Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 977 - 【Vip】 Hoàng Đế Chi Hội

【VIP】 Hoàng Đế chi hội 【VIP】 Hoàng Đế chi hội

Huyền Lão Hắc Đế cười thầm trong lòng, đúng là trùng hợp. Nhưng lần này trở lại, có thể không có bao nhiêu người quen cũ. Câu Ly thần vương bị giết, Trung Nguyên Tử Quân cũng thế. Hai kẻ địch cường đại nhất đều bị Lục Khiêm giải quyết, căn bản cũng không có chuyện của mình.

“Được, nhóm chúng ta lập tức chuẩn bị.”

Huyền Lão Hắc Đế nói với Bạch Đế, ba ngàn vạn Quỷ Thần đối bọn họ mà nói không phải quá nhiều, Quỷ Thần góp nhặt mấy chục vạn năm qua gấp mấy vạn lần con số này. Mặc dù đại đa số là thật giả lẫn lộn, có một số ngay cả khí huyết của phàm nhân cũng không ngăn cản nổi. Nhưng số lượng tương đối nhiều, chỉ là chiến thuật biển người, cũng có thể đè chết. Nghĩ thầm Đại Hạo lần này thật sự phải xong đời.

Lục Khiêm cùng hai chủ Âm Dương không biết đi nơi nào, đối phương dốc toàn bộ lực lượng, Huyền Lão Hắc Đế đoán chừng chỉ cần ba ngày, trong vòng ba ngày, Đại Hạo sẽ bị xâm lược.

Ngày kế tiếp, Huyền Lão Hắc Đế và mấy người Yêu Nguyệt Tập Nguyệt mang theo Quỷ Thần xuất phát. Quỷ Thần che kín toàn bộ bầu trời, như ong vỡ tổ từ khe hở tràn vào Đại Hạo.

Đúng như họ nghĩ, sau khi Đại Hạo mất đi hai chủ Âm Dương, hoàn toàn không có sức phản kháng. Kiếm Thủ của Tẩy Kiếm Hiên đơn độc chiến đấu với năm người, cuối cùng kiệt lực mà chết. Ngay khi Kiếm Thủ bỏ mình, bầu trời đỏ lên năm ngày, như là tiên huyết đổ vào, như là thiên địa khóc than.

Các đại môn phái hầu như là một mẻ hốt gọn, đầu hàng cũng vô dụng, Ngũ Đế tới giới này là vì mở Thần Đạo, mà không phải đơn giản là công thành đoạt đất. Nhất định phải giết toàn bộ giới tu hành thành một trang giấy trắng, mới có thể thuận lợi phổ biến con đường Thần Đạo. Dù là người Đại Hạo thật lòng đầu hàng, cũng không có khả năng buông tha.

Sau khi người của Đại Hạo chết, hồn phách lưu lại đều giao cho Âm Phủ quản lý, song phương đều là người càng đánh càng ít, chỉ có Huyền Lão Hắc Đế bên này càng ngày càng nhiều.

Ngay cả Hoàng Đế cũng không nhịn được cảm thán, thật không hổ là thời đại chủ nhân của Âm Phủ xuất thế, phảng phất ngay cả thiên đạo cũng đang giúp hắn.

Không đến một tháng thời gian, thế giới trung tâm và mấy trăm đại địa xung quanh bị xâm lược toàn bộ, chín mươi chín phần trăm tu hành giả đều chết trong thảm họa này.

Sau đó tứ đế bắt đầu kiến tạo miếu thờ, truyền bá tín ngưỡng rộng khắp. Đối tượng Thần Đạo truyền bá chủ yếu là phàm nhân, cho nên bọn họ vô cùng chú trọng đến sinh mệnh và tài sản của phàm nhân, mức sống của phàm nhân được cải thiện rất nhiều, chúng thậm chí còn tốt hơn nhiều so với thời điểm khi tu hành giả còn ở đây.

Trong thời gian ngắn thu hoạch được sự ủng hộ rất lớn. Trong vòng chưa đầy ba tháng, uy vọng vượt qua các đại môn phái, giống như đổi một bầu trời mới.

“Vạn Trượng đạo hữu, Thiên Tôn bế quan vẫn chưa ra sao?”

Bạch Đế chẳng biết lúc nào lại tới cửa, gã đứng trước mặt Huyền Lão Hắc Đế, bởi vì trên mặt đối phương đeo mặt nạ, gã không thể nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt.

“Vẫn chưa, Thiên Tôn đại nhân là bị ép chuyển quỷ tu, hắn bị Âm Chủ liên thủ với Lục Khiêm đả thương, mất nguyên khí, nhất thời hồi lâu khả năng không ra được.”

“Huyền Linh Hoàng Lão đạo hạnh cao thâm, sao không tìm hắn hỗ trợ? Có lẽ có cơ hội cứu vãn?”

“Không được, Thiên Tôn đại nhân nói ai cũng không gặp, đợi hắn xuất quan rồi nói sau.”

Bạch Đế gật gật đầu, nếu đối phương không chịu ra cũng coi như thôi. Chuyện này gã cũng biết, trước đây xác thực có người đến Đại Càn đánh lén Thiên Tôn.

Sau khi Bạch Đế đi, Huyền Lão Hắc Đế tháo mặt nạ xuống, nhìn trời hít một hơi thật sâu.

“Lục Khiêm à Lục Khiêm, ngươi còn không về, sẽ bị lộ tẩy.”

Âm Phủ hiện tại trải rộng hai giới, phần lớn đều đeo mặt nạ, chỉ sợ bị người quen biết cũ trước kia phát hiện không đúng. Dù vậy, thời gian dài cuối cùng sẽ lộ tẩy.

Xoạt!

Lúc này, hư không xuất hiện một nữ tử đeo mặt nạ huyết nguyệt.

“Lục Phán Quan vẫn chưa về sao?” Huyền Lão Hắc Đế hỏi, nữ tử này là Yêu Nguyệt.

Mấy chục năm không gặp, nữ nhân vốn nhu nhược đã sớm ở cùng một địa vị với mình.

“Không có, ta không liên lạc được.” Yêu Nguyệt nói.

Trước kia cho dù là Lục Khiêm đi ngoại giới, cũng có thể liên hệ thông qua Bắc Âm Phong Đô Sơn, hiện tại nàng cũng không tiến vào được Phong Đô Sơn, Lục Khiêm như thể bốc hơi khỏi nhân gian vậy.

Mấy người lại lăn lộn mấy tháng. Trong lúc đó Thái Ông của Hoàng Tuyền Âm Ti cũng phái người tới hỏi thăm, cũng bị Yêu Nguyệt lừa gạt cho qua.

Một ngày này, Bạch Đế lại lần nữa đến nhà bái phỏng. Bạch Đế xuyên qua Thái Bạch Sát Trận, đi vào quần đảo Vạn Tiên, tại đây đụng phải Huyền Lão Hắc Đế.

“Vạn Trượng đạo hữu, Thiên Tôn còn chưa xuất quan?” Ngữ khí Bạch Đế hơi không kiên nhẫn.

“Thiên Tôn đại nhân vẫn không có tin tức.”

“Hoàng Đế có chỉ, mời Thiên Tôn tới một lần.” Sắc mặt Bạch Đế thay đổi trở nên nghiêm túc: “Mặc kệ bế quan hay không bế quan, đều phải ra, nếu không bản tọa sẽ mạnh mẽ xông vào.”

Bạch Đế nhìn cung điện phía sau hai người, trong lòng kích động, gã ngược lại muốn xem xem là ai có tiếng tăm lớn như vậy, mình đến mời mấy lần, cũng không cách nào dòm được chân dung.

“Ngươi dám!”

Khí thế của Huyền Lão Hắc Đế liên tục tăng lên, sát khí của Yêu Nguyệt ngưng kết thành thực chất.

“Ồ?”

Bạch Đế coi thường cười một tiếng, một cỗ nhuệ khí sắc bén phát ra từ trên người, lấy gã làm trung tâm mặt đất bắt đầu chuyển đổi tính chất, biến thành Xích Thiết cứng rắn. Không đến một lát, cả hòn đảo nhỏ và hư không bốn phương biến thành kim loại, kim khí sắc bén còn mãnh liệt hơn so với kiếm khí.

Bạch Đế tu luyện kim đạo, mặc dù nói chìm đắm nhiều năm, lĩnh ngộ Âm Dương Tạo Hoá sửa đá thành vàng, mỗi một hạt kim loại nơi đây, đều có nhuệ khí kinh người. Đang lúc Bạch Đế muốn giáo huấn hai người này.

Xoạt!

Chân trời phong vân biến ảo, vô số sát khí hội tụ thành vòng xoáy đen như mực. Trong nước xoáy bay xuống một thân ảnh. Người này đeo mặt nạ màu xám, sau lưng có bảy mươi hai ánh sáng, được bao quanh bởi chư thiên Quỷ Thần và hai người thần bí đeo mặt nạ khác nhau.

“Thiên Tôn! !”

Nhìn thấy Lục Khiêm, Huyền Lão Hắc Đế vui mừng quá đỗi, Yêu Nguyệt cũng nới lỏng một hơi. Người bọn họ đối mặt vừa rồi vậy mà lại là Bạch Đế, tu vi cao hơn hai đại cảnh giới so với bọn họ, chỉ là dùng ánh mắt cũng có thể giết chết bọn họ.

“Ngươi chính là Thiên Tôn? Xem ra cũng không ra hồn gì!”

Bạch Đế có lòng muốn giáo huấn gia hoả này, nhìn hắn còn dám cho mình leo cây hay không.

Xoạt!

Vô số kim quang như mưa rơi xuống, mục tiêu chính là Lục Khiêm. Kim khí và kiếm khí có chút cùng loại, đều có đặc tính không thể phá huỷ, không sợ nước và lửa. Kim khí sắc bén, chỉ là nhìn một chút cũng làm cho thần hồn người ta đau nhói.

Thời khắc ngàn cân treo sợi tóc.

Ầm!

Tinh hồng hỏa diễm từ trên người Lục Khiêm dấy lên, hỏa diễm yêu dị tà ác, cái gọi là định luật vàng thật không sợ lửa, căn bản không cách nào có hiệu quả, kim khí trong chốc lát tan thành mây khói. Càng làm Bạch Đế kinh ngạc chính là, khoảnh khắc nhìn thấy hỏa diễm, Bạch Đế lập tức cảm giác một ngọn lửa vô danh bốc lên từ đáy lòng, phải đốt gã toàn bộ thành tro bụi.

“Dừng lại!!”

Bạch Đế vội vàng hô ngừng, nói: “Ta không phải đến đánh nhau, Hoàng Đế bảo ngươi đi qua, nói có chuyện quan trọng xử lý.”

“Chuyện gì mà vội vã như vậy?” Lục Khiêm hỏi.

“Là muốn đối phó người thần bí ngày đó đả thương chúng ta.”

“Người thần bí? Minh Thần Điện chủ sao?” Lục Khiêm thầm nghĩ trong lòng, vậy thì đi xem một chút, gia hoả Hoàng Đế này đến tột cùng có át chủ bài gì, một lão quái vật sống mấy chục vạn năm, chắc chắn có bí mật không thể cho ai biết.

“Đi.” Nghĩ tới đây, Lục Khiêm gật đầu đồng ý.

Lần này chỉ có năm người bọn họ, không cho phép thủ hạ khác đứng ngoài quan sát. Hai người cùng nhau bay về phía chỗ sâu trong hư không.

Bình Luận (0)
Comment