Rất rõ ràng, phản ứng của Cửu Âm Huyền Thi chân nhân đã sớm nằm trong dự đoán của họ.
Ba cỗ uy áp Thần Thông cảnh bàng bạc mênh mông đồng thời dâng lên, đan xen thành phiến, bá đạo cường hoành hung hăng đè ép uy thế của Cửu Âm Huyền Thi chân nhân và thi khôi do ông ta khống chế.
Lúc này, tịch dương vừa hay từ phía chân trời vụt lên, ánh bình minh rực rỡ nở rộ ra.
Mọi thứ trong trời đất đều trở nên vô cùng sáng tỏ.
Dưới ánh bình minh, thân hình của ba vị đại lão Thần Thông cảnh cũng tựa như được khảm lên một tầng viền vàng, thoáng nhìn vô cùng thần thánh, vô cùng chói mắt, cũng vô cùng khiến người ta hoảng hốt.
"?"
Đồng tử đắc chí của Cửu Âm Huyền Thi chân nhân co rút dữ dội, biểu cảm giống như gặp quỷ.
Lần này, sắc mặt của ông ta thật sự không thể nào thay đổi được nữa.
"Ha ha ha ha Huyền Thi lão ma, tính ra chúng ta đã hai trăm năm chưa gặp rồi. Năm xưa khi ngươi va phải đao của ta trên chiến trường ngoại vực, có từng ngờ tới ngày hôm nay?" Ngô Chí Đức tay cầm một thanh chiến nhẫn cấp linh bảo thần thông, hưng phấn nhìn Cửu Âm Huyền Thi chân nhân đối diện.
Một hư ảnh pháp tướng hình rồng to lớn xuất hiện ở phía sau ông ta, thủy linh khí nồng đậm như núi kêu biển gầm ngưng tụ về phía ông ta, cuộn trào theo khí thế của ông ta, tỏa ra uy áp cường hoành ngày càng bàng bạc.
Tuy Tiên Ma hai triều đều sẽ gánh trách nhiệm trên chiến trường ngoại vực nhưng giữa nội bộ hai triều tuyệt không thái bình, chuyện hễ có cơ hội sẽ thầm chọc đao nhiều không kể siết, nhiều nhất là sau khi chuyện bại lộ, cao tầng hai bên cùng đập bàn cãi vã mà thôi.
"Hàn Nguyệt Ngô thị? Chân nhân nào đó tới?" Huyền Thi chân nhân híp mắt, nhìn Ngô Chí Đức có hơi quen mắt nhưng nhất thời không nhớ ra danh hiệu của ông ta.
"Hải Long chân nhân."
Ngô Chí Đức bị chọc tức không nhẹ.
Ông ta vẫn luôn nhớ mãi không quên Huyền Thi lão ma nhưng không ngờ đối phương ngay cả danh hiệu của ông ta cũng không nhớ, thực sự quá sỉ nhục người!
"Huyền Thi lão ma, nếu không buông tay chịu trói, ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của ngươi."
Trong căm phẫn, Ngô Chí Đức chém xuống một đao.
Bỗng chốc, đao quang như sét đánh treo ngược, dưới tông nền của tịch dương bên chân trời, vô cùng rực rỡ, cũng vô cùng chói mắt.
Uy thế lẫm liệt cũng bạo phát ngay trong khoảnh khắc này, nghiền ép về phía Cửu Âm Huyền Thi chân nhân.
Vào lúc này, Vương Vũ Hiên và Khương Tình Liên ở một bên khác cũng đồng thời xuất thủ, gia nhập hàng ngũ vây công.
Một đạo kiếm quang mang theo tiếng phượng hót cao ngất xẹt qua màn trời, giống như sao băng rơi xuống, lại tựa như thiên hà treo ngược, tỏa ra phong mong không gì sánh bằng.
Mà dưới sự yểm hộ của đao quang và kiếm quang, một bóng tối cũng lặng lẽ tiến gần Cửu Âm Huyền Thi chân nhân, giống như độc xà lẫn trong bóng tối, phong mang không lộ nhưng cực kỳ chí mạng.
Ba người liên thủ, chiến huống tiếp theo rất rõ ràng.
Cho dù Cửu Âm Huyền Thi chân nhân kia cộng thêm thi khôi Thần Thông quả thực lợi hại nhưng cũng khó mà ứng phó được sự liên thủ của ba tu sĩ Thần Thông cảnh, rất nhanh đã bị đánh cùng đường.
Mà tuy những thi khôi của Ma Thi chiến đoàn kia cường hãn nhưng tu sĩ điều khiển thi khôi lại khó địch lại sự vây giết của chiến doanh các gia tộc, cộng thêm chủ soái bị vây đánh, trông không có chút phần thắng, sĩ khí nhanh chóng sụp đổ toàn diện.
Chẳng mấy chốc, Ma Thi chiến đoàn đã bị đánh tan tác hỗn loạn, có người âm mưu đột phá vòng vây bỏ trốn, có người đầu hàng, loạn thành một nồi cháo cúng.
Mà các chiến doanh chiến đoàn chí nguyện liên hợp lại bùng nổ sĩ khí, bắt đầu trắng trợn giành công cướp đầu người, Vương thị chiến doanh và Ngô thị chiến doanh lại còn vì vậy mà xung đột, nếu không phải Vương Phú Quý kịp thời bảo Cơ Nguyệt Nhi tức giận hô dừng bọn họ lại, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Biến cố lần này cũng khiến Vương Phú Quý toát mồ hôi lạnh.
Chiến đoàn do hắn thống soái này thật sự là một đám "ô hợp" ai đánh phần nấy, phương diện quân kỷ thực sự rất yếu. Có điều cũng khó trách, chiến đoàn do các gia các hộ gom góp lại này không kỷ luật nghiêm minh như quân chính quy, dễ dàng xuất hiện vấn đề tương tự nhất.
May mà chiến thuật vẫn rất thành công, phe địch cũng sớm sụp đổ, đặc biệt là sau khi Huyền Thi chân nhân bị liên thủ bắt lại, Ma Thi chiến đoàn đã hoàn toàn sụp đổ đầu hàng, rất nhanh đã kết thúc chiến đấu.
Vương Phú Quý giành được đại thắng, chỉnh thể vẫn coi như khá dễ dàng.
Sau chiến, công tác dọn dẹp chiến trường và thống kê đã nhanh chóng hoàn thành.
Trận này Ma Thi chiến đoàn tử vong bốn trăm năm mươi ba người, tổn thất thi khôi một ngàn hai trăm, bắt được khoảng hai ngàn một trăm tù binh bao gồm thương binh, bắt được hơn bốn ngàn thi khôi.
Mà chiến đoàn liên hợp phe mình tổn thất một trăm lẻ năm người, thương khoảng ba trăm người, trong đó hơn hai trăm người sau khi được trị liệu đơn giản đã nhanh chóng hòa vào tác chiến, không ảnh hưởng thực lực tổng thể của chiến đoàn.