Trung ương Hoàng Thổ tinh.
Lục Khiêm đi theo sau lưng Bạch Đế, đây là lần đầu tiên hắn tiến vào nội địa của quân địch. Hiện tại hắn dùng thân phận Thiên Tôn, lấy Thất Thập Nhị Biến biến ảo thành bộ dáng Thiên Tôn. Trước kia còn sợ Hoàng Đế nhìn thấu thuật biến hóa của mình, bây giờ tu vi tăng nhiều, Lục Khiêm tự tin đối phương sẽ không phát hiện ra mình.
Soạt!
Thân hình nhanh chóng rơi xuống, đi vào bên trên Bất Lão Phong. Nơi này đã đứng đầy mấy người, trong đó một lão đầu phá lệ làm người khác chú ý, nhìn như thường thường không có gì lạ, lại cho người ta một loại cảm giác cao thâm khó lường. Lục Khiêm biết đây chính là Huyền Linh Hoàng Lão trong truyền thuyết. Sự tồn tại lâu đời nhất của Đại Càn thế giới, người khai sáng Thần Đạo ở giới này, tất cả mọi việc đều bắt nguồn từ lão.
Huyền Linh Hoàng Lão cũng nhìn thấy Lục Khiêm, cười nói: “Thiên Tôn, đã lâu không gặp, chúng ta thế nhưng còn là bạn cũ.”
“Đúng vậy.”
Lục Khiêm trong lòng run lên, thầm nghĩ sắp lộ tẩy. Quên Thiên Tôn và Huyền Linh Hoàng lão là người cùng một thời đại, Thiên Tôn là người thất bại khi tranh đế với Hoàng Lão, về sau không biết tại sao Huyền Linh Hoàng lão cũng không có đuổi tận giết tuyệt, mà là giữ lại tính mệnh cho Thiên Tôn. Nếu như hai người có ẩn tình gì, Lục Khiêm hôm nay có thể phải không đi ra ngoài được.
Sau khi Huyền Linh Hoàng lão chào hỏi, thì không để ý đến Lục Khiêm, mà là liếc mắt nhìn xung quanh. Ngoại trừ Thanh Đế đã chết, những người khác toàn bộ đến đông đủ.
“Đã đều đến đông đủ, bản tọa sẽ nói thẳng.” Huyền Linh Hoàng Lão tằng hắng một cái, chậm rãi đứng lên: “Hai chủ Âm Dương mất tích, cũng không có nghĩa là chúng ta thắng lợi, đại địch trước mắt là người thần bí ngày đó, người thần bí không chết, chúng ta cuối cùng không có hi vọng xoay người.”
Lục Khiêm trong lòng thầm nghĩ, Minh Thần Điện chủ hẳn là sẽ không đến đây để giải quyết những việc này. Ít nhất là trước khi mình chưa chết, y không để ý tới ân oán giữa tiểu bối bọn họ.
“Hoàng Lão có thượng sách gì?” Xích Đế hỏi.
“Ta có Tiên Thiên Hỗn Nguyên đại trận, tập hợp sức mạnh của ngũ hành và âm dương, là có thể bộc phát ra sức mạnh vượt qua Âm Dương cảnh.”
Phía trên Âm Dương cảnh chính là Tạo Hóa cảnh, đây là cảnh giới càng cường đại, Huyền Linh Hoàng Lão cũng không biết rõ cảnh giới này cụ thể như thế nào. Nhưng Tạo Hóa cảnh nhất định mạnh hơn Âm Dương cảnh, đây là điều không thể nghi ngờ.
“Nhưng Thanh Đế đã chết.”
“Không sao, ta để cho người ta kế thừa một bộ phận Thanh Đế Mộc Đạo.”
Huyền Linh Hoàng Lão phất tay, một người áo xanh đi ra từ phía sau nhà tranh. Ngay khi nhìn thấy người này, đám người không khỏi lên tiếng kinh hô.
Người này giống hệt như Thanh Đế, trên người có khí chất như gió xuân ấm áp của Thanh Đế.
Lục Khiêm khẽ chau mày dưới mặt nạ, sau đó phát hiện không đúng. Vốn tưởng rằng là con riêng của Thanh Đế, hẳn là người có chung huyết mạch, trên người người này không có khí tức Tiên Thiên Kiến Mộc, thay vào đó thì là sức mạnh tín ngưỡng. Hẳn là người Huyền Linh Hoàng lão đẩy ra kế thừa tín ngưỡng còn lại của Thanh Đế.
“Pháp trận được xây dựng ở trung tâm Hoàng Lão tinh, phải được hoàn thành trong bốn mươi ngày.” Nói tới chỗ này, Huyền Linh Hoàng lão nhìn về phía Lục Khiêm: “Thiên Tôn làm phiền ngươi, chuyện trước kia đều đã đi qua, lão phu không phải là vì bản thân, mong đạo hữu hiểu cho.”
“Thiên Tôn đạo hữu còn không biết sức mạnh của người đó, ngày đó bốn người chúng ta đối mặt với kẻ này, lại bị đánh cho không hề có sức đánh trả.” Xích Đế, đại hán tử râu quai nón cười khổ nói. Bản thân gã là người tính tình bạo liệt, bây giờ cũng bị đánh đến một chút tính tình cũng không có.
“Tại hạ hiểu, có thể giúp đỡ được nhất định nghĩa bất dung từ.” Lục Khiêm nói với mọi người.
“Rất đơn giản, mỗi người dựa theo phương hướng cố định đảm nhận mắt trận là đủ.” Huyền Linh Hoàng Lão vuốt râu cười nói.
Tổng cộng có bảy mắt trận, âm dương ngũ hành, dương là mắt trận tuyệt đối.
Dựa theo thuyết pháp của Huyền Linh Hoàng Lão, bản thân thiên địa chính là dương gian, từ dương gian giữ chức mắt trận không thể thích hợp hơn.
Địa điểm của trận pháp ở trung tâm của Hoàng Thổ tinh, giữ chức khung xương trận pháp của toàn bộ tinh thần.
Mấy ngày sau đó, Lục Khiêm vẫn luôn ở lại chỗ này xây dựng pháp trận. Hắn rốt cục nhìn thấy nội tình nhiều năm qua của Ngũ Đế, các loại dị bảo quý hiếm lấy tấn để tính toán.
Huyền Linh Hoàng lão trực tiếp từ Vực Ngoại Tinh Không kéo tinh thần tràn đầy hoàng kim và đồng thau tới, dùng cái này đến làm khung xương của pháp trận. Càng có vô số pháp khí đan dược, cũng như hàng triệu Đạo binh, khâu huyết tế thậm chí kéo tới ngàn vạn phàm nhân, pháp trận huyết tế kia một ngày toàn bộ tinh thần đều rơi xuống mưa máu.
Hành động này ngay cả người có kiến thức rộng rãi như Lục Khiêm cũng kinh hãi. Nhưng nghĩ lại cũng đúng, dù sao mấy người trẻ tuổi nhất cũng có mấy vạn tuổi. Trước đây tùy tiện trồng một gốc cỏ dại, sống đến bây giờ cũng là thiên tài địa bảo. Chỉ là tính mệnh phàm nhân càng không tính là gì, vương triều phàm nhân đánh mấy năm đại chiến đều có thể chết ngàn vạn người, đầu năm nay mạng người không đáng tiền.
Sáu người mỗi người phụ trách một mắt trận. Mắt trận của người khác trên mặt đất, chỉ có Lục Khiêm dưới đất.
Dưới mặt đất ba ngàn trượng. Khí hậu nóng bức, nham thạch nóng hổi. Nơi này đã bị Lục Khiêm dẫn đầu Quỷ Thần đào ra một không gian dưới đất, mặt đất chảy xuôi sông nham thạch, vách tường bên cạnh thỉnh thoảng phun ra nham thạch nóng bỏng, không khí quanh quẩn một mùi lưu huỳnh gay mũi.
Càng xây dựng pháp trận, Lục Khiêm càng cảm thấy không đúng.
“Không thích hợp. . . Luôn cảm thấy có chút quái dị.” Lục Khiêm nghĩ thầm.
Sau đó mi tâm vỡ ra một vết nứt, mắt vàng chiếu rọi tam giới xuất hiện. Kim quang liếc nhìn trên dưới, vạn vật không chỗ che thân. Kiểm tra phía dưới một chút, Lục Khiêm phát hiện không đúng. Vì sao mắt trận này lại kỳ quái như vậy. Cái gọi là trận pháp, kỳ thật chính là quá trình thông qua bài bố hợp lý, điều động sức mạnh tự nhiên của thiên địa, hoàn thành việc nhân lực không làm được.
Có thể tóm gọn thành mấy chữ: Mượn dùng, tụ tập, cường hóa. Hầu như là công năng thiết yếu của tất cả các pháp trận, một cộng một nhất định phải lớn hơn hai, mới là pháp trận cốt lõi.
Trước mắt pháp trận này cái gì cần có đều có, nhưng Lục Khiêm dùng Tam Giới nhãn phát hiện một tia không tầm thường. Pháp trận bí mật, lại có một tia cướp đoạt công năng. Rốt cuộc là cướp đoạt của ai? Không thể nghi ngờ, chắc chắn là người đứng ở mắt trận.
Đây chính là đòn sát thủ Huyền Linh Hoàng Lão lưu lại. Mục đích thực sự cũng không phải là Minh Thần Điện chủ, mà là đạo hạnh của mình và những người này.
Những người khác không biết có phát hiện âm mưu của Huyền Linh Hoàng Lão hay không. Lục Khiêm đã phát hiện, thì phải sớm làm chuẩn bị, như vậy cũng là ưu thế, có thể thừa dịp lão không chú ý, cho lão một đòn hung ác.
Ba tháng sau đó, Lục Khiêm đóng cửa làm xe, toàn tâm toàn ý xây dựng trận. Lại âm thầm thông qua Bắc Âm Phong Đô Sơn truyền tin cho Âm Chủ và Xích Nhật của Xích tộc, để bọn họ chờ tín hiệu của mình.
Một bên khác, Lục Khiêm cũng phát hiện trận pháp có tác dụng giam cầm người khác, một khi pháp trận mở ra, không chỉ có người bị giam cầm, pháp lực cũng bị tước đoạt.
Lục Khiêm bảo Huyền Lão Hắc Đế đến Thái Thuấn tinh, tìm Dương Tiêu trợ giúp, hỗ trợ thôi diễn một phương pháp phá trận.
Thời gian trôi qua, rất nhanh tới thời gian đã định. Vạn sự sẵn sàng chỉ thiếu gió đông.
Bất Lão Phong. Trên mặt Huyền Linh Hoàng Lão mang ý cười, thay đổi một bộ đạo bào mới tinh. Từ tinh không xa xôi nhìn xuống, Thổ Hoàng tinh thần nhiều thêm một chút đường vân đỏ như máu, giống như là một con mắt đầy tơ máu.
“Đại nhân, giờ lành đã đến.” Thủ hạ sau lưng Huyền Linh Hoàng Lão nói.
Huyền Linh Hoàng Lão tự lẩm bẩm, cười nói: “Đúng vậy, giờ lành đã đến.”