Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2290 - Chương 2290 - Phát Tài! Công Phá Kinh Thành (1)

Chương 2290 - Phát tài! Công phá kinh thành (1)
Chương 2290 - Phát tài! Công phá kinh thành (1)

Nhân thủ do Gia Bảo quận chúa mang theo rất lộn xộn, có lão thân vương, lão quận vương đã nghỉ hưu, còn có một số gia tướng hộ vệ Thiên Nhân cảnh từ các phủ gom ra cùng với một số chủng tử truyền thừa chưa lên chiến trường của hoàng thất.

Còn những dân binh tạp bài vừa mới chiêu mộ kia, để bọn họ thủ thành còn được, tập kích tặc quân chỉ thêm loạn mà thôi.

Mà Lư Khâu Nguyên Mặc cũng không khác gì, dẫn theo già trẻ.

Hai cỗ tinh nhuệ vê thành một sợi dây thừng, cực tốc giống như mũi tên bắn về hướng Vân Mộng Vũ, Vương Phú Quý.

Người đánh đầu hiển nhiên là một lão thái thái tinh thần quắc thước, khí chất nho nhã.

Chỉ thấy bà ta một thân chiến giáp, tay cầm một cái chiến chùy linh bảo thần thông, toàn thân dày đặc canh khí, phía sau xuất hiện một hư ảnh Thanh Ngưu vạm vỡ, cả người giống như một con hung thú hình người đấu đá lung tung, không phải uy mãnh và bá khí bình thường.

Lão thái này chính là Thanh Thiều thân vương của Nam Yên quốc.

Lúc còn trẻ, bà ta cũng từng là nhân vật phong vân phong hoa tuyệt thế, thiên tư bất phàm, nhận được sủng ái của Nguyên Cảnh đại đế, khi đó người vừa kế vị không lâu, cũng khiến các thiếu niên cùng thời bon chen lấy lòng.

Nhưng điều khiến người ta bất ngờ là bà ta lại không giống như đa số công chúa, lựa chọn một vị tử đệ thế gia tư chất kha khá phong phong quang quang xuất giá, mà bà ta lại lựa chọn kén rể. Bản thân bà ta cũng vì vậy mà lưu lại hoàng thất, cuối cùng dựa vào chiến công được phong thân vương.

Cũng coi như là nhân vật truyền kỳ của Nam Yên quốc.

Mà ngoài bà ta, mấy vị Thần Thông cảnh khác cũng đều là lão giả tóc bạc trắng, một vị là lão thân vương đức cao vọng trọng của hoàng thất Nam Yên, một người là lão tổ tông tới từ Lư Khâu thị, hai người còn lại đều là lão tổ của thế gia Tam phẩm.

Trận đánh úp "trước khi bắt giặc bắt vương" lần này, trong Tượng Cổ Thành gần như là ''gom ra hết" tinh nhuệ đỉnh cấp.

Mà Lư Khâu Nguyên Mặc và Cầu Đạo Ngọc cưỡng ép nhẫn nại chờ đợi lâu như vậy, quả thực không đợi uổng.

Dưới tình hình phòng bị lỏng lẽo, binh sĩ trong trang viên đứng vô cùng lộn xộn, binh sĩ vốn nên phụ trách cảnh giác đều bị cuốn vào trong tranh đấu tranh giành chiến lợi phẩm, nhất thời vốn không ra thể thống gì.

Trong tiếng hô giết rung trời, tinh nhuệ do Tượng Cổ thành khó khăn lắm mới tổ chức ra được tựa như một con dao bén, dưới sự dẫn dắt của mấy vị cường giả Thần Thông cảnh, hung hăng xông vào trong trang viên.

"Trung tâm linh dược viên có kho tồn dưới lòng đất, giọng nói của Vân Mộng Vũ và Vương Phú Quý ban nãy truyền từ bên đó ra." Thanh Thiều thân vương cầm chiến chùy xông lên, ánh mắt như điện, giọng nói già nua giống như tiếng sấm rền vang, lộ ra lẫm liệt và quyết đoán của hãn tướng sa trường: "Mọi người theo ta!"

"Giết vào kho!"

"Bắt sống Vân Mộng Vũ!"

"Giết giết giết!"

Dăm ba câu, sĩ khí của tinh nhuệ Yên quốc đã lập tức được điều động lên, mấy vị Thần Thông cảnh lấy bà ta làm đầu giết vào kho hàng dưới lòng đất ở trung tâm trang viên.

Mấy vị thống lĩnh Thần Thông cảnh của hai nhánh chiến đoàn chí nguyện thấy tình hình không ổn, lập tức tổ chức binh sĩ chống lại.

Thế nhưng chung quy đã lỡ tiên cơ, cho dù bọn họ đã cố gắng điều động sĩ khí, tổ chức ngăn cản nhưng vẫn không thể chặn được tinh nhuệ Ma Yên quốc đồng lòng đồng chí, một lòng chỉ muốn bắt sống công chúa Tiên Triều, suy chuyển bại cục.

Bộ đội tiên phong cách kho hàng dưới lòng đất ngày càng gần, ngày càng gần.

Mà Vân Mộng Vũ và Vương Phú Qúy ở trong kho hàng dưới đất cũng giống như bị động tĩnh bên ngoài dọa, ngay cả tiếng cãi nhau cũng dừng.

Nhìn thấy cửa kho hàng đã gần ngay trước mắt, lập tức sắp bị xông phá.

Bỗng dưng.

"Đùng!"

Huyền khí màu xanh da trời bỗng nổ ra.

Cửa kho hàng đột nhiên bị người từ bên trong mở ra, một lão ma ma mặc thanh y ung dung bước ra, vung tay, huyền khí bàng bạc dày đặc điên cuồng tràn ra, ập tới đám binh lính Ma Yên quốc từ ngoài kho giết vào.

Lão ma ma này dĩ nhiên chính là Dung ma ma.

Năng lượng cuồng bạo giống như sóng biển cuồn cuộn, lại như trời đất sụp đổ.

Nhất thời, tất cả mọi người đều tựa như nghe được âm thanh rít gào của gió, tựa như có trường phong mênh mông từ hư không ào tới, lại giống như cự thú viễn cổ ngủ đông thức tỉnh trong tiếng hô hấp, phát ra tiếng kêu gào sắc lẹm.

Năng lượng thuộc tính gió dạt dào thổi quét, tu sĩ Ma Yên quốc xông tới lập tức bị thổi bay ra, người nào người nấy bị đánh tới tái nhợt mặt mày, điên cuồng thổ huyết.

Thanh Thiều thân vương ở gần nhất thậm chí còn không kịp phản ứng đã bị năng lượng bàng bạc tấn công, thân hình bất ổn, trực tiếp bị thổi bay ra.

"Cường giả Lăng Hư cảnh!"

Ánh mắt của Lư Khâu Nguyên Mặc ở trong đội thứ hai ngưng lại.

Lực chiến đấu cường hãn như vậy, uy thế kinh người như vậy, chắc chắn là cường giả Lăng Hư cảnh!

"Quả nhiên không ngoài dự liệu, may mà ta đã sớm có chuẩn bị." Gia Bảo quận chúa Cầu Đạo Ngọc cũng ngưng thần.

Bình Luận (0)
Comment