Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2341 - Chương 2341 - Thủ Triết Huyền Tôn Của Ta, Có Thể Kế Thừa Ngôi Vị! (3)

Chương 2341 - Thủ Triết Huyền Tôn Của Ta, Có Thể Kế Thừa Ngôi Vị! (3)
Chương 2341 - Thủ Triết Huyền Tôn Của Ta, Có Thể Kế Thừa Ngôi Vị! (3)

Những vật phẩm này hiển nhiên đều có cấm chế gia cố, hơn nữa chất liệu của bản thân cũng không tầm thường, cho dù có trôi qua bao nhiêu năm tháng, vẫn không bị mục nát, ngược lại vẫn còn bóng loáng như mới.

Căn phòng đó, nhìn không giống như di tích, mà giống như một căn phòng tiếp khách.

“Các vị khách cao quý, xin ngài hãy nghỉ ngơi một chút, khí linh lan san đã thông báo cho ngài. Lát nữa sẽ có nghiên cứu viên của sở nghiên cứu lục ma đến tiếp đãi các vị.”

Khi bọn người Vương Lung Yên đang quan sát tình hình, một hộp nhỏ ở cửa căn phòng sáng đèn xanh, một giọng nói dễ nghe của nữ tử truyền ra từ trong đó.

“Lần trước ta đến cũng giống như thế này. Nói là sẽ có người tới tiếp đãi, nhưng thực tế thì hoàn toàn không có ai tới.” Thân Đồ Cảnh Minh nhiệt tình giải thích tình hình cho Vương Lung Yên: “Bên ngoài căn phòng đó còn có một hành lang, bên cạnh vẫn còn có phòng khác, nhưng không có căn phòng nào có thể vào được. Cuối hành lang có một cánh cửa, ta đoán khi tiến vào cánh cửa đó, mới thật sự là di tích. Lần trước ta đã bị cánh cửa ở cuối hành lang kẹp lại, dùng hết mọi cách nhưng không thể vào trong.”

Vừa nói, hắn ta vừa mang theo Vương Lung Yên đến tất cả nơi có thể đến một lượt, dáng vẻ không giống như là đến để phá giải di tích, mà giống như một hướng dẫn viên du lịch nhanh nhẹn.

Vương Lung Yên không nói gì, nhưng cũng đã hiểu được một chút.

Di tích này rất hiển nhiên không phải là loại di tích tồn tại vì để tìm kiếm truyền nhân.

Miếng ngọc bội kia chỉ là cho khách hoặc bằng hữu dùng, bởi vậy cửa mới vào chính là phòng tiếp khách, nhưng muốn bước vào di tích thật sự, có lẽ phải cần chủ nhân dẫn đường.

Chuyện này có chút phiền phức.

“Di tích này được bảo tồn rất hoàn chỉnh, trận pháp cũng không có chút dấu vết hư hại nào. Vừa rồi ta có thử một chút, không thể sử dụng thủ đoạn xé mở không gian ở nơi này. Dựa vào thực lực của ta, muốn cưỡng ép phá vỡ sợ là không thể được.” Thanh Hoàng yêu đế hiển nhiên cũng ý thức được vấn đề, hơi có chút nhíu mày.

“Còn phát hiện ra điều gì khác lạ không?” Vương Lung Yên liếc nhìn Thân Đồ Cảnh Minh một chút.

“Không, không có.” Thân Đồ Cảnh Minh không biết gì thêm.

Mặc dù nữ thần đồng ý nói chuyện với hắn ta, hắn ta rất vui vẻ, nhưng hắn ta thực sự là không còn nắm được điều gì nữa.

Vương Lung Yên suy nghĩ một hồi, trong lòng khẽ động, ngửa đầu nhìn về cái hộp nhỏ ở cửa căn phòng kia: “Khí linh, Tôn giả có nhận đồ đệ không?”

Lời nói vừa dứt, cái hộp nhỏ một lúc lâu không lên tiếng.

Khi Vương Lung Yên đang nghĩ rằng nó sẽ không phản ứng lại mình, bên trong cái hộp nhỏ kia bỗng nhiên truyền ra giọng nữ do dự nói: “Nếu như kiểu có tư chất huyết mạch Mộc hệ như ngươi, cũng không phải là không thể cân nhắc.

Có thể giao lưu!

Vương Lung Yên mừng rỡ trong lòng, nhưng nghĩ tới lời nói của khí linh, lại không nhịn được hơi nhíu nhíu mày nói: “Nhất định phải là kiểu giống như ta sao? Tuyệt thế thiên kiêu Mộc hệ có được không?”

“Không được không được!” Trong giọng nói của khí linh tràn ngập sự ghét bỏ: “Tôn giả nhà chúng ta là thiên tài trời sinh, tuyệt thế thiên kiêu bình thường đâu có tư cách gia nhập vào môn hạ của bà ấy? Cho dù là tuyệt thế thiên kiêu, ít nhất cũng phải là tuyệt thế Bính đẳng, không đúng, Ất đẳng! Đúng vậy, ít nhất cũng phải là tuyệt thế Ất đẳng mới được!”

Tuyệt thế Ất đẳng?

Hai mắt Vương Lung Yên phát sáng, đuôi lông mày ở khóe mắt cũng lộ ra vẻ mừng rỡ.

Không phải Thủ Triết có tư chất tuyệt thế Ất đẳng sao?

Bà ấy vừa rồi chẳng qua chỉ thăm dò khí linh này một chút, không ngờ là khí linh này lại ngu ngốc mắc câu như vậy. Nhìn phản ứng của nàng ta thì biết, trong di tích phần lớn sẽ có truyền thừa của Ma Thực Tôn giả, nếu không, nàng ta sẽ không lo lắng về tư chất như thế, hơn nữa còn từ chối chắc như đinh đóng cột.

Xem ra, có hi vọng về truyền thừa của Thủ Triết.

Cũng không biết, trong di tích này bảo tồn, rốt cuộc là bảo điển, hay là tiên kinh?

“Khí linh, ta có một người bằng hữu, nói không chừng có thể thử một chút.”

“Bằng hữu?” Khí linh ngẫm nghĩ một chút, kiêu ngạo nói: “Vậy thì ngươi hãy đưa hắn tới đây, để hắn thử một lần. Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, ánh mắt của Tôn giả nhà ta cực kỳ cao, tư chất không cao không được, dung mạo không đẹp cũng không được, khí chất không tốt cũng không được, không thông minh cũng không được.”

Vuong Lung Yên cười, trong giọng nói tràn đầy sự tự hào: “Yên tâm, nếu như hắn không phù hợp với yêu cầu, thì trong thiên hạ này sợ là không có ai phù hợp với yêu cầu của ngươi.”

“Bằng hữu?” Tam hoàng tử sâu xa nhìn Vương Lung Yên, giọng điệu không hiểu sao lại có chút chanh chua: “Bằng hữu của Nhược Băng cô nương, là nam hay nữ?”

Cùng một thời gian.

Hàn Nguyệt tiên thành, Thiên Tượng Thự của Tiên Binh bộ.

Bình Luận (0)
Comment