Nói xong, ông ta đứng dậy, ánh mắt sáng quắc nhìn mọi người: "Chư vị, có thể lưu danh sử sách hay không đều phải dựa vào các vị rồi."
"Vâng, nguyên soái!"
Tất cả các quân đoàn trưởng đều kích động.
Lương quốc.
Nơi giao giới giữa Hoài Dương quận và Phú Đồng quận, Kim Dương vệ.
Khác với Hoài Dương quận chính là một dải đất bình nguyên bằng phẳng, nội bộ Phú Đồng quận nhiều núi cao sừng sững, lòng đất từng hàm chứa mỏ đồng có trữ lượng lớn, hai chữ "Phú Đồng" của Phú Đồng quận cũng bắt nguồn từ đây.
Mà Kim Dương vệ cũng từng vì dung luyện mỏ đồng và chuỗi sản nghiệp liên quan mà có tên như vậy.
Chỉ là bây giờ, theo sự thiếu hụt tài nguyên mỏ đồng ngày càng lớn, Kim Dương vệ cũng dần mất đi vinh quang ngày xưa, biến thành một vệ thành bình thường.
Vì hai nước Lương Yên giao chiến hơn năm mươi năm.
Để đề phòng bất trắc, thành thủ phủ các nơi cũng đều tổ chức xây dựng "đội ngũ hương dũng".
Chỉ là Kim Dương vệ không phải chiến trường chính, binh lực có thể chinh chiến thiện chiến cũng nhiều lần bị điều đi, bây giờ quân chính quy còn lại chỉ có ba tuần phòng doanh địa phương hiu quạnh, binh lực quân chính quy không đủ một ngàn.
So ra đoàn hương dũng địa phương ngược lại dễ nhìn hơn xíu.
Dưới sự dẫn dắt của hai thế gia Thất phẩm, Kim Dương Mộ Dung thị và Kim Dương Triệu thị, tổng cộng tổ chức ra bốn dân binh doanh, do một ngàn mấy trăm tu sĩ Huyền Vũ cùng với ba bốn ngàn phàm nhân có thân thể cường tráng tổ thành, chính thức lấy tên là Kim Dương dân binh đoàn.
Chỉ là thành phần của một ngàn mấy trăm binh lính có tu vi này có hơi phức tạp, là tộc nhân, gia tướng, trưởng lão tới từ ba mươi thế gia lớn nhỏ, thậm chí còn có tán tu ở Kim Dương vệ.
Còn mấy ngàn phàm nhân kia, tuy cũng dùng cung nỏ đao thương vũ trang nhưng lực chiến đấu thực sự rất yếu, đánh trận chính diện không trông chờ được gì vào họ, chỉ có thể giúp duy trì trị an, sửa chữa công sự phòng ngự, làm một số công tác hậu cần.
Từ sau khi nhận được "thông báo mới nhất" từ cấp trên, thành thủ Kim Dương vệ Ngụy Bác Thu đã bắt đầu tổ chức đội ngũ dân phòng bắt đầu tích cực phòng thủ.
Tất cả tử đệ thế gia và nhân viên liên quan bây giờ đều đã dời vào trong vệ thành, những người còn ở lại trấn và thôn trang đều là bình dân, tá điền tay không tấc sắt, bọn họ có thể sống sót hay không chỉ có thể nghe theo mệnh trời.
Kim Dương vệ thành không tính là nhỏ nhưng cũng không chứa được trăm vạn bình dân ở các trấn các thôn.
Kiểu sức mạnh phòng ngự này ngăn cản giữ chân được một chiến đoàn bình thường thì không thành vấn đề nhưng thứ họ phải đối mặt là một nhánh chiến đoàn tinh nhuệ giết người như ma.
Cho dù là thành thủ Ngụy Bác Thu và hai vị lão tổ của Thiên Nhân thế gia đều chỉ có thể ôm thành một cục, sợ hãi hoảng loạn cầu nguyện, hi vọng nhánh chiến đoàn tinh nhuệ của địch đi ngang qua từ nơi khác, tuyệt đối đừng thuận tay đánh Kim Dương vệ.
Nhưng lời cầu nguyện của họ hiển nhiên không có phát huy tác dụng.
Vào lúc bọn họ kinh hồn bạt vía chờ đợi mệnh vận tuyên án.
Một nhánh đội ngũ trinh sát gồm mấy chục người tổ thành, mặc chiến giáp đen, cưỡi Hắc Lân Độc Giác Chiến Mã xuất hiện cách vệ thành mấy dặm với tư thế sét đánh không kịp bưng tai.
Bọn chúng mũ giáp hung tợn, khí thế lạnh lẽo, người cầm đầu khí thế phi phàm, trong mơ hồ tuy không nhìn rõ tướng mạo của hắn ta nhưng có thể cảm nhận được cảm giác áp bức mạnh mẽ tỏa ra từ trên người hắn ta.
Từng tiếng vó ngựa nặng nề trầm ổn có lực tựa như giẫm lên trái tim của thủ quân tường thành, khiến người ta gần như ngạt thở.
Đội dò thám tiên phong số 1 Ma Chuẩn chiến đoàn.
Đây chắc chắn là tinh nhuệ tiên phong trong Ma Chuẩn chiến đoàn.
Người dẫn đầu chính là doanh phó chiến đoàn đệ nhất tiên phong doanh, kiêm đội trưởng trinh sát, tên là Triều Văn Quang. Ông ta xuất thân bàng hệ của Xích Nguyệt Triều thị, vì từ nhỏ tư chất không tệ, được chiêu mộ vào trong tộc binh Triều thị dốc sức bồi dưỡng.
Nhiều năm trôi qua, lúc này ông ta đã là một lão binh trải qua trăm trận chiến, một thân thực lực cũng đã đạt tới Thiên Nhân cảnh.
Đặc biệt là đôi mắt kia, thâm thúy mà lãnh khốc, tỏa ra một cỗ bình tĩnh hờ hững với sống chết.
Mà mấy chục vị huynh đệ phía sau ông ta có mấy người đều là Linh Đài cảnh hậu kỳ, tuy tu vi của những người khác đều kém một bậc nhưng ít nhất cũng có tu vi Linh Đài cảnh trung kỳ, ai ai cũng chiến lực cường hãn, khí độ trầm ổn, khí thế dọa người, tựa như chỉ mấy chục người đã có thể vây thành.
Cũng khó trách.
Ma Chuẩn chiến đoàn được xưng là tinh nhuệ trong tộc binh Triều thị, từ lúc thành lập tới nay vẫn luôn đại biểu Triều thị luân phiên trên chiến trường ngoại vực. Cho dù là ở trên chiến trường ngoại vực cao thủ đông đúc, Ma Chuẩn chiến đoàn cũng được xưng là chiến đoàn chủ lực.
Loại chiến đoàn có lịch sử lâu dài này đương nhiên sẽ có không ít chiến công và lịch sử rực rỡ đáng để khoe khoang, đây chính là một trong những nguyên tố cần thiết ngưng tụ quân hồn.