Những chiếc phi thuyền Vân Diêu này đều được Tiên Triều chế tạo đặc biệt, chính là phi thuyền chuyên dụng để lao ra tiền tuyến của chiến trường ngoại vực, bên trên chứa đầy vật tư chiến tranh được chuẩn bị kỹ lưỡng cùng với các nhân viên bộ phận túc trực sắp lên đường ra chiến trường ngoại vực lần này.
Chiến trường ngoại vực chính là tiền tuyến để nhân tộc chiến đấu chống lại yêu ma, xưa nay chẳng phải là nơi ngươi muốn đi thì đi, hoặc là không muốn đi thì có thể không đi.
Trên lý thuyết, mỗi một nhân tộc đều có nghĩa vụ đi lao dịch trên chiến trường ngoại vực.
Nhưng suy xét theo tình hình thực tế, các bộ phận chuyên môn liên quan của Tiên Cung và Tiên Đình đã vì vậy mà xây dựng chính sách phục dịch trọn bộ hoàn thiện. Các tử đệ thế gia khi đã đến tuổi phục dịch, tự nhiên sẽ có lệnh điều động qua, trong thời hạn nhất định phải đi phục dịch ở chiến trường ngoại vực một thời gian, khi nào tích lũy đủ công huân mới có thể quay về.
Mà để bảo vệ thiên tài của nhân tộc, bất luận là đệ tử trong hệ thống Tiên Cung hay là trong đám tử đệ của thế gia, chỉ cần có huyết mạch cấp thiên kiêu thì thời gian phục dịch lần đầu thông thường đều sẽ được hoãn lại trong vòng hai đến ba mươi năm sau khi thăng cấp lên Thiên Nhân cảnh, nếu như tu vi chỉ là Linh Đài cảnh, cho dù muốn đi cũng sẽ không được chấp thuận.
Lúc đầu khi Vương Lạc Thu và Vương Lạc Tĩnh ở cảnh giới Linh Đài cảnh đã từng lén lút chạy ra chiến trường ngoại vực, sở dĩ các nàng bị Vương Thủ Triết hung hăng đánh cho một trận, nguyên nhân cũng chính là vì vậy.
Còn thiên tài ở cấp bậc đại thiên kiêu, lần đầu đi phục dịch thông thường đều sẽ trì hoãn đến thời kỳ Tử Phủ cảnh, khi ở cấp bậc Thiên Nhân cảnh nếu như muốn đi thì phải chủ động xin ứng.
Nói chung, nếu như không có nguyên nhân gì đặc biệt thì xin ứng cũng sẽ không được thông qua.
Đối với cấp bậc tuyệt thế thiên kiêu, trừ khi có nguyên nhân đặc biệt, không thì bình thường đều phải đạt đến Thần Thông cảnh rồi mới bắt đầu đi phục dịch. Nếu như phải đi sớm hơn thì cũng sẽ sắp xếp cho cao thủ đỉnh tiên âm thầm bảo vệ, sẽ không gióng trống khua chiêng để tránh bị nhắm vào.
Ngoại trừ những quy định khuôn mẫu này còn có đủ các loại quy định chi tiết không đáng kể, chẳng hạn như những người không cùng tu vi thì phải tích lũy bao nhiêu công huân mới có thể xin giải ngũ, và tuổi về hưu do các tu sĩ Huyền khí quy định theo những tu vi khác nhau vân vân.
Mấy vạn năm nay, Tiên Triều đã dựa vào hệ thống này để duy trì thế cục ổn định trên chiến trường ngoại vực, bảo vệ an ninh của nhân tộc. Và trong quá trình này, không biết có bao nhiêu người đã đổ máu nơi chiến trường, không thể quay về được nữa.
Lúc này.
Bên ngoài không cảng người đông nghìn nghịt, có không ít thân bằng hảo hữu đều đang tiễn người thân đi xuất chinh, có người dặn dò khuyên nhủ, cũng có người lo lắng quá mức mà lặng lẽ rơi lệ.
Tuy nói là người mới lần đầu tiên đi phục dịch trên chiến trường ngoại vực đều sẽ trải qua một khoảng thời gian huấn luyện và học tập trước, cũng sẽ không bị sắp xếp cho lên tiền tuyến, thế nhưng thế sự chẳng có gì là tuyệt đối, thế cục trên chiến trường biến hóa khôn lường, chẳng ai có thể đảm bảo lần đầu tiên phục dịch sẽ không bỏ mạng trên chiến trường ngoại vực.
Ngày này cũng là ngày mà Tuy Vân công chúa bị bắt phải xuất chinh lần nữa, trở lại những ngày tháng trên chiến trường ngoại vực.
Với tư cách là một “kẻ già đời” đã lăn lộn quanh năm trên chiến trường ngoại vực, Tuy Vân công chúa đã vô cùng quen thuộc với cảnh tượng này, tâm thái cũng cực kỳ ổn định, tự nhiên sẽ từ chối sự đưa tiễn của đa số người, duy chỉ có hai người rất thân thiết với nàng ta gần đây là Lan Hinh vương và Bách Luyện Chân Quân là lưu luyến chia tay nàng ta bên dưới phi thuyền.
“Tuy Vân, đây là 【Cửu Chuyển Hộ Tâm Thánh Đan】mà ta nhờ Ngự Đan Phòng điều chế, một lô này rất may mắn luyện được năm viên, tất cả đều cho ngươi dùng đấy.” Lan Hinh vương đưa năm bình đan dược được điêu khắc bằng linh ngọc cho Tuy Vân công chúa, dặn dò nói: “Thương thế của ngươi vẫn chưa khỏe hoàn toàn, lên chiến trường tuyệt đối phải cẩn thận thận trọng, có thể không động thủ thì đừng động thủ.”
“Đa tạ Lan Hinh lão tổ.” Tuy Vân công chúa cảm nhận được sự quan tâm đến từ trưởng bối trong gia tộc, trong lòng đầy ấm áp.
“Ngươi khách khí làm gì? Nếu không phải ý tưởng ngươi đưa ra, sợ là ta đã bỏ lỡ một phần tốt đẹp nhất trong sinh mệnh của mình.” Lan Hinh vương nói rồi liếc nhìn sang Bách Luyện Chân Quân bên cạnh, mặt mày chứa ý cười, sự hạnh phúc gần như muốn tràn ra từ trong ánh mắt.
“Hinh Nhi nói không sai.” Bách Luyện Chân Quân nghe vậy thì ôm vai Lan Hinh vương một cách bá đạo, dáng vẻ tuyên bố chủ quyển cực kỳ đắc ý: “Trưởng công chúa điện hạ chính là ân nhân của hai người chúng ta, chỗ ta có 【Bách Luyện Chấn Thiên Lôi】 tự mình nghiên cứu ra, tổng cộng có ba mươi phát, xem như là quà cảm tạ công chúa điện hạ.
“Bách Luyện, không được động tay động chân. Ở nơi đông người thế này, không biết xấu hổ!”