Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2436 - Chương 2436 - Trùng Sinh! Tôn Giả Trở Về (3)

Chương 2436 - Trùng Sinh! Tôn Giả Trở Về (3)
Chương 2436 - Trùng Sinh! Tôn Giả Trở Về (3)

Dưới sự uy hiếp của long kình vương cấp mười một và Nguyên Thủy Thanh Long cấp mười một, toàn bộ quá trình được tiến hành vô cùng thuận lợi, có thể nói là không một chút sóng gió, nên cũng không có gì để nói nhiều ở đây nữa.

Một trận đại chiến ở trên biển, vội vàng mà đến, cũng vội vàng mà kết thúc.

Nhưng mà cũng khó trách.

Dựa vào đội hình được sắp xếp phô trương mà Vương Thủ Triết mang theo khi đi ra ngoài như thế này, mặc dù không dám nói là có thể một mình đấu với toàn bộ Ma Triệu quốc, nhưng dùng hỏa lực tuyệt đối trực tiếp đánh xuyên qua toàn bộ Ma Triệu quốc vẫn còn dư dả, chỉ dựa vào một hạm đội này của Hạ Vương phủ, đối đầu với bọn hắn căn bản cũng giống như là châu chấu đá xe.

Bên trên boong tàu của thuyền thiết giáp khổng lồ.

Hải Ca công chúa và lão bộc họ Dương đã được giải cứu, đang run lẩy bẩy cảm tạ Long Vô Kỵ.

Phía sau hai người còn có mấy tử sĩ dáng vẻ thê thảm đi theo, lúc này cũng đều có sắc mặt trắng bệch, biểu cảm căng thẳng.

Hết cách rồi, hạm đội này quá mạnh mẽ, bóp chết bọn hắn cũng giống như bóp chết con kiến.

Long Vô Kỵ thuận miệng chào hỏi xã giao với bọn hắn, trong lòng cũng có chút không biết phải làm sao.

Sau khi các đại lão cảm thấy trận chiến đã không còn gì đáng lo nữa thì đều quay về khoang tàu tiếp tục chơi mạt chược, hoàn toàn không muốn tham gia vào chuyện sau đó.

Còn Vương Thủ Triết mặc dù không đi, nhưng lại đặc biệt lùi về phía sau mấy bước, tỏ ra vô cùng khiêm tốn, dáng vẻ giống như chính mình là thủ hạ của Long Vô Kỵ.

Rất rõ ràng, đây là đang hạ quyết tâm muốn đẩy hết công việc cho hắn ta.

Dựa theo lẽ thường, Long Vô Kỵ hơi quan tâm hỏi han vài câu, Hải Ca công chúa vừa nói ra toàn bộ đầu đuôi câu chuyện đến nơi đến chốn, sau đó lại tỏ ra thành khẩn cầu xin Long Vô Kỵ hỗ trợ phục quốc, đến lúc đó sẽ có lợi ích như thế nào..vân vân.

Nhưng Long Vô Kỵ dựa vào chỉ thị của Vương Thủ Triết, thẳng thắn từ chối: “Chúng ta là hạm đội của Thiên Cơ đại lục. Thiên Cơ đại lục chúng ta từ trước đến nay đều tuân theo trun lập, tuyệt đối không tham gia vào cuộc chiến Tiên Ma.”

Không đợi cho Hải Ca công chúa tiếp tục cầu xin, Long Vô Kỵ đã mời nàng ta và thuộc hạ quat lại chiếc thuyền buôn vũ trang, và cũng tặng cho bọn hắn đầy đủ thức ăn và thuốc chữa bệnh để sử dụng trong một khoảng thời gian tương đối dài, sau đó dẫn đầu hạm đội và tù binh là Côn Ngô chiến hạm cùng với Tam Nhan bão thuyền hiên ngang rời đi.

Từ đầu đến cuối, hắn ta hoàn toàn không muốn có lợi ích gì, lại càng không đồng ý tham gia vào chuyện phục quốc.

Trên chiếc thuyền buôn vũ trang.

Hải Ca công chúa, lão bộc họ Dương, còn có một đám tử sĩ được đưa trở lại, nhìn hạm đội thuyền thiết giáp đang dần dần càng lúc càng đi xa thì liếc nhìn nhau.

Cảnh tượng vừa rồi, giống như đã trải qua một cơn ác mộng, cho đến lúc này mới giật mình tỉnh giấc.

Cho đến tận lúc này, Hải Ca công chúa mới ý thức được thân phận công chúa vong quốc của mình hoàn toàn không có giá trị gì.

“Công chúa, chúng ta làm sao bây giờ?” Tử sĩ Tự thị dưới trướng hỏi.

“Chúng ta đến Tiên Triều.” Hải Ca công chúa hít sâu một hơi, nhanh chóng phấn chấn, vẻ mặt cũng trở nên tỉnh táo và sắc bén lần nữa: “Nếu ông trời đã không quên Tự Hải Ca, thì dù sao vẫn còn một cơ hội. Chúng ta đi cầu xin Tiên Hoàng bệ hạ, đi cầu xin những thế gia và Tự thị đã chạy trốn tới Tiên Triều. Ít nhất, chúng ta phải dựng cờ phục quốc lên trước, sau đó sẽ từ từ tính toán tiếp.”

“Vâng, công chúa điện hạ.”

Các tử sĩ và lão bộc họ Dương đều phấn chấn, trong ánh mắt cũng dấy lên hy vọng một lần nữa.

Đồng thời, trong kiều hạm của thuyền thiết giáp khổng lồ.

Vương Thủ Triết trừng mắt liếc Long Vô Kỵ: “Cơ hội tốt như vậy, ngươi cũng không định nắm chắc?”

“Thủ Triết, ngươi tha cho ta đi.” Khuôn mặt Long Vô Kỵ tràn đầy vẻ ‘xin từ chối vì năng lực kém’: “Tã đã được định trước là nam nhân làm bạn với biển cả. Công chúa của vong quốc như thế kia, nếu thật sự dính vào tay, còn có thể thoát ra được không?”

“Nhưng mà Thủ Triết, ngươi thật sự không có ý định nhúng tay vào đại nghiệp phục quốc của nàng ta sao? Nếu quả thật có thể phục quốc thành công, Vương thị và Đại Càn chúng ta đều sẽ phát tài.”

“Chuyện này nhìn thì giống như là miếng mỡ dày, nhưng miếng thịt này không dễ ăn như vậy.” Vương Thủ Triết lắc đầu nói: “Viêm Hải đại lục này thực sự cách quá gần Xích Nguyệt Ma Triều. Nếu như chúng ta làm ầm ĩ ở đây, Ma Hoàng sao có thể chịu để yên được?”

“Huống hồ, chúng ta làm một ít chuyện trẻ con còn nói được, nếu thật sự tạo ra động tĩnh quá lớn, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến cục diện vẫn còn đang được coi là an toàn trước mắt, sau đó sẽ ảnh hưởng đến tình hình ở chiến trường vực ngoại. Một điều không tốt, sẽ ảnh hưởng đến thế cục tổng thể của Nhân tộc.”

Bình Luận (0)
Comment