nửa khắc, Trụ Tuyệt thành có yêu cầu về tốc độ bay, Lục Khiêm không dám bay quá nhanh.

Lúc này, phía dưới bay tới mấy đạo độn quang, độn quang dừng lại trước mặt Lục Khiêm. Một người trung niên tóc đen ngăn lại con đường phía trước, cười nói: “Ngươi là Phong Đô đạo nhân của m Cảnh thiên cung? Công tử nhà ta mời ngươi tới một chuyến.”

“Công tử nhà ngươi?”

Chẳng lẽ là m Cảnh thiên cung đã sớm sắp xếp người? Lục Khiêm mặc dù cảm thấy đường đột, vẫn đi theo nam tử trung niên. Chỉ chốc lát, đi vào một một quán rượu treo đầy đèn lồng đỏ chót. Nữ tử mỗi người đều có dung mạo xinh đẹp, hoàn mập yến gầy, kêu gọi khách nhân qua đường.

Hóa ra là thanh lâu. Nhìn kỹ hơn, đám nữ tử này mỗi người đều là tu sĩ, thấp nhất cũng có tu vi Đạo Cơ. Giới kỹ nữ cũng đã đạt đến loại trình độ này rồi sao? Thế mà lại có nữ tu ra sân.

“Đây là tu sĩ của Đào Hoa phái, đạo hạnh của các nàng chỉ có thể tăng lên trong lúc giao hoan, lại có thể tăng trưởng tu vi, lại có tiền kiếm lời, cớ sao mà không làm đây.” Đạo nhân trung niên cười nói.

Rất nhanh, hai người tiến vào một gian phòng trong lầu. Phía sau gian phòng đứng tốp năm tốp ba người. Trong đó còn có U Quỷ đạo nhân gặp phải trên Đế Tinh phi toa, một đôi mắt đỏ thẫm cực kỳ dễ thấy.

Một thanh niên bị bao vây bên trong đám người. Cái trán của người này cũng có thông thiên văn.

“Phong Đô đúng không? Âm Cảnh thiên cung Phong Đô?” Nam tử buông chén rượu trong tay xuống, dựa vào ghế, liếc Lục Khiêm một cái.

Không đợi Lục Khiêm trả lời, nam tử tự mình nói ra: “Lão Thập Tam là nhân yêu ngươi có biết không?”

Bình Luận (0)
Comment