Hu hu hu hắn ta nhớ Tộc Học! Hắn ta nhớ những tiên sinh dễ gần hòa nhã của Tộc Học.
Khi phi thuyền Vân Diêu dần dần hạ xuống.
Cùng một khoảng thời gian.
Tiên Binh bộ.
Bách Luyện đường.
Bách Luyện đường trên danh nghĩa thuộc về Tượng Thự quản lý, nhưng nó lại có địa vị cực kỳ tách biệt trong nội bộ của Thiên Tượng Tự. Không vì lý do gì khác ngoài chủ nhân của nơi đây, chính là đại tông sư luyện khí Lăng Hư cảnh, Bách Luyện chân quân.
Thân là một trong ba vị đại tông sư luyện khí vô cùng hiếm có trong phạm vi thực lực của toàn bộ Tiên Triều, bản thân còn là cường giả Lăng Hư cảnh, Bách Luyện chân quân tất nhiên sẽ có tư cách để tùy hứng.
Là khu vực làm việc của đại tông sư luyện khí, trong Bách Luyện đường có đầy đủ tất cả công cụ luyện khí của toàn bộ Tiên Triều, trên kệ bên tường thì trưng bày không ít vật liệu luyện khí quý giá, thậm chí là cực kỳ hiếm có như vật liệu hung thú cấp mười một, cấp mười hai, linh tài thất bát phẩm, nơi này cũng tích trữ không ít, phóng tầm mắt ra xa, hàng bày la liệt, khiến cho người ta hoa mắt.
Lúc này, trong công xưởng cao cấp nhất của toàn bộ Tiên Triều, Bách Luyện chân quân râu tóc bạc trắng, nhưng thân thể lại cực kỳ cường tráng, đang phất tay đuổi một đám đệ tử ra ngoài: “Cút hết ra ngoài cho ta! Không gặp ai hết! Hai món phá đạo khí kia ai thích sửa thì người đó tự đi mà sửa.”
“Sư tôn.” Một đệ tử trung niên trong đó níu vào cửa đau khổ cầu xin: “Đây chính là đạo khí của trưởng công chúa điện hạ. Lưu Chưởng Lệnh đã nói, nếu như ngài không thể sửa xong trong thời hạn, sẽ xử lý ngài theo quân pháp.”
“Ta nhổ vào!” Bách Luyện chân quân tỏ ra tức giận coi thường: “Tên họ Lưu kia là cái thá gì chứ, cũng dám giả vờ giả vịt trước mặt bản chân quân? Không phải chỉ dựa vào trưởng công chúa, mới dám kiêu căng như thế sao?”
“Mấy tên phế vật các ngươi, lại bị người khác dọa sợ một cách dễ dàng như vậy, còn không bằng cái tên Bùi Tín An kia đâu! Ít nhất thì cái tên đó cũng cứng rắn, cho dù có bị đày đến vùng biên giới, cũng tuyệt đối không cúi đầu trước tên họ Lưu kia, dù sao cũng không làm cho lão tử quá mất mặt.”
Trước đó, quả thật Bách Luyện chân quân cũng không chắc xem được Bùi Tín An, chính hắn ta cũng thiết sót rất nhiều. Nhưng dù sao chăng nữa hắn ta cũng là đồ đệ, bị Lưu Chưởng Lệnh bắt nạt như thế, ông ta làm sư tôn làm sao có thể chịu để yên?
Bởi vậy, những năm gần đây, ông ta thay đổi không ít phương pháp khiến cho tên Lưu Chưởng Lệnh kia không thoải mái.
“Sư tôn.” Có sắc mặt của hai đồ đệ cũng thay đổi: “Nhưng mà chúng ta dù sao cũng là Luyện Khí sư lệ thuộc vào Thiên Tượng Thự, chúng ta có thể không cho tên Lưu Chưởng Lệnh kia mặt mũi, nhưng người không thể không quan tâm đến trưởng công chúa điện hạ chứ?”
“Trưởng công chúa, trưởng công chúa thì làm sao?” Bách Luyện chân quân tỏ ra cứng rắn nói: “Chẳng lẽ lão tử không sửa đạo khí cho nàng ta , nàng ta sẽ làm đơn kiện bẩm báo lên bệ hạ bên kia sao? Hừ, lão tử tên là Bách Luyện chân quân, chứ không phải tên là bách túng chân quân.”
đối với sự xấu tính của sư tôn, các đồ đệ cũng không thể làm gì.
Vậy phải khuyên như thế nào đây? Nếu trưởng công chúa thật sự trách tội, cho dù sư tôn lão nhân gia người là Lăng Hư chân quân, cũng sẽ có phiền phức không nhỏ.
“Được rồi được rồi, những thứ mềm nắn rắn buông như các người, cút hết khỏi Bách Luyện đường cho ta.” Bách Luyện chân quân không kiên nhẫn khua tay nói: “Nha đầu Tuy Vân kia thật sự có thủ đoạn gì, thì bảo nàng ta tới chỗ của bản chân quân.”
Đâu thể đoán được, ông ta vừa dứt lời.
Trên không trung của Bách Luyện đường truyền đến một tiếng nói dịu dàng, giọng nói của một nữ tử rất cứng rắn: “Bách Luyện tiền bối, rốt cuộc Tuy Vân đã đắc tội gì tới ngài, mà lại khiến cho lão nhân gia ngài tức giận đến như vậy?”
“Trưởng, trưởng công chúa.”
Các đồ đệ của Bách Luyện chân quân bị dọa đến mức chân tay mềm nhũn.
Ngay cả Bách Luyện chân quân cũng tỏ ra nghiêm trọng, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.
Không ngờ là Tuy Vân trưởng công chúa lại thật sự giết tới cửa.
Ông ta vội vàng thu lại vẻ tức giận, ngược lại còn bày ra khuôn mặt tươi cười thân thiện dễ gần, xoa xoa tay vội vàng đi ra ngoài đón: “Trưởng công chúa điện hạ giá lâm, Bách Luyện không tiếp đón từ xa, thứ tội thứ tội.”
Tốc độ trở mặt đó, còn nhanh hơn cả tốc độ ông ta luyện khí.
Đám đồ đệ nhìn thấy đều choáng váng.
Sư tôn, đây chính là cứng rắn mà ngài nói tới sao?
Khi Bách Luyện chân quân đi ra nghênh đón.
Bên ngoài Bách Luyện đường, một chiếc phi liên màu xanh đậm đang từ trên trời hạ xuống, chầm chập đáp xuống quảng trường lá đá xanh.
Phi liên này không phải là loan giá chính thức của công chúa, cho dù là về cấu tạo hay là phi mã dùng để điều khiển cũng không khoa trương như loan giá chính thức của công chúa, hiển nhiên là dùng trong những trường hợp không chính thức, khiêm tốn nhưng vẫn rất sang trọng.