Vị lão giả này chính là tông sư luyện khí Bùi Tín An, bởi vì đắc tội với thượng ty của Huyền Giáp ty nên đã bị xa lánh, vì vậy bị đày đến một vùng đất quê mùa xa xôi của Đông Càn quốc này.
Nhưng cũng vì vậy mà hắn ta đã đi đến một con đường tốt hơn.
Tiền lương và phụ cấp cố định hàng năm, gần như gấp đôi ở Huyền Giáp ty, hơn nữa chỉ cần tạo ra đóng góp cho một loại kỹ thuật tiến bộ nào đó, còn sẽ được được thêm phần thưởng hậu hĩnh, kiểu khen thường này vượt xa tiền lương cố định.
“Đâu có đâu có, ta từ chức chuẩn bị gia nhập Vương thị, không phải bởi vì tiền bạc. Có tiền hay không không quan trọng, ở nơi nào mà chẳng phải làm việc? Nhưng mà làm việc ở Vương thị, ta cảm nhận được sự tôn trọng của bọn hắn đối với nhân viên kỹ thuật, khiến người ta cảm thấy thoải mái dễ chịu.” Đang lúc nói chuyện, Bùi lão mặc cẩm y trên người, còn xoay xoay nhẫn trữ vật cực phẩm trên tay một chút.
Nhìn thấy nét mặt hồng hào như cây khô gặp mùa xuân đó, mấy năm nay hiển nhiên là đã kiếm được không ít. Đương nhiên, hắn ta cũng đã tạo ra đóng góp không nhỏ cho sự phát triển kỹ thuật của Vương thị.
Có nhiều tiền, áp lực tất nhiên cũng sẽ giảm đi, ngay cả tính cách nóng nảy dễ đắc tội với người khác, cũng đã giảm đi rất nhiều mà không hề hay biết, có thêm một chút sự điềm tĩnh ung dung của trưởng giả.
“Ha ha ha, đúng vậy đúng vậy, chỉ là ta muốn xem một chút, tên trưởng ty gì đó ngày trước xa lánh ngài, sẽ có biểu cảm như thế nào.” Liên quan tới điều này, Diêu Thành Siêu cũng có cảm nhận sâu sắc.
Địa vị của hắn ta ở Diêu thị càng ngày càng cao, những người trước kia đã từng xa lánh hắn ta sau khi bị tát vào mặt một cái, cảm giác đó sung sướng đến mức nào khỏi phải nói.
“Làm như vậy có tầm thương quá không?” Bùi lão có chút do dự, nhưng lại không kìm được tâm trạng kích động.
“Đương nhiên là không.” Diêu Thành Siêu đắc ý nói: “Thủ Triết gia chủ đã từng nói, phát tài mà không về quê cũng giống như mặc cẩm y đi bộ trong đêm. Đợi đến khi ta trở mình, ta nhất định phải gọi những người đã từng bắt nạt ta làm nhục ta, từng người đều phải bò dưới chân của ta.”
“Vương Thủ Triết, người đó mặc dù không biết bất kì thứ gì về kỹ thuật, còn rất thích dính vào mấy vụ xấu, nhưng lời nói này vẫn rất có lý.” Bùi lão giữa hai lông mày có vẻ phấn chấn: “Khi trở về ta nhất định phải cố gắng thưởng thức biểu cảm khóc lóc, hối hận vô cùng của tên Lưu Chưởng Lệnh kia.”
Vương Ninh Hi ở bên cạnh lúc đầu chỉ yên lặng ăn dưa, nghe vậy mặt mũi cũng tràn đầy kinh ngạc.
Lão tổ gia gia nhà ta, đã từng nói câu đó bao giờ thế? Đây không phải là lời thoại trong bản tài liệu đang được lưu hành sao?
Hắn bất đắc dĩ khuyên nhủ: “Bùi lão, hay là hãy rộng lượng một chút, tránh để cho Lưu Chưởng Lệnh kia lén chửi ngươi sau lưng.”
“Ninh Hi thiếu gia, ngươi từ nhỏ đã sinh ra và lớn lên trong cái bình mật là Vương thị, dù nhất thời gặp khó khăn cũng không có ai dám để ngươi chịu oan ức gì, đương nhiên sẽ không hiểu được.” Vẻ mặt Diêu Thành Siêu tỏ ra vẻ không đồng tình nói: “Những tiểu nhân có lòng dạ nham hiểm như thế kia, phải cho bọn hắn thấy được chút lợi hại, để bọn hắn học được cách làm ngươi cơ bản, nếu không, bọn hắn chỉ coi ngươi dễ bắt nạt.”
“Ninh Hi, chuyện này ngươi không cần khuyên.” Bùi lão cũng nói: “Lần này sau khi ngươi theo ta về Tiên Đình, phải cố gắng thể hiện một chút trước mặt Bách Luyện chân quân sư tôn của ta. Dựa vào năng lực của ngươi, sư tôn ta chắc chắn sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế để nhận ngươi làm đồ đệ. Đến lúc đó, ngươi có như thế nào cũng đừng nhất thời xúc động mà đồng ý, trước tiên phải kéo ông ta đến Vương thị chúng ta, sau đó lại nghĩ cách giữ ông ta ở lại Vương thị chúng ta.”
“Bùi lão, ngài yên tâm đi.”
Vương Ninh Hi tỏ ra nghiêm túc gật đầu.
Đây là kế hoạch mà hai người bọn hắn đã bàn bạc xong xuôi từ trước đó, liên quan đến việc trong tương lai Vương thị có đại tông sư luyện khí tọa trấn hay không, trách nhiệm rất nặng nề.
Bây giờ Vương thị đã triển khai trao đổi kinh tế và thương mại với Bắc Chu, thu hoạch được rất nhiều các loại nguyên vật liệu đều là kim loại, sau đó lại có thể lấy được số lượng lớn vật liệu kim loại từ Lương quốc, vật liệu càng ngày càng dồi dào, nhưng vẫn thiếu các Luyện Khí sư thích hợp.
Một khi có thể mời được Bách Luyện chân quân đến làm luyện khí có nghề ở Vương thị, dựa vào sức kêu gọi của lão nhân gia người, việc tìm kiếm những Luyện Khí sư ở Tiên Triều giống như lấy đồ trong túi.
Ngay cả tu sĩ bản địa của Đại Càn, tỷ lệ lựa chọn trở thành Luyện Khí sư cũng gia tăng rất lớn.
Bởi vậy nhiệm vụ hắn ta đến công tác ở Tiên Triều lần này cực kỳ quan trọng.
Khi bọn hắn đang nói chuyện phiếm.
Đột nhiên, phi thuyền Van Diêu phát ra tiếng chuông báo động chói tai.
Khoang chứa hàng vận chuyển huyền giáp bên kia, từng làn sóng năng lương kịch liệt truyền đến, hiển nhiên là đã xảy ra tai nạn và ẩu đả.
“Không ổn.”