Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2414 - Chương 2414 - Vương Thủ Triết! Tại Sao Chỗ Nào Cũng Có Bóng Dáng Của Ngươi? (6)

Chương 2414 - Vương Thủ Triết! Tại Sao Chỗ Nào Cũng Có Bóng Dáng Của Ngươi? (6)
Chương 2414 - Vương Thủ Triết! Tại Sao Chỗ Nào Cũng Có Bóng Dáng Của Ngươi? (6)

Cho đến tận lúc này, Ngọc Diệu chân nhân tất nhiên hiểu rõ, hôm này mình chắc chắn sẽ không giấu diếm được nữa, đành phải quỳ xuống một tiếng ‘thịch’: “Đệ tử, đệ tử quả thực là đã từng làm, xin Tiên Tôn nể tình đệ tử những năm gần đây đã lập được công, mà xử lý nhẹ nhàng.”

Lời vừa nói ra, xung quanh lập tức xôn xao.

Đúng là biết người biết mặt không biết lòng. Như thế nào cũng không nghĩ rằng, Ngọc Diệu chân nhân lại thật sự làm ra những chuyện đê tiện vô liêm sĩ như vậy.

“Hừ!”

Tiên Tôn cũng thất vọng không thôi.

Ông ta cả giận hừ một tiếng, không nhìn Ngọc Diệu chân nhân nữa, ngược lại nhìn về phía Băng lan, mặt mũi tràn đầy điềm đạm nói: “Băng Lan, lão phu cầu xin ngươi, có thể cho Ngọc Diệu chân nhân cơ hội đến doanh tướng ở chiến trường vực ngoại làm bia đỡ đạn để lấy công chuộc tội được không? Dù sao có nói như thế nào thì hắn ta cũng là một phần sức chiến đấu của Thần Thông cảnh.”

Nếu là trước kia, Tiên Tôn còn chưa chắc sẽ cần xin như thế. Chỉ là chiến trường vực ngoại bây giờ có thêm một người thì sẽ có một thêm một phần sức mạnh.

“Tiên Tôn, Băng Lan cũng thường xuyên đến chiến trường vực ngoại lập công, biết tình hình hôm nay. Tiên Tôn lo lắng ta cũng hiểu được.” Băng Lan chân nhân cau mày: “Nhưng mà, chuyện năm đó dù sao trong lòng ta vẫn khó mà vượt qua được, nhưng mà không thể không giữ thể diện cho Tiên Tôn được. Như vậy đi, nâng gia sản khi tách ra lên ba mươi lăm phần trăm, ta sẽ tha thứ cho Ngọc Diệu sư huynh.”

Tiên Tôn biểu cảm nghiêm nghị.

Dáng vẻ không biết xấu hổ này của Băng Lan, tại sao lại cảm thấy hình như có chút quen thuộc?

Chẳng lẽ, đây chính là phong cách của Đông Càn?

Sau khi nhẫn nhịn một hồi lâu, Tiên Tôn mới nói: “Được, chỉ cần ngươi sau khi tách ra không được độc lập, vẫn thống nhất tiếp nhận sự quản lý và điều hành của Tiên Cung, ta sẽ làm chủ chia cho ngươi ba mươi lăm phần trăm!”

“Tiên Tôn, chuyện này sao được chứ?” Sương Nhiên chân quân kêu lên một tiếng, trong lòng đau như cắt thịt: “Cực Băng thánh địa chúng ta có rất nhiều đệ tử, tùy tiện tách ra ba mươi lăm phần trăm tài nguyên, sợ là sẽ phải ảnh hưởng đến sự phát triển trong tương lai của các đệ tử.”

“Ngay cả đệ tử cũng chia cho bản tọa là được không phải sao?” Băng Lan chân nhân hiểu nhiên đã sớm có đề án, lập tức nói: “Sương Nhiên chân quân, ngươi nên bố trí lớn một chút, tầm nhìn cũng nên cởi mở một chút. Chúng ta đều là đệ tử của Tiên Cung, đều là người nhà, đều là cống hiến cho Nhân tộc, làm sao phải tính toán chi li như thế?”

Ai là người nhà với ngươi? Ngươi sắp tách ra rồi còn gì!

Sương Nhiên chân quân suýt chút nữa thì thổ huyết, mới vừa định nói gì đó, Tiên Tôn lại nói trước: “Không sai, Sương Nhiên ngươi vẫn còn thiếu chút khuôn mẫu. Cho Băng Lan thêm một chút gia sản thì có làm sao? Như thế thì mới có thể khiến cho thánh địa mới sáng lập của nàng nhanh chóng phát triển, sớm ngày trở thành một trong những trụ cột của Nhân tộc. Chuyện này, bản tôn quyết định đồng ý.”

"Bái tạ Tiên Tôn."

Băng Lan chân nhân mừng rỡ, đồng thời trong lòng cũng không nhịn được âm thầm sôi sục.

Tiểu tử Thủ Triết kia mặc dù tinh ranh xảo quyệt, không quá dễ mến, nhưng không thể không nói, chiêu này của hắn thật sự rất có tác dụng.

Ngay từ đầu bà ấy còn có chút kháng cự, sợ rằng mình sẽ quá giống kiểu đàn bà đanh đá, làm hỏng hình tượng trong lòng các đệ tử. Nhưng bây giờ xem ra, lời nói của Thủ Triết quá thô lỗ.

Có một số việc nếu như ngươi không làm ầm ĩ lên, người ta sẽ không coi ngươi ra gì, nói không chừng còn cầm ba dưa hai táo đuổi ngươi đi. Bây giờ chuyện đã lớn đến như vậy, Tiên Tôn xuất hiện, quả nhiên đã dễ giải quyết hơn rất nhiều.

“Đúng rồi, Băng Lan ngươi muốn sáng lập thánh địa, đã nghĩ kỹ vị trí ở nơi nào chưa?” Tiên Tôn quan tâm hỏi một câu.

“Nghĩ kỹ rồi. Ngay ở Bắc Hoang băng nguyên, nơi đó có khí hậu tương đối thích hợp với Băng Phách thánh địa của ta.” Băng Lan chân nhân nói.

“Bắc Hoang băng nguyên? Hình như có chút hoang vu, khoảng cách với trung tâm Tiên Cung chúng ta cũng rất xa.” Tiên Tôn hơi có chút do dự: “Hơn nữa, ở bên trên Bắc Hoang băng nguyên còn phân bố không ít bộ lạc của Man tộc, cũng không có một thế lực quốc gia ổn định thống nhất nào làm nền móng, sẽ mang đến không ít phiền phức.”

“Tiên Tôn yên tâm, tiểu tử Thủ Triết kia đã sớm lên kế hoạch xong rồi.” Băng Lan chân nhân nói: “Thủ Triết sẽ phối hợp với Đại Càn, cùng nhau khai thông đường hàng hải, đường bộ của Bắc Hoang băng nguyên, cũng có kế hoạch từng bước giáo dục Man tộc của Bắc Hoang băng nguyên.”

“Chờ một chút? Thủ Triết?” Sắc mặt Tiên Tôn cứng đờ: “Không phải là Vương Thủ Triết tộc trưởng của Trường Ninh Vương thị đấy chứ?”

Vương Thủ Triết này, tạo sao cảm thấy ở đâu cũng đều có hắn vậy chứ?!

“Ách.”

Biểu cảm của Băng Lan chân nhân hơi cứng lại, cảm thấy mình đã lỡ miệng.

Bình Luận (0)
Comment