Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2280 - Chương 2280 - Tiên Hoàng Tức Giận! Phú Quý Hiểm Trung Cầu (1)

Chương 2280 - Tiên Hoàng tức giận! Phú Quý hiểm trung cầu (1)
Chương 2280 - Tiên Hoàng tức giận! Phú Quý hiểm trung cầu (1)

Trong tiếng hô rung trời, bọn họ giết về phía Huyền Sơn Thiết Kỵ tập kết trên bãi đá như hồng lưu sắt thép.

Thấy vậy, sắc mặt của Huyền Sơn Thiết Kỵ trên bãi đá lập tức thay đổi.

Tuy bọn họ cũng là bộ đội tinh nhuệ nhất của Yên quốc, nhưng lúc này sĩ khí của họ vẫn khó tránh khỏi bị đả kích, thoắt cái trở nên thấp tẹt.

"Huyền Sơn Thiết Kỵ, tấn công trực diện quân địch!"

Gần như là ngay lập tức, Nguyên Cảnh đại đế ý thức được bất ổn, lập tức trầm giọng hạ mệnh lệnh.

Hiện giờ sĩ khí Xích Hỏa Trọng Kỵ đang thịnh, nếu ông ta hạ lệnh Huyền Sơn Thiết Kỵ lên thuyền bỏ chạy, Huyền Sơn Thiết Kỵ vốn có sĩ khí thấp chắc chắn sẽ càng thêm nhục nhã, mà Xích Hỏa Trọng Kỵ cũng sẽ đuổi theo truy kích, đến lúc đó Huyền Sơn Thiết Kỵ ít nhất phải tổn thất một nửa binh lực...

Chi bằng thừa thế đối đầu trực diện với quân địch, kích phạt huyết tính của Huyền Sơn Thiết Kỵ, tuy vẫn có tổn thất nhưng tốt xấu vẫn còn cơ hội trở mình.

"Đùng đùng đùng!"

Theo tiếng vó ngựa như kinh lôi ngập trời vang lên.

Hai cỗ hồng lưu hung hăng va đập vào nhau, chém giết kịch liệt lập tức nổ ra.

Gần như là trong khoảnh khắc, tiếng hô giết rung trời và dao động năng lượng cuồn cuộn đã tràn khắp bãi đá, từng kỵ binh ngã lưng ngựa, máu đỏ tươi dần lan ra trên bãi đá.

"Thật không hổ là cấm vệ tinh nhuệ của hai nước Lương Yên." Vương An Nghiệp nhìn chiến huống kịch liệt kia, cũng thầm gật đầu.

So với Ma Chuẩn chiến đoàn, bọn họ chẳng những không kém cạnh, ngược lại còn có không ít ưu thế.

Có điều, lực chiến đấu thực tế của hai chiến đoàn không chênh lệch mấy, nếu tiếp tục để bọn họ đánh như vậy, tuy khả năng cao Xích Hỏa Trọng Kỵ có thể thắng nhưng e là cũng tổn thất nặng nề.

May mà hắn đã sớm chuẩn bị.

Trong lúc nói, Vương An Nghiệp đã móc ra một cái tháp, nâng rỗng trong lòng bàn tay.

Ngoại hình cái tháp cổ xưa, khí tức cực kỳ nội liễm, thoáng nhìn giống như là một món kim loại cực kỳ bình thường, không có chỗ đặc biệt nào.

Thế nhưng sau khi Vương An Nghiệp động tâm niệm, trên thân tháp bỗng nhiên có dao động không gian dập dờn ra, một hư ảnh hình tháp to lớn bỗng xuất hiện.

Ngay sau đó, cửa hư ảnh hình tháp dần mở ra, từng đạo nhân ảnh cưỡi chiến mã từ bên trong bay ra, trong khoảng thời gian ngắn đã tập kết thành quân ở phía sau Vương An Nghiệp.

Dưới màn đêm, huyền giáp trên người bọn họ khúc xạ lãnh quang âm u, tựa như lộ ra cỗ hàn ý dày đặc, chiến ý lẫm liệt tràn ra, khiến người ta bất giác sợ hãi.

Những nhân mã này hiển nhiên là tinh nhuệ của đoàn dân binh Trường Ninh Vương thị!

Nhân số có trên ngàn người!

"Đây là Tàng Binh Tháp?"

Sắc mặt Nguyên Cảnh đại đế Yên quốc dị biến.

Với thực lực Lăng Hư cảnh của ông ta, dĩ nhiên đã sớm dùng thần niệm thăm dò xung quanh một vòng, ít nhất trong mấy chục dặm, không có đại quân đội nào tập kết.

Nếu không, ông ta cũng không dám đối chọi trực diện với Xích Hỏa Trọng Kỵ của Lương quốc.

Nhưng hoàn toàn không ngờ thiếu niên thần bí này lại có Tàng Binh Tháp cực kỳ hiếm có, còn giấu một nhánh tinh nhuệ bên trong!

"Tiểu tử, ngươi dám!"

Nguyên Cảnh đại đế Yên quốc tức giận công tâm, trong lúc nóng lòng đã tung ra một chưởng, trực tiếp đánh về phía Vương An Nghiệp.

Linh khí dồi dào lập tức tụ tập trong lòng bàn tay ông ta, hóa thành một đề ấn màu xanh to lớn áp xuống đầu Vương An Nghiệp.

Ngay lập tức, trời đất đều tựa như sụp đổ.

Uy thế đáng sợ như đông kết không gian, có tiếng phong lôi từ trong hư không truyền tới, hồi âm ầm ầm, giống như thiên uy mang tới cỗ uy áp khủng bố khiến người ta sợ hãi, khiến tâm thần đều run rẩy.

Uy thế đáng sợ như vậy, tu sĩ Tử Phủ cảnh bình thường đột nhiên đối mặt, e là đã bị dọa tới đầu óc trống rỗng, ngay cả phản ứng cũng không kịp.

Cho dù Vương An Nghiệp đã nhìn quen uy áp Lăng Hư cảnh, ánh mắt cũng ngưng lại, trong lòng áp lực nhân đôi.

Hắn lập tức chuẩn bị móc Đồ Thánh Cung ra.

Nhưng còn chưa đợi hắn hành động, một tiếng cười lớn đã vang lên bên cạnh hắn: "Ha ha ha Nguyên Cảnh, ngươi thật sự không sửa được tác phong bỉ ổi vô sỉ, đường đường là đại đế, cư nhiên ỷ lớn hiếp nhỏ, thành ra thể thống gì?"

Lời còn chưa dứt, thân ảnh của Khánh Dự đại đế Lương quốc đã chắn trước mặt hắn, nâng tay vung lên.

Một lượng lớn linh khí tính kim thuộc ngưng tụ tới, bỗng chốc hóa thành một cái chùy to màu vàng, đập về phía đề ấn màu xanh to lớn kia.

Bá đạo lẫm liệt, thế như vạn quân.

Uy thế đáng sợ tỏa ra, lập tức đánh tan không gian gần như ngưng kết dưới trọng áp của đề ấn màu xanh.

Tựa như trong chớp mắt, đề ấn và chùy to màu vàng va nhau trên không.

"Đùng!"

Đề ấn và chùy to màu vàng song song vỡ nát.

Tiếng kêu rền đinh tai nhức óc bỗng vang khắp hư không, khiến trời đất đều dao động.

Đồng thời, sóng xung kích đáng sợ cuộn trào ra, trong thiên địa lập tức thành một vùng cát bay đá chạy, trên Hoài Hà cũng nhấc lên vạn ngàn lớp sóng, uy thế đáng sợ khiến tất cả mọi người đều biến sắc.

Bình Luận (0)
Comment