Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2304 - Chương 2304 - Tiên Hoàng Vs Ma Hoàng (1)

Chương 2304 - Tiên Hoàng vs Ma Hoàng (1)
Chương 2304 - Tiên Hoàng vs Ma Hoàng (1)

Nàng ta người còn chưa tới, giọng đã vang lên: "Thân Đồ lão ma! Ngươi thật to gan, quả thật tưởng Vân Thiên Ca ta là đồ trang trí sao?"

Tiên Hoàng phe ta giá đáo!

"Vân Thiên Ca!"

Ma Hoàng đang lấy một địch ba ngưng trệ ánh mắt, vô cùng kinh ngạc.

Ông ta hoàn toàn không ngờ trong quân đội công phá Tượng Cổ thành này cư nhiên còn giấu một vị công chúa Tiên Triều, còn triệu hoán hình chiếu của Vân Thiên Ca đúng thời cơ.

Nếu chỉ có đám người Vương Phú Quý, ông ta đương nhiên không hề lo lắng. Cảnh giới của Chân Ma cảnh cộng thêm thực lực hình chiếu Lăng Hư cảnh trung kỳ đủ để khiến ông ta ung dung đối mặt với đám người này, cho dù thật sợ sai sót đánh không lại, cùng lắm ông ta chạy là được. Nhưng Vân Thiên Ca vừa tới, thế cục lập tức xoay chuyển.

Lỡ giải quyết không ổn, hình chiếu này của ông ta thật sự sẽ bị đánh tan.

Đến lúc đó thần niệm phản phệ, ít nhất sẽ khiến ông ta tổn thất mấy trăm năm khổ tu.

"Hiểu lầm, đây là hiểu lầm." Ma Hoàng rơi vào khốn cảnh nắm bắt thời cơ, quả quyết nhận sai: "Ta chỉ là đùa với tiểu bối nhà ngươi, không cho là thật, không cho là thật!"

Ông ta thu lại chiêu thức đã đánh một nửa, bày ra gương mặt vô tội "ta thật sự không định làm gì cả", giống như vừa nãy ông ta thật sự chỉ là đang đùa.

Kỹ năng diễn xuất đó thật sự là dày công tôi luyện.

Mục Vân Tiên Hoàng Vân Thiên Ca nhìn ông ta, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra một tia ý cười dọa người: "Vậy chi bằng bổn hoàng cũng xử lý hình chiếu của Xích Ngục ma hoàng ngươi, xong việc lại nói với ngươi, ta chỉ là đang đùa với ngươi thôi."

Xích Nguyệt Ma Triều quốc họ Thân Đồ, Xích Ngục là phong hiệu của Ma Hoàng đương thời.

Ngàn năm qua, Vân Thiên Ca tọa trấn Tiên Triều, thống lĩnh đại quân nhân tộc chống lại yêu ma ngoại vực, thi thoảng còn phải đối phó với Xích Nguyệt Ma Triều, há sẽ tốt tính?

Đặc biệt lần này nàng ta còn chiếm điểm cao của đạo nghĩa, đầy đủ nội tình, lúc này không nỗi bảo còn đợi lúc nào?

"Đùng!"

Uy thế khủng bố trên người nàng ta cuộn lên.

Lực pháp tắc vô hình điên cuồng lan ra.

Trong trời đất bỗng tối sầm lại.

Nhất thời, cả trời đất đều từ ban ngày chuyển sang đêm tối.

Màn đêm nơi chân trời phủ khắp trời đất, giống như gấm vóc màu đen trải ra. Trên đường chân trời, một vầng trăng lạnh lẽo mọc lên, quang mang sáng tỏ, khí vận mênh mông, tỏa ra ánh sáng bạc vô tận.

Đây không phải là ánh trăng bình thường mà là dùng lực pháp tắc nghịch chuyển thời gian, nghịch chuyển không gian, đây là thủ đoạn huyền miễu chỉ có cường giả Chân Tiên cảnh mới có thể có.

Vầng trăng kia giống như từ viễn cổ mà tới, mang theo vẻ thê lương khó mà miêu tả, lại giống như dư huy sót lại sau khi mặt trời lạn, sáng tỏ nhưng cũng ảm đạm.

Ánh trăng chiếu sáng, cả người Vân Thiên Ca giống như bao phủ trong một lớp thanh huy, ống tay áo tung bay, phong hoa ngàn vạn.

Khoảnh khắc này, nàng ta chính là vầng trăng lạnh đó, vầng trăng lạnh đó chính là nàng ta.

Nàng ta chính là chúa tể của vùng thiên địa này.

Không ít người đều là lần đầu tiên nhìn thấy Tiên Hoàng xuất thủ, nhất thời đều nhìn tới ngây ngốc. Ngay cả Vương Phú Quý và Vân Mộng Vũ cũng trừng to mắt, nhìn tới không chớp mắt.

Cơ hội có thể chứng kiến cường giả Chân Tiên cảnh ra tay không nhiều, không thể lãng phí.

Trong tầm mắt của mọi người, Vân Thiên Ca vung tay áo, từng đạo thanh huy từ trong trăng lạnh giáng thẳng xuống.

Thanh huy đó tựa như từng ngôi sao, thoáng nhìn bình thường, nhưng trong quá trình rơi xuống lại trở nên ngày càng sáng, ngày càng chói mắt, dao động năng lượng tỏa ra cũng ngày càng mạnh.

Chỉ trong nháy mắt, ngàn vạn thanh huy đã xuyên qua hư không vô tận, giáng xuống hồng trần, hóa thành một ngôi sao băng to lớn hung hăng đập về phía Xích Ngục ma hoàng.

"Đùng đùng đùng!"

Trong tiếng nổ đùng đinh tai nhức óc, sao băng to lớn mang theo uy thế đáng sợ từ trên trời giáng xuống, tốc độ nhanh tới hãi hùng, uy thế bạo phát ra cũng cường hoành vô đối, bá đạo tuyệt luân.

Tư thế này quả thực giống như muốn hủy thiên diệt địa vậy.

Xích Ngục Ma Hoàng biến sắc.

Ông ta vốn tưởng ở trước mặt tiểu bối, Vân Thiên Ca ít nhiều sẽ thu liễm lại chút, không ngờ nàng ta nói động thủ là động thủ, nhất thời phản ứng chậm nửa nhịp.

Đợi khi ông ta nâng tay, sao băng to lớn kia đã đập trước mặt ông ta rồi.

Công kích của Tiên Hoàng mang theo hiệu quả khóa chặt không gian, cho dù là Ma Hoàng, không có chuẩn bị trước cũng không thoát được. Cả người ông ta giống như bị đập ra.

Sao băng mang Ma Hoàng nổ đùng đùng nghiền ép qua, sóng xung kích đáng sợ giống như sóng to gió lớn thổi quét ra, ngay cả cung điện trong đế cung Yên quóc cũng bị sụp đổ không ít.

Qua một lúc, sức mạnh của "sao băng" mới tiêu tán hết, hóa thành từng điểm sáng bạc tiêu tan.

Trên mặt đất hoàng cung, chỉ còn lại một cái hố to tướng.

Vô số gạch vỡ ngói nát rơi ào ào, cảnh tượng hoang phế nói không nên lời.

"Tiên Hoàng!"

Bình Luận (0)
Comment