"Tiên Hoàng bất hủ!"
"Tiên Hoàng bất hủ!"
Nhìn thấy cảnh này, sĩ khí nhân mã phía Tiên Triều cao lên, chỉ cảm thấy máu tươi sục sôi trong cơ thể trở nên nóng rực, hưng phấn không thôi.
Bọn họ cảm thấy cuộc đời này của mình xứng đáng rồi.
Đã có cơ hội có thể đấu với Ma Hoàng, lại có thể tận mắt chứng kiến Tiên Hoàng nổi bão tẩn Ma Hoàng, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, bọn họ coi như đã tích đủ vốn liếng khoe khoang cả đời.
"Khụ khụ!"
Từ trong gạch ngói vỡ bò ra, Xích Ngục Ma Hoàng có hơi nhếch nhác, không khỏi thẹn quá hóa giận: "Vân lão quái, ngươi trút giận cũng được rồi, đừng tưởng bổn hoàng là bùn nhão!"
Vân lão quái?
Mục Vân Tiên Hoàng chau mày, ngữ khí trở nên nguy hiểm hơn: "Ta thấy ngươi thật lòng không cần hình chiếu phân thân này nữa rồi!"
Nói xong, nàng ta lại lách người tới trước mặt Xích Ngục Ma Hoàng, tẩn ông ta binh binh bốp bốp một trận.
Xích Ngục Ma Hoàng liên tục ngăn chặn, căm phẫn cứng mồm nói: "Dựa vào cái gì ngươi gọi bổn hoàng là Thân Đồ lão ma, ta thì không thể gọi ngươi là Vân lão quái? Luận về tuổi tác, ngươi còn già hơn ta hơn một trăm tuổi đấy."
"Ách."
Vương Phú Quý đỡ trán.
Xích Ngục Ma Hoàng này đúng là trực nam, đây không phải là khi không chuốc đánh sao? Lại dám nói tới vấn đề tuổi tác với Tiên Hoàng.
Quả nhiên, miệng của Ma Hoàng đổi lấy sự tiến công bạo nộ hơn của Tiên Hoàng.
Có điều suy cho cùng Xích Ngục Ma Hoàng cũng là cường giả Chân Ma cảnh, cũng không phải người đơn giản, ban nãy chỉ là bị đánh không kịp trở tay, sau khi ổn định lại, ngược lại có thể đánh mấy hồi với Tiên Hoàng.
"Mọi người nên giúp thì giúp, tình hình này không phải lúc nói võ đức." Vương Phú Quý hạ lệnh nói: "Người nên tập kích thì tập kích, người nên vây công thì vây công."
Lời của hắn vừa dứt, Dung ma ma và Cơ Nguyệt Nhi còn có Vương Ly Tiên tâm lĩnh thần hội, bắt đầu phối hợp với Tiên Hoàng, phát động vây đánh Xích Ngục Ma Hoàng.
Kết quả dĩ nhiên rất rõ ràng, hình chiếu này của Xích Ngục Ma Hoàng bị đánh vô cùng thê thảm.
Cho tới khi Mục Vân Tiên Hoàng trút cạn ác khí mới vung tay ngăn mọi người tiếp tục tiến công.
Nàng ta chỉnh lại sợi tóc lả tả bên mai, từ trên cao nhìn xuống bá khí lẫm liệt nói với Xích Ngục Ma Hoàng: "Thân Đồ lão ma, lần này Xích Nguyệt Ma Triều các ngươi chủ động phá hỏng ký kết ngầm cùng chống lại yêu ma ngoại vực, ngang nhiên phát động tập kích với Lương quốc, trận doanh Tiên Triều ta, món nợ này tính thế nào?"
"Nói bậy, rõ ràng là quân đội Tiên Triều các ngươi tập kích Yên quốc chúng ta." Xích Ngục Ma Hoàng căm giận vô cùng: "Bổn hoàng còn chưa chất vấn Vân Thiên Ca ngươi, ngươi lại dám ác nhân cáo trạng trước, đánh ngược lại ta?"
"Tiên Hoàng bệ hạ, Ma Hoàng bệ hạ." Vương Phú Quý và Vân Mộng Vũ dưới sự bao bọc và che chở của một đám Thần Thông cảnh, nhẹ nhàng bay tới, nghe vậy lên tiếng nói: "Chuyện này Vương Phú Quý ta có thể làm chứng, quả thực là quân đội Ma Triều tiến vào Lương quốc trước, đốt giết cướp bóc, không việc ác nào không làm."
Xích Ngục Ma Hoàng bị chọc tức tới mức thất khiếu bốc khói, hung hăng trừng Vương Phú Quý nói: "Đốt giết cướp bóc không việc ác nào không làm là tiểu tử thối ngươi mới đúng chứ? Ngay cả Tượng Cổ thành và đế cung Yên quốc cũng bị ngươi công hạ, bổn hoàng tận mắt nhìn thấy ngươi đang cướp bóc."
"Ma Hoàng bệ hạ, ta chẳng phải là bất đắc dĩ mới làm vậy sao?" Vương Phú Quý vô tội nói.
"Bất đắc dĩ? Không thể làm gì khác?" Xích Ngục Ma Hoàng nhìn Phú Quý: "Nếu ngươi có thể làm gì khác, có phải ngay cả Ma hoàng cung của bổn hoàng cũng muốn cướp."
"Ma Hoàng bệ hạ chớ nóng vội, nghe ta nói một lời."
Vương Phú Quý chậm rãi kể chi tiết tiền căn hậu quả ba nhánh chiến đoàn Triều thị hành động trước, phe ta bất đắc dĩ gia nhập chiến cục, quá trình rõ ràng, chi tiết tỉ mỉ, vừa nghe đã biết độ đáng tin rất cao.
"Triều thị!" Sau khi Xích Ngục Ma Hoàng biết chân tướng, sắc mặt lập tức rất khó coi: "Tiểu tử Triều Thiên Giác đó quả thật gan to bằng trời?"
"Ma Hoàng bệ hạ, ba nhánh chiến đoàn đó bây giờ đã bị chúng ta đánh bại hết, thành viên chủ yếu cũng đã bị bắt, bây giờ đang giam, ngài tự thẩm vấn chẳng phải sẽ rõ ràng sao? Ai có thể giấu được ngài?" Vương Phú Quý thản nhiên nói: "Chân tướng sự thật bày ra đó, chúng ta cần gì nói dối chứ?"
Lúc này, Xích Ngục Ma Hoàng đã tin chín phần rồi.
Với sự hiểu biết của ông ta về tiểu tử Triều Thiên Giác, chuyện này khả năng cao hắn làm ra được.
Chỉ là khó tin nhất là hành động của tiểu tử Triều Thiên Giác đó lại bị Tiên Triều biết được và phá hỏng, khiến đối phương tương kế tựu kế giết ngược lại một vố, thế nên thế cục tốt đẹp mới thối nát tới mức này, thực sự quá ngu xuẩn.
Trong lòng Xích Ngục Ma Hoàng sinh ra bất mãn mãnh liệt với Triều Thiên Giác.