Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2320 - Chương 2320 - Cách Bố Trí Của Lão Tổ Nhà Ta Có Một Không Hai (2)

Chương 2320 - Cách Bố Trí Của Lão Tổ Nhà Ta Có Một Không Hai (2)
Chương 2320 - Cách Bố Trí Của Lão Tổ Nhà Ta Có Một Không Hai (2)

"Ồ, Tam công tử anh minh." Gương mặt lão thái giám Trác công công giật giật, hơi có chút bất đắc dĩ.

Ông ta có trách nhiệm hầu hạ vị Tam hoàng tử này, chỗ nào cũng rất tốt, nhưng mà phong cách hành động quá mức tùy tiện, mình và hắn ta đã ở chung nhiều năm như vậy, vẫn thường xuyên không hiểu được rốt cuộc là hắn ta đang suy nghĩ gì.

"Tóm lại, Trác lão ngươi cứ yên tâm mà xem, xem ta dựa vào sức hấp dẫn của bản thân tóm được nàng ấy như thế nào." Trong ánh mắt của tam hoàng tử lóe lên tia hưng phấn, truyền âm với lão thái giám.

"Tam công tử ngài cứ thoải mái." Lão thái giám lui về phía sau một bước.

"Hóa ra là Nhược Băng tiểu thư." Tam hoàng tử tiếp tục chủ đề trước đó, phong độ nhẹ nhàng nói: "Vừa rồi bị tên xấu xa kia làm mất nhã hứng, hay là để ta gọi tửu lâu phục vụ vài món ăn đặc trưng lần nữa, chiêu đãi tiểu thư một chút?"

"Không cần, chúng ta không quen." Vương Lung Yên thản nhiên nói: "Ngươi đừng có ở đây quấy rầy việc dùng cơm của chúng ta."

Ôi trời cuộc trò chuyện lại chấm dứt rồi.

Tam hoàng tử suy nghĩ một chút, nghĩ đến gần đây rất lưu hành một đoạn thả thính trong bản sao. Chiêu đó có lẽ sẽ dùng rất tốt.

Lúc này, hắn ta giương cằm lên, lộ ra vẻ mặt kiêu căng, đồng thời hạ giọng xuống, ngang ngược văn hoa nói: "Nữ nhân, sự lạnh lùng của nàng đã thành công thu hút sự chú ý của ta rồi. Có phải nàng đã biết thân phận của ta rồi hay không, được rồi được rồi, ta thừa nhận ta là..."

Đang nói chuyện, hắn ta vừa thu quạt xếp lại, sau đó đặt nó lên cằm của Vương Lung yên.

Nhưng mà, quạt xếp của hắn ta còn chưa kịp đụng vào Vương Lung Yên.

Bỗng dưng.

Một đường kiếm quang như tuyết hiện lên.

Kiếm ý lạnh thấu xương xâm nhập ra ngoài.

Gần như chỉ trong khoảnh khắc, toàn thân Tam hoàng tử Thân Đồ Cảnh Minh đã cứng đờ, sương khí cực hàn lan ra từ tim của hắn ta, trong nháy mắt phủ kín thân thể của hắn ta.

Chỉ trong một hơi thở ngắn ngủi, cả người hắn ta đã biến thành một bức tượng băng ‘sinh động như thật’, thậm chí biểu cảm trên mặt, cũng bị đông cứng ở nguyên trạng thái không thay đổi.

"..."

Lão thái giám Trác công công tỏ ra kinh ngạc.

Đây chính là cách để hạ gục được nàng như những gì tam hoàng tử đã nói sao?

Trong lúc nhất thời, ông ta cũng không biết mình nên giúp hay là không giúp.

Khi ông ta đang xoắn xuýt, đôi mắt phượng thon dài của Thanh Hoàng yêu đế đã tập trung vào ông ta.

Trong lòng Trác công công cũng thấy sợ hãi, lập tức quyết định giả câm giả điếc trước, im lặng xem tam hoàng tử biểu diễn.

Cũng may là, Thân Đồ Cảnh Minh dù sao cũng không phải là kiểu ăn chay như tên thiếu phủ chủ của Thiên Bảo phủ kia.

Bị đông cứng thành bức tượng băng chẳng qua chỉ trong một cái chớp mắt ngắn ngủi, ma khí trong cơ thể hắn ta di chuyển một cái, khí tức nóng rực lan rộng ra ngoài, trong chốc lát đã làm tan huyền băng, ngoài trừ việc có hơi chật vật chút, thì cũng không có vấn đề gì khác.

"Được được được bá đạo mạnh mẽ có cá tính, ta càng thích." Tam hoàng tử nở nụ cười tà mị tiến lên xích lại gần nói: "Nếu đã như thế, ta cũng sẽ không giấu diếm thân phận của ta nữa, ta chính là...."

"Thân Đồ Cảnh Minh, tam hoàng tử của Xích Nguyệt Ma Triều." Thanh Hoàng yêu đế thay Vương Lung Yên tức giận lườm hắn ta một cái: "Xếp hạng cuối cùng trên Xích Nguyệt Thánh Kiệt bảng, tính tình cổ quái, cảm xúc khó lường, thích làm gì thì làm. Ta khuyên ngươi hãy ít xem mấy quyển thoại bản ngôn tình lại đi, đừng xem đến mức hỏng cả đầu óc."

"À ha ha ha." Ánh mắt của tam hoàng tử kinh ngạc: "Các ngươi đã biết thân phận của ta rồi sao? Được rồi, cái này nói sau đi. Nhưng ta nhất định phải nhấn mạnh một điểm, mặc dù trước mặt ta đang xếp cuối cùng, Nhưng đó là bởi vì ta vẫn chưa thăng cấp lên Thần Thông cảnh, không phải là do tư chất huyết mạch của ta thấp đâu."

Nói xong, khí chất của hắn ta thay đổi, trên thân trong nháy mắt có thêm một luồng quý khí, đã có dáng vẻ của hoàng tử hơn một chút.

"Nếu thân phận đã bại lộ, vậy ta cũng không có gì phải giấu diếm nữa, không sai, ta chính là Tam hoàng tử Thân Đồ Cảnh Minh đương thời." Hắn ta nhìn chằm chằm Vương Lung Yên một cách trịch thượng, cố gắng hạ thấp giọng nói trở nên thâm trầm bá đạo: "Nữ nhân, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là hoàng tử phi của ta."

"Cút!"

Ánh mắt Vương Lung Yên phát lạnh, vỗ tay ngọc một cái.

Hàn khí lạnh thấu xương hóa thành chưởng lực bá đạo, trong chớp mắt cách không đánh trúng vào bộ ngực của hắn ta.

Thân Đồ Cảnh Minh nhất thời bị đánh cho bay ngược ra ngoài, trên đường đi va chạm làm đổ không biết bao nhiêu gian phòng.

Xung quanh trong nháy mắt trở nên vô cùng yên tĩnh.

"Khụ khụ khụ!"

Chưa đến hai hơi, tam hoàng tử cực kỳ chịu đựng gạt đống đổ nát chui ra, ha ha cười nói: "Rất thú vị, rất thú vị. Đã bao nhiêu năm, bao nhiêu năm không có nữ nhân nào dám đánh bản hoàng tử."

Bình Luận (0)
Comment