“Vật này có thể hấp thu, vì sao ta không trực tiếp lấy ra thả trên Phong Đô Sơn?” Lục Khiêm bỗng nhiên đột phát ra ý tưởng. Chỉ là dựa vào kiến tạo Trường Xà Thiết Đầu Địa Ngục này đã tiêu tốn mấy tỷ của mình, hơn nữa còn hao phí rất nhiều tinh lực. Còn không bằng trực tiếp tìm đến bản nguyên hạch tâm của giới này, trực tiếp đưa đến trên núi được rồi.
Ngục này sụp đổ, tiến vào vòng tiếp theo là núi đao kiếm thụ, hỏa ế hàn băng.
Cảnh tượng trước mắt lần nữa biến ảo. Lục Khiêm ở trên đỉnh một đỉnh núi khổng lồ che trời. Toàn thân ngọn núi này được tạo thành từ đao kiếm sắc bén. Lục Khiêm đạp chân phía trên núi đao, lưỡi đao không ngừng cắt chém thân thể của hắn, Diêm La chân thân cứng rắn, lại có cảm giác đau nhói. Bay cũng không bay lên được, chỉ có thể đi bộ đến đỉnh núi.
Soạt!
Điều này còn chưa kết thúc, những vết nứt bên dưới núi đao phun ra xích hồng liệt diễm, trong nháy mắt đao bị thiêu đến đỏ bừng. Lần này trực tiếp các thật sâu vào lòng bàn chân của Lục Khiêm. Lục Khiêm hừ lạnh một tiếng, suýt chút nữa phá công.
Sau đó còn có chuẩn bị ở sau. Phía dưới hỏa diễm lại là hàn khí vạn năm. Đao trong nháy mắt trở nên băng lãnh, dưới một lạnh một nóng, hai chân của Lục Khiêm lúc này nổ tung như lưu ly.
Lục Khiêm chỉ có thể tiêu tốn rất nhiều pháp lực tiếp tục đi lên trên núi. Phía trước còn có rừng cây mọc ra lưỡi kiếm, mỗi một bước đi đều đang cắt chém thân thể của hắn.
Đây chính là núi đao kiếm thụ, hỏa ế hàn băng. Chỉ có đi đến đỉnh núi, mới có thể có được giải thoát.
Lục Khiêm đi đến phía trên núi đao biển lửa. Đi lại gian khổ, mỗi một bước cũng để lại dòng máu. Tiên huyết nhuộm đỏ con đường sau lưng. Những thứ này không giống với Thiên Kiếp, thậm chí là thời điểm nhận hình phạt khi tu luyện Diêm La chân thân. Những cái kia đều là có phản hồi chính diện, kiên trì vượt qua thì sẽ có chỗ tốt. Mà đây là tra tấn thuần túy. Pháp lực cấp tốc tiêu hao, Lục Khiêm một hồi lâu mới đi được một bước. Mặc dù bước đi chậm, nhưng cũng từng bước một tới gần đỉnh núi. Không bao lâu nữa sẽ leo lên ngọn núi, tìm tới chỗ bản nguyên tinh khí, triệt để cướp đoạt vật này.
Một bên khác.
Huyền Lão Hắc Đế đáp mây đen xuống, đi vào một thác nước cao ngàn trượng. Thác nước cao ngàn trượng rơi xuống. Phát ra thanh âm đinh tai nhức óc, bọt nước trăm thước. Phía dưới dòng sông là một đám Đại Hắc Ngư to mọng, mặc cho dòng sông chảy xiết, vẫn thảnh thơi bất động.
Huyền Lão Hắc Đế đứng trước thác nước, quan sát tỉ mỉ thác nước này. Rất nhiều người nhìn thấy thác nước, đều vô thức cho rằng phía sau thác nước có đồ vật, hoặc là dưới nước có một lối đi bí mật. Nhưng nếu như đi tìm, chắc chắn sẽ không tìm thấy cái gọi là lối đi bí mật. Lối đi bí mật chân chính nằm ngay ở...
Huyền Lão Hắc Đế nhìn lên phía trên.
Xoạt!
Thân hình lóe lên, đi ngược dòng nước. Bay đến hư không phía trên thác nước.
Soạt!
Vẫn là nơi ban đầu này, nhưng màu sắc đã thay đổi. Thác nước vậy mà có một màu xanh kỳ lạ. Đại Hắc Ngư trong nước có khuôn mặt người. Mặt người hoặc đau đớn, hoặc cười. Quỷ dị dữ tợn, rất giống Ác Quỷ tới từ Địa Ngục.
Đây đều là tạo vật của Hoàng Tuyền. Sinh linh bình thường nhiễm âm khí, dần dà biến thành trạng thái nửa Âm Linh.
Quái ngư mặt người nhìn thấy Huyền Lão Hắc Đế đi tới, còn thử lấy răng nhào lên. Còn không có tới gần, đã biến thành tro tàn. Thế giới này chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một cánh cửa bằng đồng. Cánh cửa bằng đồng mở rộng, quái vật Dạ Xoa mặt xanh nanh vàng tru lên lao ra.
“Lại nhiều rồi, nhìn là biết tự động tạo ra.” Huyền Lão Hắc Đế tự lẩm bẩm. Sau đó tay nhẹ nhàng vung lên, Dạ Xoa Ác Ma hồn phi phách tán.
Đi đến trước cánh cửa đồng. Cánh cửa bằng đồng có hoa văn đặc biệt, màu xanh đồng loang lổ, rêu xanh dày đặc, tự nhiên sinh ra khí tức tang thương cổ lão.
Huyền Lão Hắc Đế cũng không có đi vào, mà là đi tới cạnh cửa, trước mặt là một cái phù lục màu đỏ. Gã đưa tay phải ra, bàn tay tản ra một lực hút mạnh mẽ. Phù lục này vậy mà tiếp bị bóc ra khỏi cửa.
“Thú vị.” Huyền Lão Hắc Đế nhắm hai mắt, cẩn thận cảm ứng một hồi. Cái này lại là một tọa độ. Theo tính chất nhìn lại, phải có quan hệ nhất định với Hoàng Tuyền.
Chẳng lẽ đây chính là bí mật của Đại Từ Tôn? Huyền Lão Hắc Đế không khỏi mơ màng. Bản thân mình vừa mới đi vào Động Chân, liền đạt được tọa độ, xem ra khí vận quả thực không tệ. Đợi trở về triệu tập đám người, cùng nhau tìm tòi ngôi sao này. Nếu là vô chủ thì cầm xuống, có chủ, thì phải nhìn xem có thể giết chết chủ nhân ban đầu không, tu hú chiếm tổ chim khách.
Nhưng phải đợi cho đến khi ra ngoài. Huyền Lão Hắc Đế xe nhẹ đường quen tiến vào cánh cửa bằng đồng.
Trong môn phái ngoại trừ quái vật còn có bích hoạ. Bốn phía có bốn bức vẽ, theo thứ tự là cự nhân dáng vóc cao lớn, Dạ Xoa toàn thân đẫm máu, cửa lớn triệu hoán yêu ma và cầu nối trấn áp vạn vật. Bốn phương tám hướng khác nhau đại biểu bốn loại truyền thừa.