Quỷ quái xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này, nội tâm thất kinh, bị dọa đến không dám động đậy, vốn dĩ còn muốn đục nước béo cò, bây giờ nghĩ lại vẫn là thôi đi.
Nhóm Quỷ Thần đi đến bên kia Nại Hà Kiều, biến mất khỏi thế giới này, không biết đi đến nơi nào.
Sự kiện lắng lại, Huyền Lão Hắc Đế ngồi xuống, nhìn chằm chằm Nại Hà Kiều, mấy linh quang đứng phía sau.
“Ai, lần này thật sự ngã xuống rồi.” Huyền Lão Hắc Đế thở dài trong lòng. Không ngờ còn có cạm bẫy lớn như thế chờ mình. Lúc đầu tưởng rằng nhặt được bảo vật, hoá ra lại là cái hố. Người tu luyện Hoàng Tuyền đạo thống, tên và thần hồn khí tức của hắn sẽ được lưu lại trong U Minh Chí Bảo Sinh Tử Bộ. Tu sĩ phổ thông bình thường sẽ không bị chú ý. Nếu như là thiên tài tuyệt đỉnh, hoặc là tu sĩ Động Chân kỳ, vậy thì có người tìm tới cửa. Lần trước mục tiêu của Hắc Bạch Vô Thường đúng là mình. Nếu như ở trong phạm vi thống trị của U Minh, thậm chí sau khi chết linh hồn đều sẽ bị U Minh câu đi.
“Cũng không biết tình huống hiện tại của thiên cung như thế nào.” Cổ Thương Thiên thở dài thật sâu.
“Vương triều Câu Ly, Ngọc Kinh sơn, còn có Trung Vực Thiên Địa Huyền Môn, Mai Sơn đạo, những môn phái này có hiềm khích rất lớn với thiên cung, lần này biết được chúng ta mất tích, chỉ sợ. . .”
Đông Đẩu Quân không nói hết, hậu quả đã rõ ràng. Không chỉ có toàn bộ môn phái bị thôn tính, khả năng người sống cũng sẽ không còn lại mấy người.
“Chớ bi quan như vậy, ta cảm thấy Phong Đô sẽ giúp chúng ta giấu diếm một đoạn thời gian, người này mưu kế sâu xa, ta tin tưởng hắn.” Phương Đồng nói.
“Giấu diếm là có thể giấu diếm, uy thế còn lại của chúng ta vẫn còn ở đó, nhưng cũng không lừa được bao lâu, vẫn nên nghĩ làm sao trở về đi.” Huyền Lão Hắc Đế cười khổ nói.
Có Động Chân xui xẻo hơn gã không? Vừa mới tấn thăng không được bao lâu, lại đụng phải loại việc này. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, đời này có thể phải ở lại đây, một ngày lại một ngày, bảo vệ Hoàng Tuyền Nại Hà Kiều, là một con chó giữ nhà. Bây giờ còn có một chút ý thức của bản thân. Chờ thêm một thời gian nữa, hoặc là tu vi tăng cường, nâng cao một bước, hoặc là mất đi ý thức bản thân, biến thành một bộ cái xác không hồn, cuối cùng tuổi thọ hết chết già.
Kỳ hạn này là mười hai vạn năm, Động Chân kỳ tu luyện ra Động Thiên, tiếp xúc với sức mạnh của vũ cực, đại khái có thể sống mười hai vạn năm. Đây là tuổi thọ đại khái của một Tiểu Động Thiên. Còn được gọi là kỷ nguyên. Nếu như bên trong một kỷ nguyên không thể siêu thoát, chỉ có thể ở nơi này giày vò đến chết.
“Thật ra ta có một biện pháp, không biết có thể thành công hay không.” Nam Đẩu Quân bỗng nhiên nói.
Ánh mắt Huyền Lão Hắc Đế híp lại, nhỏ giọng bàn bạc với mọi người.
Hư không vô ngần. Hai thân ảnh một đen một trắng nhìn xuống chúng sinh đại địa.
“Không tệ, người của Diêm La nhất mạch này quả nhiên am hiểu trấn thủ, ha ha, lần sau sẽ bắt thêm vài tên.” Bạch Vô Thường cười đắc ý.
“Được rồi, về trước phục mệnh, Âm thần tinh để bọn họ nhìn xem."
“Về cái gì, đến chỗ khác chơi một lát đi, kỳ hạn của nhiệm vụ là ba năm, tương đương với ba trăm năm ở ngoại giới, còn có thời gian hai trăm năm để chúng ta chơi, vội gì.”
Bạch Vô Thường cười hì hì nói, hiển nhiên lòng dạ chơi đùa rất nặng.
Trường Nhạc cung.
Đám người Lục Khiêm thu thập xong kết thúc công việc. Tòa cung điện này dù sao cũng là một món pháp bảo, cũng không bị hư hại quá nhiều. Ngược lại là Quỷ Thần của Thiên Trung thành chết không ít. Lục Khiêm đi trên đường, tường đổ, khắp nơi có thể thấy đầu lâu và hài cốt của Dạ Xoa Ác Quỷ, bên trong thành ngược lại không có bao nhiêu mùi máu tanh, dù sao không có bao nhiêu sinh linh huyết nhục. Ngược lại là âm khí nặng hơn những nơi khác mười mấy lần. Đây là quỷ vật hồn phi phách tán lưu lại âm khí.
“Chào Phong Đô đại nhân.”
“Bái kiến Phong Đô đại nhân.”
Đi trên đường cái, Quỷ Thần hai bên chào hỏi Lục Khiêm, Quỷ Thần hung ác lúc này có vẻ vô cùng dịu dàng ngoan ngoãn. Số lượng dường như ít đi một nửa. Lục Khiêm biết rõ số lượng này về sau còn có thể càng ít. Chuyện hôm nay nếu là truyền ra ngoài, không chỉ có Thiên Trung thành, chỉ sợ ba vạn sáu ngàn Quỷ Thần còn có thể tồn tại bao nhiêu vẫn không thể biết được.
Một nữ tử mặc váy dài màu xanh nhạt lặng yên xuất hiện sau lưng.
“Đại nhân, đã đọc ra ký ức của Cao Viễn. Người này còn cấu kết với người của vương triều Câu Ly, chỉ sợ bọn họ đã biết rõ việc Huyền Lão Hắc Đế mất tích.”
“Ừm, ta biết rồi.”
Kế hoạch không bao giờ theo kịp sự thay đổi. Vốn dĩ có thể giấu diếm một thời gian, nhưng không ngờ Cao Viễn lại xuất hiện. Đạo hạnh của Lý Độ cũng không khác nhiều với Nguyên Thần, đối phó với Động Chân, có thể cần một chút may mắn. Mình cách Nguyên Thần còn có một khoảng cách lớn. Hiện tại chỉ có thể đi được tới đâu hay tới đó. Thực sự không được thì chạy trốn, có được Thất Thập Nhị Biến, chạy trốn thì không có bất cứ vấn đề gì.
Rất nhanh, tin tức Huyền Lão Hắc Đế cùng các vị cấp cao mất tích, trình lên trên bàn của từng đại lão.
Hư không vô ngần.
Ngọc Kinh sơn. Một vòng Tử Nhật chiếu rọi tiểu tinh thần này. Phía dưới có hơn vạn đạo sĩ mặc áo bào màu vàng làm bài tập. Hơi thở thành mây, vẽ bùa như mưa. Giống như một khung cảnh tiên gia.