Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2389 - Chương 2389 - Tiên Hoàng Tức Giận! Tóm Gọn Cả Bọn (5)

Chương 2389 - Tiên Hoàng Tức Giận! Tóm Gọn Cả Bọn (5)
Chương 2389 - Tiên Hoàng Tức Giận! Tóm Gọn Cả Bọn (5)

“Sản phẩm lấy mẫu số mười chín, chất lượng vô cùng xuất sắc, tất cả các chỉ tiêu cũng cao hơn hàng mẫu.”

“Số chín ba.”

“Số hai trăm mười.”

Theo việc các nhóm kiểm tra không ngừng đưa ra kết luận về chất lượng sản phẩm, sắc mặt của Lưu Chưởng Lệnh cũng dần dần trở nên trắng bệch, từng giọt từng giọt mồ hôi từ trên trán của hắn ta lăn xuống.

Nếu nói chỉ một vài sản phẩm kiểm tra bộ phận vượt qua hàng mẫu, thì còn có thể dễ giải thích, dù sao trong số Luyện Khí sư Tiên Triều phái đi trợ giúp Vương thị quả thực có một vài người tương đối lợi hại.

Nhưng cảnh tượng trước mắt này, đã hoàn toàn vượt qua giới hạn trong tưởng tượng của hắn ta.

Chẳng lẽ, chẳng lẽ Vương thị biết tiên thuật? Thông qua một thủ đoạn nào đó mà hắn ta không biết, lén lút đưa những sảm phẩm xuất sắc trong một nhóm huyền giáp lớn cho các nhóm kiểm tra?

“Sản phẩm lấy mẫu số ba trăm, chất lượng vô cùng xuất sắc, tất cả các chỉ tiêu cũng cao hơn hàng mẫu.”

Với kết luận chính thức kiểm tra chất lượng sản phẩm lấy mẫu cuối cùng, hiện trường lập tức yên lặng như tờ.

Vào giờ phút này, trong lòng của mỗi người đều tràn đầy chấn động.

Cho dù là người trung lập, hay là trong lòng nghiêng về phía của Vương thị, giờ phút này đều bị chấn động chắc chắn không nhỏ hơn Lưu Chưởng lệnh, đều cảm thấy quá khó mà tin nổi.

Xuất sắc! Đợt này của Vương thị thật sự là quá xuất sắc.

Trấn Nam Vương cũng ngây người rất lâu, mới bỗng dưng vô cùng thoải mái cười lên ha hả: “Ha ha ha ha tốt tốt tốt, không hổ là đối tượng hợp tác do bản vương tự mình chọn lựa. Chất lượng của nhóm huyền giáp này, giống y chang như những gì bản vương mong muốn. Tuy Vân công chúa điện hạ, lần này ngươi nên hiểu được, bản vương đã tận trung với cương vị của mình như thế nào rồi chứ?!”

Mong muốn cái quỷ, hắn ta hoàn toàn không nghĩ rằng Vương thị vậy mà thiên tú như thế.

Tuy Vân công chúa hổ thẹn không thôi, lập tức đứng dậy chắp tay tạ lỗi với Trấn Nam Vương: “Hạ Dương lão tổ, ta quả thực không nên âm thầm oán trách quyết sách hợp tác của ngài và Vương thị. Ta sẽ tổ chức tiệc rượu để tạ tội, tự mình nhận lỗi với Hạ Dương lão tổ.”

“Tiệc rượu tạ tội thì miễn đi.” Trấn Nam Vương cười ha ha không ngừng, dáng vẻ như rất dễ nói chuyện: “Công chúa điện hạ cũng đang chấp hành nhiệm vụ thôi mà.”

Nói xong, hắn ta nhìn về phía Lưu Chưởng Lệnh, sắc mặt bỗng dưng lạnh xuống, cười lạnh nói: “Lưu Tri Đức, ngươi có biết tội của ngươi chưa?”

Lưu Chưởng Lệnh mặt mũi đầy mồ hôi lạnh, vội vàng cúi người biện hộ: “Điện hạ, hành vi của hạ thần có lẽ đúng là hơi hà khắc chút, nhưng hạ thần cũng vì suy nghĩ cho chất lượng của huyền giáp thôi.”

“Bản vương không hỏi chuyện này.” Trấn Nam Vương lấy ra một chồng giấy, cười lạnh nói: “Từ khi ngươi quản lý Thiên Tượng Tự tới nay,đã nhận được quà biếu của các hạng mục không ít nhỉ. Đối với những Luyện Khí sư không muốn đút lót hối lộ, lại lạnh nhạt, xa lánh, thậm chí đưa ra biên giới.”

“Chuyện này đã dẫn đến kết quả vô cùng tồi tệ như ngày hôm nay, một số lượng đáng kể Luyện Khí sư bị xa lánh, lại bị buộc phải rời khỏi công việc ổn định này, tình nguyện chạy đến làm công ở Đông Càn, khiến cho nhân tài của Tiên Binh bộ ta bỏ đi nghiêm trọng.”

“Chuyện này, ta có thể làm chứng.” Bùi Tín An tiến lên phía trước nói: “Lưu Chưởng Lệnh có tham ô nhận hối lộ hay không, bởi vì ta không có chứng cứ nên không dám nói bậy. Nhưng hắn ta quả thực đã đuổi ta ra biên giới, cũng lợi dụng chức quyền trong tay dễ dàng đày ta tới Đông Càn vì ta không hợp ý hắn ta. May mắn là Vương thị của Đông Càn lại xuất sắc vượt xa trí tượng tượng của ta, đối với nhân viên kỹ thuật có bản lĩnh, cũng vô cùng coi trọng.”

“Nói thế này, tiền lương cơ bản của ta cộng với tiền thưởng hiệu suất, còn có tiền thưởng lấy được từ việc đột phá kỹ thuật, cộng lại tất cả mọi thứ, bình quân mỗi năm khoản thu nhập gấp mười lăm lần Tiên Binh bộ!”

“Mười, mười lăm lần?!”

Nghe được lời này, những Luyện Khí sư đảm nhiệm kiểm tra có mặt ở đây, lập tức cứng đờ tại chỗ.

Đang nói đùa sao?

“Khụ khụ!” Trấn Nam Vương cũng vội vàng ho khan ngăn lại: “Lão Bùi, không được phép nói hươu nói vượn! Nhất là không được phép nói ở chỗ này!”

Nếu bị ông ta nói tiếp, e rằng sẽ bị đào đi rất nhiều người.

“Dựa vào cái gì mà không cho ta nói? Chỉ dựa vào việc ngươi là Trấn Nam Vương, thì ngươi có thể ngăn cản lời nói thật của người ta sao?” Bùi Tín An hoàn toàn cho thấy bản thân ông ta là một người thẳng thắn như một cây gai, lập tức cương quyết bướng bỉnh bắn ra tiếp: “Mỗi một khoản thu nhập của ta đều rất rõ ràng. Ta dựa vào bản lãnh của bản thân mà kiếm được, có gì mà không thể nói?”

“Có thể tôn trọng lãnh đạo một chút được không?” Trấn Nam Vương không nói nên lời.

Bình Luận (0)
Comment