Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2276 - Chương 2276 - Xoay Chuyển Càn Khôn! Phú Quý Dương Oai Dị Quốc (2)

Chương 2276 - Xoay chuyển càn khôn! Phú Quý dương oai dị quốc (2)
Chương 2276 - Xoay chuyển càn khôn! Phú Quý dương oai dị quốc (2)

Sau chiến, Vương Phú Quý trực tiếp xử phạt hai vị đại lão Thần Thông là Vương Vũ Hiên và Ngô Chí Đức, bảo Cơ Nguyệt Nhi chấp hành, mỗi người đánh ba mươi roi, khấu trừ năm phần chiến công trong trận này để cảnh cáo tộc binh của hai thế gia này, xử phạt hành vi cướp công trên chiến trường của bọn họ lần này.

Ngoài ra, hắn còn ban bố một số quân lệnh đơn giản.

Nếu còn có lần sau, đừng trách Vương Phú Quý hắn trở mặt vô tình, trực tiếp chém đầu.

Vương Phú Quý vô cùng rõ ràng, nhánh chiến đoàn này vốn chính là một nhóm rời rạc hợp thành, nếu không giết gà dọa khỉ nâng cao uy nghiêm của một thống soái như hắn, một khi gặp phải cục xương khó gặm, rơi vào ác chiến, sĩ khí của chiến đoàn chí nguyện liên hợp này sẽ sụp còn nhanh hơn tuyết lở.

Mà trải qua lần này, đại lão các thế gia lập tức thu liễm đi nhiều, không dám coi Vương Phú Quý là linh vật nữa, đồng thời càng thêm kính nể hắn, cũng trói buộc phần áp lực này vào trong các chiến doanh.

Đương nhiên, thu hoạch trong trận chiến này cũng rất lớn.

Sau khi dựa theo chiến công chia xuống, các thế gia đều coi như phát tài. Hàn Nguyệt Ngô thị và Hàn Nguyệt Vương thị, cho dù bị khấu trừ năm phần chiến công, thu hoạch cũng cực kỳ kinh người.

Điều này chắc chắn đã nâng cao sĩ khí của chiến đoàn lên một mức lớn.

Xử lý xong thủ tục sau trận chiến Ưng Ninh Bảo, giam giữ toàn bộ tù binh, Vương Phú Quý lập tức chỉnh đốn quân ngũ, bắt đầu chấp hành chiến lược hành động tiếp theo.

Dưới sự chỉ huy của hắn, chiến đoàn liên hợp và bộ phận thủ quân Ưng Ninh Bảo nhanh chóng tập kết, thuận theo hướng đến của Ma Thi chiến đoàn bắt đầu vượt sông.

Thủ quân Ưng Ninh Bảo xuất phát cùng chiến đoàn có tổng cộng hai ngàn người. Chiến lực tổng thể của họ khá kém, dùng bọn họ đi đánh công kiên đương nhiên không thể, nhưng dù sao bọn họ cũng là lão binh, theo chiến đoàn chuyên môn làm một số công tác quét dọn chiến trường và xử lý tù binh vẫn rất thuận tay.

Sau khi chiến đoàn liên hợp vượt sông, phòng tuyến vốn kiên cố của An Hải quân đoàn lập tức bị xé ra dễ dàng.

Mà lúc này, tin tức Ma Thi chiến đoàn thất bại cũng truyền tới An Hải quân đoàn.

Cao tầng của An Hải quân đoàn lập tức hoảng loạn.

Vào thời khắc này, nếu bị một nhánh chiến đoàn vòng tới hậu phương, hậu quả quả thực không thể tưởng tượng.

Trong doanh trướng quân đoàn trưởng, An Hải thân vương lúc trước vẫn còn đắc ý đã lo lắng không yên, lập tức triệu tập một đám phụ tá mở ra hội nghị khẩn cấp.

"Ma Thi chiến đoàn làm sao vậy?" An Hải thân vương xanh mặt, tức giận đập bàn quát to: "Chiến đoàn tinh nhuệ của Ma Triều ư? Chém gió cả nhỉ? Kết quả chẳng những ngay cả Ưng Ninh Bảo cỏn con cũng không chiếm được, cư nhiên còn bị đối phương gói bánh!"

"Điện hạ bớt giận." Phụ tá vội vàng khuyên: "Thực lực của Ma Thi chiến đoàn không phải giả, tiểu ma tôn cũng không lý nào hại chúng ta. Cục diện hiện giờ, e là quân ta bị quân địch tính kế rồi, rơi vào trong bẫy của Khánh Phong quân đoàn."

"Bẫy? Bây giờ ai chẳng nhìn ra là bẫy?" An Hải thân vương vô cùng tức giận: "Bây giờ thứ bổn vương muốn là phương châm hành động! Phương châm!"

"Hồi điện hạ, kế sách hiện giờ chỉ có quân ta rút lui, tích cực co cụm áp sát với hậu phương cánh trái tập đoàn quân ta, đề phòng nhánh chiến đoàn tinh nhuệ và Khánh Phong chiến đoàn bao vây quân đoàn quân ta, như vậy mới có đường sống." Phụ tá cẩn thận nói.

"Rút lui?" An Hải thân vương kích động, sắc mặt trở nên càng khó coi hơn: "Bây giờ quân ta và Khánh Phong quân đoàn tiếp chiến toàn diện, một khi rút lui, chẳng những trận địa đã có sẽ thất thủ toàn diện, đối phương cũng sẽ giữ đuôi truy sát, sĩ khí quân ta rơi xuống chắc chắn sẽ tổn thất nặng nề."

"Điện hạ, quân ta đã rơi vào bẫy, muốn thân thân mà rút đã không thể nào." Phò tá dĩ nhiên cũng hiểu băn khoăn của An Hải thân vương nhưng vẫn khuyên: "Kế duy nhất bây giờ, chi bằng cắt đuôi cầu sinh, dốc sức bảo vệ chủ lực, nếu không mong điện hạ sớm hạ quyết tâm."

An Hải thân vương liên tục bước đi trong doanh trướng, sắc mặt âm tình bất định.

Qua một lúc, cuối cùng ông ta cũng hạ quyết tâm, hạ lệnh nói: "Các trận địa lưu lại hai phần binh lực cắt đuôi, dốc sức cầm chân sự tiến công của Khánh Phong quân đoàn. Đồng thời, tốc lệnh Văn Sơn chiến đoàn của Bồ Văn Sơn tới ngăn cản chiến đoàn thần bí kia, phải cầm chân đối phương ba ngày."

"Vâng, điện hạ."

Phò tá lĩnh mệnh, vội vàng bắt đầu thảo quân lệnh.

Rất nhanh, quân lệnh truyền xuống, An Hải quân đoàn đã bắt đầu cắt đuôi rút lui toàn tuyến.

Thống soái Khánh Phong thân vương của Khánh phong quân đoàn cũng là lão tướng trải qua trăm trận chiến, kinh nghiệm phong phú, gần như là An Hải quân đoàn vừa hành động, ông ta đã thông thấu ý đồ của An Hải thân vương, lập tức phát động tiến công như thủy triều, chuẩn bị kéo chân rút lui của An Hải quân đoàn.

Bình Luận (0)
Comment