Ông ta cũng không quan tâm điểm này, dù sao thì với thực lực của Ma Thi chiến đoàn, cho dù thủ quân Ưng Ninh Bảo có chuẩn bị trước cũng không ảnh hưởng tới kết quả.
Thế nhưng nhánh chiến đoàn tạp nham bỗng nhiên xuất hiện này lại hoàn toàn phá đảo kế hoạch của ông ta!
Điều này quá quỷ dị! Bắc Lương đào đâu ra chiến đoàn mạnh như vậy?
Lẽ nào là mời viện binh từ đâu tới?
Đáy lòng Cửu Âm Huyền Thi chân nhân tràn đầy nghi hoặc, động tác trên tay lại không hề chậm một chút nào, nâng tay vung lên, một cái huyền quan to lớn "ầm ầm" một tiếng đập lên mặt đất.
Toàn thân huyền quan này đen kịt, được vẽ những họa tiết màu đỏ quỷ dị, chính là huyền thi quan chuyên dùng để chứa thi khôi.
Gần như là vào ngay khoảnh khắc huyền quan đập xuống đất.
Nắp quan tài bị mở ra, một con thi khôi to lớn từ bên trong bay ra.
Đôi cánh to lớn giang rộng ra phía sau nó, tướng mạo của nó cũng được chiếu ra trong ánh bình minh.
Đó là một con thi khôi to lớn có thể hình vượt xa người thường, gương mặt nó méo mó mà hung tợn, bề ngoài cơ thể che phủ một tầng cốt giáp dày, đôi cánh to lớn sau lưng đã tan nát, trông cực kỳ hung tợn đáng sợ.
Mang theo mùi thối rữa của thi thể, uy áp Thần Thông cảnh đáng sợ lập tức thổi quét ra như núi kêu biển gào, đánh cho ma khí và sát khí lan xung quanh cuồn cuộn lên.
Cỗ thi khôi này chính là con có thực lực mạnh nhất trong tay ông ta, thi thể dùng là một con yêu ma ngoại vực chết trong tay ông ta, ông ta đã tốn rất nhiều công sức, dùng không ít vật liệu trân quý mới coi như luyện chế thành công.
Từ sau khi luyện thành, thi khôi này vẫn luôn được ông ta coi thành át chủ bài dưới đáy rương.
Cho dù nhánh chiến đoàn kia có lai lịch gì, có nó ở đây, hôm nay đều phải ngậm hờn tại đây!
Cửu Âm Huyền Thi chân nhân cười lạnh trong lòng, thân hình vụt đi, lập tức biến hóa thành một làn sương đen xông về chiến trường.
Trong tiếng quát tháo, thi khôi to lớn cũng đáp xuống, mang theo thế vạn quân giết lên chiến trường.
Nhất thời, uy thế đáng sợ lan gần nửa chiến trường.
Các tinh nhuệ của Ma Thi chiến đoàn cũng phấn chấn tinh thần, thế cục vốn hỗn loạn lập tức ổn định không ít.
Với lực chiến đấu của Cửu Âm Huyền Thi chân nhân cùng với thi khôi do ông ta luyện chế, một khi để ông ta giết vào chiến trường, thế bao vây của chiến đoàn chí nguyện liên hợp chắc chắn sẽ bị xông phá, khó hình thành thế hợp vây lần nữa.
Mà Ma Thi chiến đoàn vốn chính là chiến đoàn tinh nhuệ trải qua trăm trận chiến, chỉ cần quân tâm vững, lực chiến đấu cường đại của bản thân có thể phát huy ra, ung dung rút lui hơn nửa không phải là vấn đề, nếu vận khí tốt, nói không chừng còn có cơ hội giành được Ưng Ninh Bảo.
Trên đài quan sát cao cao của Ưng Ninh Bảo, Vương Phú Quý đang chắp hai tay sau lưng nhìn xuống chiến trường.
Gió sớm hơi lạnh thổi qua y bào của hắn, ống tay áo của hắn bay theo gió, nhìn xa xa, trong thân thể không tính là cao lớn kia mơ hồ có chút mùi vị uy nghiêm.
Xa xa nhìn thấy thi khôi yêu ma ngoại vực Thần Thông cảnh khí thế phi phàm kia, hắn cũng không khỏi cảm khái nói: "Tuy luyện thi nhất đạo này tà ác tàn bạo nhưng chiến lực vẫn rất mạnh."
"Quý công tử, Cửu Âm Ma Điện là một nhánh vô cùng lợi hại trong Chân Ma Điện, hơn nữa xưa nay là thủ hạ đáng tin của Ma Tôn đại nhân." Cơ Nguyệt Nhi ở bên cạnh bảo vệ Vương Phú Quý nói: "Nếu thực sự không được, ta sẽ giải quyết con thi khôi kia."
Vương Phú Quý đang định nói chuyện, ngọc bội ngang hông khẽ rung lên, phát ra một chuỗi ánh sáng.
Hắn lộ ra một tia ý cười nói: "Không ngờ Mộng Vũ đã nhanh hơn chúng ta một bước, nhánh tộc binh phủ Bắc Vực Vương do nàng dẫn dắt đã giải quyết xong Hắc Điêu chiến đoàn rồi."
"Xem tình hình, chúng ta cũng nên nắm bắt thời gian, giải quyết Ma Thi chiến đoàn, tiến hành chiến lược tiếp theo. Thuận tiện chào hỏi tiểu ma tôn thay lão tổ gia gia ta."
Nói xong, Vương Phú Quý liền nâng cao âm lượng, dùng huyền khí truyền âm nói: "Phiền chư vị đại lão Thần Thông cảnh, xin mau chóng hạ Huyền Thi chân nhân, chúng ta còn phải tới trận kế tiếp."
Giọng nói của hắn truyền khắp trên chiến trường, tuy tiếng nói non nớt nhưng lại trầm thấp có lực, nghiễm nhiên đã có vài phần khí thế chỉ huy như định.
"Phú Quý lão tổ, sao người có thể nói chữ "xin" chứ?" Giọng nói "bất mãn mà quở trách" của Vương Vũ Hiên truyền ra trong ánh bình minh.
"Đúng đó đúng đó, Phú Quý lão đệ chúng ta có quan hệ gì?" Đây là giọng của Ngô Chí Đức: "Giữa huynh đệ sao lại khách khí như vậy."
"Công tử ngài làm tổn thọ nô tì rồi." Giọng nói của nữ thần văn phòng Khương Tình Liên cũng theo đó vang lên.
Theo từng đạo âm thanh vang lên, từng vị đại lão Thần Thông cảnh liên tục xuất hiện trong ánh bình minh.
Mỗi người họ chiếm một phương vị, vừa vặn bao vây Cửu Âm Huyền Thi chân nhân đang xông vào chiến trường ở giữa.