Trận chiến dịch này liên quan tới quốc vận Yên quốc, An Hải thân vương chỉ mong có thể đánh thắng, còn bản thân ông ta, chịu chút ủy khuất thì có xá gì?
....
Sau khi tập đoàn quân Lương quốc khai chiến toàn diện, tập đoàn quân Lương quốc chiếm cứ ưu thế tập kích quả thực chiếm được không ít tiện nghi, nhưng rất nhanh đại chiến trường đã rơi vào trạng thái cầm cự.
Dù sao thì Lương quốc cũng là phe tiến công, mà Yên quốc là "phe phòng thủ".
Sau khi bộ đội Yên quốc chiếm cứ vị trí phòng thủ bình tĩnh lại, dĩ nhiên sẽ có không ít ưu thế địa lý.
Đây chính là lý do tại sao tập đoàn quân hai nước đấu chọi ngần ấy năm đều không thể phân thắng bại. Trong tình huống chênh lệch quân lực tổng thể không lớn, bên tiến công luôn sẽ có không ít bất lợi.
Là đêm.
Màn đêm nặng nề bao phủ tứ bề, trên bầu trời không thấy trăng sáng, chỉ có ngôi sao lấp lánh đầy trời.
Dòng sông chảy cuồn cuộn vào ban ngày, vào ban đêm cũng tựa như trở nên hiền hòa dịu dàng hơn. Ngay cả trong bãi sậy bên bờ cũng không còn ầm ĩ như ban ngày, trở nên an tĩnh vắng lặng.
Bờ bắc Hoài Giang.
Trong bãi sậy um tùm cách 【 Ưng Ninh Bảo 】chưa đầy trăm dặm, mười mấy con Hồng Phúc Cẩm lộc tam giai đang tụ tập một chỗ, dựa vào nhau nghỉ ngơi. Trong đó hai con thi thoảng rướn cổ ra nhìn xung quanh, rõ ràng là đang cảnh giác.
Dưới ánh sao mờ ảo, trông an tĩnh mà xinh đẹp.
Vào lúc này, lau sậy bên rìa bãi sậy bỗng dưng đung đưa, ngay cả mặt nước cũng nổi lên từng đợt sóng.
Gợn sóng này từ ngoài vào trong, phạm vi ảnh hưởng ngày càng rộng, cách bên bờ ngày càng gần.
Bỗng dưng.
Tiếng nước chảy "ào ào" phá tan sự tĩnh lặng của màn đêm, từng đạo nhân ảnh đen kịt bỗng dưng lộ ra từ trong sóng nước dập dờn.
Hồng Phúc Cẩm Lộc phụ trách cảnh giác giật mình, lập tức rướn cổ muốn cao giọng đưa ra lời cảnh giác.
Thế nhưng còn chưa đợi tiếng kêu của nó vang lên, sương mù màu đen xám dày đặc đã nhân màn đêm lan tràn ra, lặng lẽ nuốt chửng mười mấy con Hồng Phúc Cẩm Lộc này.
Bên sông tĩnh lặng như thường, tựa như chẳng hề xảy ra việc gì, ngay cả tiếng côn trùng kêu cũng không biết đã biến mất từ lúc nào.
Trong sương đen lan tràn, từng đạo nhân ảnh đen kịt kia trải trên mặt nước thong dong tiến lên, từng bước từng bước chậm rãi đi về bờ.
Ánh sao mờ ảo lại có sương đen che phủ, dáng vẻ của những "người" này trông cực kỳ mơ hồ, nhưng vẫn có thể nhìn ra những "người" này đều mặc trọng giáp, thể cách dũng mãnh, giống như từng tháp sắt hình người.
Nhưng động tác lúc bước đi của "họ" lại hơi cứng nhắc, thân hình cũng không linh hoạt như những tu sĩ Huyền Vũ, mỗi bước đều sẽ lưu lại dấu chân sâu hoắm trên đất bùn ẩm ướt.
Bởi vì "bọn chúng" không phải người sống mà là "ma thi thi khôi" của Ma Thi chiến đoàn.
Những thi khôi này đều là từ đáy Hoài Hà mai phục tới.
Hoài Hà dao động, giữa hai bờ cho dù là nơi cách gần nhất cũng phải hơn ba mươi dặm, nếu muốn từ trên mặt sông băng qua, động tĩnh quá lớn, bất luận thế nào cũng sẽ bị bờ đối diện phát hiện, nhưng nếu lặn trong nước lại không lộ dấu vết, ngay cả binh trinh sát không kỵ quanh quẩn trên mặt sông cũng không cách nào phát giác được dị thường.
Mà phía sau những thi khôi đó là một đám nhân ảnh toàn thân bao phủ hắc bào, không nhìn rõ gương mặt.
Hắc bào trên người chúng lộ ra phù văn thống nhất, trên người tỏa ra từng trận âm tà khí khác xa với ma khí bình thường, lạnh lẽo thấu xương, mang theo khí tức cũ kỹ nồng đậm, rõ ràng là tập thể đã tu luyện ma công dùng để khống thi nào đó.
Trong tay mỗi người họ đều tế một tấm cờ màu đen. Từng lá cờ đen tung bay, từng trận sương đen tỏa ra, bao phủ cả nhánh Ma Thi chiến đoàn vào trong.
Đêm khuya cộng thêm sương đen, mọi âm thanh và dấu vết xung quanh đều bị tiêu trừ, nhìn xa xa, cả Ma Thi chiến đoàn đều tựa như tiến vào "trạng thái ẩn thân".
Dưới sự yểm trợ của màn đêm, Ma Thi chiến đoàn không nhanh không chậm bắt đầu tiến về Ưng Ninh Bảo.
【 Ưng Ninh Bảo 】chính là con đường phải đi qua để tiến vào Hoài Dương, cũng là một trong những quan ải trọng yếu thuộc bờ bắc Hoài Giang.
Ma Thi chiến đoàn vốn không phải chiến đoàn mạnh về tính cơ động, nếu không chiếm được Ưng Ninh Bảo, chiến đoàn phải từ trong sơn lĩnh đồ sộ lật núi mà qua, cho dù bọn chúng không sợ tổn thất, tốc độ hành quân cũng sẽ trở nên cực kỳ chậm chạp, chắc chắn sẽ chậm trễ thời cơ.
Có điều vị trí trên bờ của chúng cách Ưng Ninh Bảo đã rất gần, lại có màn đêm yểm trợ, chỉ cần thần không biết quỷ không hay tiến vào phụ cận Ưng Ninh Bảo, với thực lực của Ma Thi chiến đoàn, nhanh chóng chiếm được Ưng Ninh Bảo vốn không thành vấn đề.
Thế nhưng đám người Ma Thi chiến đoàn không biết là vào lúc bọn họ lặng lẽ hành quân, một đấm côn trùng đã lặng lẽ lúc nhúc phía sau họ.