Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2308 - Chương 2308 - Tiên Hoàng Vs Ma Hoàng (5)

Chương 2308 - Tiên Hoàng vs Ma Hoàng (5)
Chương 2308 - Tiên Hoàng vs Ma Hoàng (5)

Lúc này lão thái giám cũng đã vô cùng uể oải, nhưng vẫn cố gắng nặn ra nụ cười, trấn an Nguyên Cảnh đại đế: "Bệ hạ, người cũng không cần quá lo lắng. Hầm đất này được sửa lại từ di tích bỏ phế, vị trí cực kỳ kín đáo, lại chuyên môn bố trí trận pháp ẩn náu, Khánh Dự đại đế và tiểu tử kia chắc chắn không tìm thấy chúng ta."

Da mặt của Nguyên Cảnh đại đế rung lên, bỗng dưng mở mắt âm u nhìn ông ta: "Lần trước ngươi cũng nói như vậy, kết quả thì sao?"

Lão thái giám cứng mặt.

Nguyên Cảnh đại đế hít sâu một hơi, nhíu mày, biểu cảm vô cùng mệt mỏi: "Thật là gặp quỷ, nếu còn xui xẻo như vậy nữa, không chừng trẫm thật sự sẽ thua trong tay cẩu tặc Khánh Dự đó."

Hồi tưởng những gì gặp phải trong mấy ngày qua, đáy lòng Nguyên Cảnh đại đế nổi lên một tầng khói mù.

Hết cách, quá xui xẻo!

Cả đời ông ta chưa từng xui xẻo giống như dạo gần đây.

Khoảng thời gian này, ông ta vẫn luôn dẫn Huyền Sơn Thiết Kỵ chạy đông trốn tay, nhưng bất luận ông ta dẫn binh trốn ở đâu đều sẽ vì đủ kiểu nguyên nhân kỳ lạ mà bạo lộ hành tung, bị Khánh Dự đại đế phát hiện.

Nhiều lần như vậy, Huyền Sơn Thiết Kỵ vốn còn ba phần lại bị đánh còn chưa tới tám trăm người, hơn nữa ai cũng bị thương.

Cảm giác này giống như ngay cả ông trời cũng đang giúp cẩu tặc Khánh Dự vậy!

Quá tà môn rồi!

Đang nói, thám tử khi trước phái đi trở về rồi.

"Khởi bẩm bệ hạ, đại quân của Khánh Dự đại đế đã lục soát tới phụ cận. Thuộc hạ sợ bị phát hiện, không dám tiến quá gần, nhưng đoán chừng đại quân cách nơi này không quá mười dặm."

Nghe thấy câu này, Nguyên Cảnh đại đế còn chưa nói gì, binh sĩ xung quanh đã vội vàng, trên mặt ai nấy đều lộ ra vẻ bất an và hoảng sợ.

Cho dù bọn họ đều là tinh nhuệ trải qua trăm trận chiến nhưng trong tình thế nghiêm trọng và đả kích không ngừng, bọn họ đã sớm mất đi ý chí chiến đấu rồi.

Thấy vậy, lão thái giám lập tức lên tiếng trấn an: "Mọi người yên tâm, trận pháp ẩn náu của chúng ta đã vận dụng thủ đoạn không gian, cho dù đại quân của Khánh Dự đại đế đi bên trên chúng ta, cũng không thể phát hiện chúng ta."

Ngoài dự liệu, lời của ông ta còn chưa nói xong, hầm đất đã rung lắc rồi.

"ầm ầm ầm!"

Tiếng vang rền trầm thấp từ sâu trong lòng đất không ngừng truyền tới, cả hầm đất đều ddien cuồng chấn động, vô số đá vụn lăn xuống, giống như ngay sau đó trời đất sẽ sụp đổ.

"Không hay, là địa long trở mình!" Sắc mặt của lão thái giám lập tức sa sầm, giống như bị đả kích lớn: "Sẽ không xui xẻo như vậy chứ?"

"Quy mô và biên độ của địa long trở mình này vượt xa bình thường, không phải tu vi hiện tại của ta có thể trấn áp được." Sắc mặt của Nguyên Cảnh đại đế cũng vô cùng khó coi.

Bây giờ ông ta đã không còn tâm tư cảm khái vấn đề xui xẻo hay không xui xẻo nữa rồi.

So với lão thái giám chỉ có Thần Thông cảnh, tu vi của ông ta cao hơn, thần niệm đương nhiên cũng mạnh hơn, lúc này đã cảm nhận rõ ràng động tĩnh đáng sợ sâu trong lòng đất.

Tiếp tục nấp trong hầm đất này, tám trăm đại quân còn lại e là đều phải nộp mạng ở đây.

Ánh mắt của ông ta lập tức sắc bén lên: "Truyền mệnh lệnh của ta, rút!"

Lúc nói, ông ta đã vươn tay ấn mặt đất.

"Đùng!"

Mặt đất rung mạnh.

Huyền khí bàng bạc rót vào lòng đất, giống như rễ cây cắm sâu vào lòng đất, hầm đất rung lắc dữ dội lập tức an tĩnh trở lại.

Tu sĩ Lăng Hư cảnh đã có năng lực dời non lấp bể, dĩ nhiên cũng có thể trấn áp địa long trở mình. Đổi lại là địa long trở mình quy mô nhỏ bình thường, nói không chừng lần này trực tiếp bình ổn rồi.

Thế nhưng lúc này hiển nhiên không phải kiểu tình hình này.

Tiếng vang rền trầm trọng vẫn đang truyền tới từ sâu trong lòng đất, cho dù có Nguyên Cảnh đại đế trấn áp, mặt đất của hầm đất vẫn đang khẽ rung lên.

"Mau mau mau!"

Các binh lính nhanh chóng tràn ra ngoài hầm đất dưới sự tổ chức của thống lĩnh các lộ.

Đất rung núi lắc, trận pháp ẩn náu vốn đã bày bố xuống đã sớm mất đi hiệu quả, cũng vốn không còn ai có tâm tư bổ cứu, chỉ biết liều mạng chạy ra ngoài.

Rất nhanh, tám trăm binh lính đã chạy gần hết.

Nguyên Cảnh đại đế cũng không áp chế địa mạch rung lắc nữa, thuận tay bắt lấy, xé ra không gian thoát khỏi hầm đất.

Thế nhưng, vừa ra khỏi hầm đất, sắc mặt ông ta lập tức thay đổi.

Ngoài hầm đất, không biết từ khi nào đã bị kỵ binh trọng giáp dày đặc bao vây rồi.

Khải giáp trên người những kỵ binh trọng giáp này vẽ hoa văn hỏa diễm đỏ rực, lộ ra lãnh quang dưới ánh mặt trời, trông cực kỳ đáng sợ.

Hiển nhiên là Xích Hỏa Trọng Kỵ!

Tám trăm Huyền Sơn Thiết Kỵ chạy ra ban nãy quả thực giống như là thỏ bất ngờ rơi vào trong bao vây của bầy sói dưới sự bao vây của kỵ binh đông đảo này, vô cùng yếu ớt, đáng thương lại bất lực.

Bình Luận (0)
Comment