Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2423 - Chương 2423 - Ngươi Làm Ma Tôn! Ta Làm Ma Hoàng (2)

Chương 2423 - Ngươi Làm Ma Tôn! Ta Làm Ma Hoàng (2)
Chương 2423 - Ngươi Làm Ma Tôn! Ta Làm Ma Hoàng (2)

Chính Vương Thủ Triết cũng đã từng thử dùng thần thông định hướng thôi hóa nuôi dưỡng, cũng không thể nuôi dưỡng được loại cây cùng loại, có thể không bột đố gột nên hồ.

Xem ra, hành trình đến Ma Triệu quốc lần này lại có thêm một nhiệm vụ nữa, đó chính là - tìm manh mối về loại cây cùng loại với cây cao su, đưa nó về Đại Càn nuôi dưỡng.

“Lão gia, ngài hãy tha thứ cho Tông Côn thiếu gia đi, hắn vẫn đang còn là trẻ con.” Hia vị tỷ tỷ long kình lại bắt đầu khổ sở cầu xin.

“Hừ!” Vương Thủ Triết lạnh mặt nói: “Nhìn thấy dáng vẻ đại thiếu gia cà lơ phất phơ suốt ngày đó, trong nhà có nam đinh nào bại hoại giống hắn không? Không có trách nhiệm và gánh vác, sao có thể trở thành nam tử hán thực sự? Đồ chết tiệt đó trước đây ít năm vẫn còn hơi tiến xa một chút, xin ta giúp hắn học bù, được học bù rồi thì lại không biết kiên nhẫn. Trở về ta phải nói chuyện với Tinh Tinh một chút, không được nuông chiều hắn.”

Đấu trí so tài với Vương Ly Tiên nhiều năm như vậy, hắn cũng đã sớm có kinh nghiệm phong phú.

Tiên thú tiên thực giống như Vương Ly Tiên và Vương Tông Côn, tiệm lực của bọn hắn và không giống như những hung thú bình thường nhiều nhất cũng chỉ có cấp bảy cấp tám, bọn hắn gần như vừa mới ra đời đã có linh trí không tầm thường, khi trí thông minh ở cấp năm sáu đã tương đương với một tiểu hài nhi khoảng mười tuổi của nhân loại.

Khi cấp bảy tám, trí thông minh thật ra cũng đã gần bằng một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi của nhân loại, chăm chỉ học hành, mong muốn học hỏi, tiến vào cao đẳng Tộc Học hoàn toàn không có vấn đề.

Chỉ là bọn hắn không muốn động não, không thích học tập mà thôi.

“Nơi này có một ít bài tập, các ngươi quay về đốc thúc hắn học tập một chút. Nếu còn cà lơ phất phơ như thế, thành tích không tiến bộ, thì đừng tách ta nghiêm túc với hắn.” Vương Thủ Triết nói xong thì lấy ra một đống bài tập lớn, giao cho hai vị tiểu tỷ tỷ long kình, ngay sau đó tức giận quay người rời đi.

Hai vị tỷ tỷ kinh lòng ôm một đống bài tập lớn, thì lại hai mắt nhìn nhau, đều tỏ ra rất lo lắng.

Xem ra cuộc sống sau này của Tông Côn thiếu gia sẽ rất gian nan,

Mệnh lệnh của Thủ Triết lão gia, trong nhà ngoại trừ Nhược Lam chủ mẫn ra, còn có ai dám vi phạm? Ngay cả Tinh Tinh nữ vương, cũng không dám cứng đối cứng với công công.

Sau khi giải quyết xong chuyện của Vương Tông Côn, Vương Thủ Triết cũng quay lại trong khoang thuyền chuẩn bị nghỉ ngơi một chút.

Chiếc kỳ hạm huyền thiết giáp khổng lồ này, trong khoang thuyền đều đã được trang trí, tách biệt thành các dãy phòng xa hoa, thậm chí còn có nhiều loại phòng sinh hoạt khác nhau.

Khi đi ngang qua ‘sòng bài’, vừa đúng lúc nghe thấy bên trong truyền đến giọng nói đang chơi mạt chược một năm một sáu.

“Các vị tiền bối, thật ngại quá, ta lại tự tìm được thanh này.” Giọng nói cởi mở của Long Vô Kỵ vang lên: “Thất lễ thất lễ, nhận huệ nhận huệ.”

Qua nhiều năm như vậy, Long Vô Kỵ vẫn luôn rong ruổi trên biển ca quanh năm suốt tháng, quả thực đã nhận được không nhỏ, không chủ có tư chất huyết mạch của hắn ta, đã gặp gỡ bất ngờ mấy lần trên biển được thăng lên cấp đại thiên kiêu, thực lực cũng được nâng lên một bước dài, trong việc phát triển các tuyến đường biển, cũng thực sự có công lao to lớn.

Ngoại trừ lúc trước phát hiện ra tiểu lục địa kia ra, hắn ta đã tìm ra vị trí của Thiên Cơ đại lục, và cả con đường biển tiến về Thiên Cơ đại lục. Hiện tại, ngoại trừ lui tới Thiên Cơ đại lục và Đại Càn, thực hiện một số giao dịch mua bán qua lại ra, hắn ta còn thuận tiện phụ trách thăm dò di tích học viện sĩ quan còn sót lại của Thần Vũ.

Lần này tiến về địa bàn của Ma Triều, đường xá xa xôi, lại có nhiều nguy hiểm, vừa đúng lúc Long Vô Kỵ trở về, nên Vương Thủ Triết đã trực tiếp nhờ hắn ta là đại thuyển truyền có nhiều kinh nghiệm về biển cả để chỉ huy hạm đội cho cuộc hành trình này, cũng rất hợp lý.

“Vô Kỵ, trình độ chơi bài của người còn mạnh hơn rất nhiều so với lão tổ gia gia nhà ngươi.”Giọng nói than thở của Khương Chấn Thương lập tức vang lên: “Ta cũng sắp về hưu rồi, chút lương hưu này cũng không đủ thua.”

“Khương thánh chủ khiêm tốn. Ngàu cũng đừng khóc than trước mặt vãn bối.” Long Vô Kỵ cười khà khà không ngừng: “Theo vãn bối được biết, Khương thánh chủ những năm qua ở Vương thị chẳng những cầm tiền cung phụng, làm nhiệm vụ còn được nhận thêm tiền phụ cấp, cũng kiếm được không ít, một ván mạt chược nhỏ như thế này có thể mất bao nhiêu chứ?”

“Vô Kỵ, ngươi có chỗ không biết.” Khương Chấn Thương lại thở dài, ra vẻ ‘ngươi biết cái gì’: “Anh tuyền nhà chúng ta hiện nay vừa mới đứng vứng gót chân ở Tiên Cung, trong tương lai nếu muốn xung kích vào Lăng Hư cảnh trung hậu kỳ, nhờ Tiên Cung trợ cấp toàn bộ là không thể nào. Ta là sư tôn, dù sao cũng phải giúp đỡ một chút chứ?”

Bình Luận (0)
Comment