Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2281 - Chương 2281 - Tiên Hoàng Tức Giận! Phú Quý Hiểm Trung Cầu (2)

Chương 2281 - Tiên Hoàng tức giận! Phú Quý hiểm trung cầu (2)
Chương 2281 - Tiên Hoàng tức giận! Phú Quý hiểm trung cầu (2)

Ở nơi giao kích giữa đề ấn và chùy to màu vàng, thậm chí ngay cả không gian cũng bị chấn động ra từng vết nứt.

Trong phong bạo năng lượng lẫm liệt, Khánh Dự đại đế một thân thường phục đế vương, y bào tung bay, thần thái ung dung, mang phong độ đế vương.

Trong mấy trăm năm quá khứ, e là ông ta chưa từng có một khắc nào vui vẻ, sảng khoái, ý khí phong phát như hôm nay.

"Nào nào nào, Nguyên Cảnh ngươi đã nhàn tới hoảng, chi bằng trẫm chơi cùng ngươi." Khánh Dự đại đế cười to ha ha, cũng không đợi Nguyên Cảnh đại đế phản ứng, ông ta vươn tay, một cây trường kiếm màu vàng sẫm bỗng xuất hiện trong tay ông ta.

Đồng thời, một tiếng gào rít uy nghiêm bá đạo vang lên, một thú ảnh màu vàng to lớn xuất hiện phía sau ông ta.

Đó là một con cự thú vô cùng hung tợn, ngoại hình như hổ lại không phải hổ, uy phong lẫm liệt, một đôi mắt đỏ ngầu, nhưng không thấy chút hung ác nào, ngược lại tràn trề uy nghiêm, bất giác cảm thấy an tâm.

Dưới sự gia trì uy thế của nó, khí thế của Khánh Dự đại đế đột nhiên tăng mạnh, xông về phía Nguyên Cảnh đại đế.

Mà sau đó, nâng tay, xuất kiếm.

Khí duệ kim lẫm liệt hóa thành kiếm ý tung hoành xuất ra, trong phút chốc, ngay cả bầu trời cũng biến sắc.

Sắc mặt Nguyên Cảnh đại đế thay đổi, vội vàng móc ra một cái chùy màu xanh ngăn lại. Khí tức của chùy xanh huyền ảo, uy thế vạn ngàn, hiển nhiên cũng là một đạo khí.

Vào lúc này, một tiếng gầm rú giống như sấm rền chuyển động vang khắp trời đất.

Một hư ảnh cự thú màu xám như thực chất bỗng nhiên xuất hiện phía sau Nguyên Cảnh đại đế. Hư ảnh đó đầu trâu đuôi lộc, đỉnh đầu chỉ có một cái sừng, dưới mình cũng chỉ có một chân, vừa hiện thân đã mang theo từng tiếng phong lôi.

Hư ảnh pháp tướng của ông ta hiển nhiên là thần thú trong truyền thuyết, Quỳ Ngưu!

Dưới sự gia trì của hư ảnh Quỳ Ngưu này, khí thế của Nguyên Cảnh đại đế cũng tăng mạnh, lập tức dây dưa với Khánh Dự đại đế.

Là hoàng đế Yên quốc, Nguyên Cảnh đại đế tu hành Quỳ Ngưu bảo điển truyền thừa từng thế hệ hoàng thất Yên quốc, không chỉ có yêu cầu rất cao đối với huyết mạch, lực chiến đấu cũng vô cùng cường hãn, khó phân hơn thua với Trấn Ngục bảo điển tương truyền đời đời của hoàng thất Lương quốc.

Cộng thêm hai người tuổi tác cũng ngang ngửa nhau, chênh lệch về tầng tu vi không đáng kể, thực lực chỉnh thể có thể nói là ngang ngửa nhau.

Đại chiến lần này của hai người đánh đến sông núi sụp đổ, thiên địa biến sắc, ngay cả Huyền Sơn Thiết Kỵ và Xích Hỏa Trọng Kỵ giao chiến trên mặt đất cũng bị ảnh hưởng, không thể không phân ra một phần tâm thần để ngăn cản dư ba từ cuộc chiến của hai người.

Mà vào lúc này, Vương An Nghiệp cũng dẫn tinh nhuệ của đoàn dân binh Vương thị giết vào chiến trường.

So với Huyền Sơn Thiết Kỵ toàn thân trọng giáp, trang bị chỉnh thể của đoàn dân binh Vương thị lại nhẹ nhàng hơn nhiều, vừa đánh vừa giết không chiếm ưu thế, cộng thêm nhân số cũng ít, Vương An Nghiệp dứt khoát dẫn binh giết vào bên sườn và hậu phương của Huyền Sơn Thiết Kỵ, lợi dụng ưu thế tốc độ không ngừng quấy rối phụ trợ.

Huyền Sơn Thiết Kỵ một mặt phải ứng phó với sự tấn công của Xích Hỏa Trọng Kỵ, một mặt lại phải đối đầu với sự quấy phá của Vương An Nghiệp, nhất thời bị giày vò khổ sở, sĩ khí khó khăn lắm mới dâng lên cũng nhanh chóng tụt dốc.

Chẳng mấy chốc, Huyền Sơn Thiết Kỵ bắt đầu bại lui.

Trên bầu trời, Nguyên Cảnh đại đế thấy tình hình bất ổn, cũng không có tâm tình đấu với Khánh Dự đại đế nữa, cuối cùng hạ mệnh lệnh "rút lui" cho Huyền Sơn Thiết Kỵ.

Bây giờ, lúc này, tính toán tổn thất đã không còn ý nghĩa. Cho dù biết rõ một khi rút lui chắc chắn sẽ tổn thất nghiêm trọng, nhưng cũng chỉ có thể rút.

Bởi vì nếu còn không rút, có lẽ cũng không thể đi được nữa!

Mệnh lệnh hạ xuống, chút chiến ý cuối cùng cũng tiêu tán, cuối cùng sĩ khí của Huyền Sơn Thiết Kỵ đã hoàn toàn sụp đổ, bắt đầu hoảng hốt bỏ chạy.

Khánh Dự đại đế dĩ nhiên không muốn bỏ qua cơ hội hiếm có, lập tức dẫn Xích Hỏa Trọng Kỵ truy kích, một đường đuổi ra vài vạn dặm, đuổi thẳng tới khi Huyền Sơn Thiết Kỵ tan tác như chó chết chủ mới coi như miễn cưỡng thu tay.

Cuối cùng, binh sĩ Huyền Sơn Thiết Kỵ chạy thoát chưa tới ba phần, bảy phần còn lại không phải bị giết trong chiến đấu thì là bị bắt trong quá trình bỏ trốn, chỉ có thể bị động chờ đợi phán quyết của vận mệnh.

Mà vào lúc Nguyên Cảnh đại đế Yên quốc thảm bại, tập đoàn quân cánh phải, chiến đoàn chí nguyện liên hợp của Vương Phú Quý cũng hoàn thành đan xen gọng kìm, cùng với Khánh Phong quân đoàn, liên thủ đánh bại An Hải quân đoàn.

Hàng loạt binh sĩ bị bắt, binh sĩ thành công đột phá vòng vây rút lui cuối cùng chỉ có mấy ngàn người.

Mà vào lúc cánh trái quân địch An Hải quân đoàn thất bại, Hắc Dương quân đoàn cánh phải cũng gần như cùng lúc bị tộc binh phủ Bắc Vực Vương của Vân Mộng Vũ và An Bình quân đoàn liên thủ dùng chiến thuật tương tự đánh bại.

Bình Luận (0)
Comment