Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2464 - Chương 2464 - Ma Hoàng Lão Tổ! Tầm Nhìn Phải Lớn Một Chút! (1)

Chương 2464 - Ma Hoàng Lão Tổ! Tầm Nhìn Phải Lớn Một Chút! (1)
Chương 2464 - Ma Hoàng Lão Tổ! Tầm Nhìn Phải Lớn Một Chút! (1)

Lời này vừa nói ra, hai vị công chúa lập tức không còn hứng thú tiếp tục cãi nhau nữa.

“Phú Quý, ngươi đây là muốn trở về Trường Ninh sao?” Vẻ mặt Vân Mộng Vũ có chút ảm đạm.

“Mộng Vũ à, tuổi ta vẫn còn nhỏ, vẫn còn rất nhiều bài vở chưa hoàn thành, đây chính là lúc phải quay về Tộc Học học hành tiếp thu kiến thức cho giỏi.” Vương Phú Quý giải thích: “Mà ngươi cũng phải đi học ở Tộc Học của Vân thị, tiếp nhận hệ thống kiến thức của Vân thị một cách có hệ thống.”

“Vậy Xuyến Nam châu của chúng ta phải làm thế nào?” Vân Mộng Vũ vẫn bất mãn không vui: “Nơi đó có phủ Xuyến Nam công chúa của chúng ta mà.”

“Về chuyện Xuyến Nam châu, ta đã nghĩ xong từ sớm.” Vương Phú Quý nói rồi lấy ra một đống lớn văn kiện đã được đóng tập từ trong nhẫn trữ vật: “Đây là 【Kế sách phát triển và quy hoạch Xuyến Nam châu】do ta đặt ra dựa trên những tài liệu mà ta đã khảo sát được trong khoảng thời gian này. Sau khi ta quay về lần này cũng sẽ điều động một số nhân tài trong nội bộ Vương thị qua đó trợ giúp ngươi chủ trì các hạng mục khai phá của Xuyến Nam châu. Ta cũng sẽ ở Trường Ninh chỉ huy từ xa, sẽ không xảy ra vấn đề gì được.”

Nhìn vào độ dày của chồng tài liệu là biết được, rõ ràng hắn đã chuẩn bị trước từ lâu, cả những vấn đề có thể gặp phải sau này hắn cũng đã suy xét ổn thỏa.

“Quá tốt rồi, cuối cùng ca ca cũng quay về đi học rồi!” Trước mắt Hoa Thụy công chúa sáng lên, trên mặt lập tức đầy vẻ vui sướng, sau đó nhìn sang Vân Mộng Vũ như khiêu khích.

Ánh mắt kia dường như đang nói: Xem đi~ cuối cùng thì ta với ca ca mới là người một nhà.

“Muội cũng đừng vui mừng quá sớm.” Vương Phú Quý trừng mắt với nàng ta một cái: “Muội tự mình trốn học cũng chẳng phải là việc nhỏ. Lão tổ gia gia không tìm muội tính sổ, ta tìm muội tính sổ, Lần này sau khi quay về, ta sẽ đích thân bắt muội làm bài tập, muội đừng mong làm biếng.”

“Dọa ta? Ta cũng phải trở về?!”

Khuôn mặt nhỏ tinh xảo của Hoa Thụy công chúa cứng đờ trong nháy mắt, sau đó nhăn mặt, ra vẻ đáng thương lôi kéo Vương Phú Quý bắt đầu cầu xin: “Ca ca, ta mới đến Tiên Triều chưa được bao lâu mà~ Vẫn chưa chơi đủ. Ta không muốn quay về.”

“Đợi muội lớn rồi, tốt nghiệp Tộc Học cao đẳng xong, muội thích chơi bao lâu cũng được. Nhưng mà bây giờ, nhiệm vụ chính của muội vẫn là học tập.” Vương Phú Quý ra dáng huynh trưởng, ngữ điệu không được chen vào: “Nhân sinh không trải nghiệm cuộc sống Tộc Học cao đẳng là nhân sinh không trọn vẹn.”

Khuôn mặt nhỏ của Hoa Thụy công chúa lập tức sụp đổ, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, trông có vẻ đáng thương không sao tả nổi.

Nàng ta bây giờ chỉ mới lên Tộc Học sơ đẳng thôi, học xong Tộc Học sơ đẳng vẫn còn Tộc Học trung đẳng, học xong Tộc Học trung đẳng mới đến Tộc Học cao đẳng. Nghe nói thi lên lớp rất khó đấy~ đặc biệt là Tộc Học cao đẳng, đó lại càng là chế độ địa ngục.

Đợi sau khi nàng ta tốt nghiệp Tộc Học cao đẳng, nàng ta đã thành lão cô nương mất~

Đáng tiếc, chuyện này chẳng phải việc nàng ta muốn là có thể trốn tránh được.

Trước mặt Vương Phú Quý, chút thông minh của nàng ta vẫn không đủ dùng, mấy lần muốn lén chuồn đi đều vị Vương Phú Quý nhẹ nhàng tóm về dễ dàng.

Chỉ có thể nói, vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

Hoa Thụy tiểu công chúa ở bên ngoài làm việc gì cũng thuận lợi, cuối cùng vẫn gặp phải khắc tinh.

Sau khi đã sắp xếp xong các công việc của Tiên Triều, Vương Phú Quý cố ý để một phân thân của Ly Tiên cùng với lưu ảnh đồng bộ của Thiên Cơ ở lại bên cạnh Vân Mộng Vũ, như vậy hắn vừa có thể vui vẻ yên tâm đi học trong gia tộc, vừa có thể điều khiển các hạng mục khai phá ở Xuyến Nam châu của Tiên Triều từ xa, cả hai việc đều không bị chậm trễ.

Bằng cách này, hơn mười ngày sau, Vương Phú Quý đã tóm theo Hoa Thụy công chúa cùng nhau bước lên chuyến bay trở về Đại Càn bằng phi thuyền Vân Diêu.

Bây giờ, số chuyến bay phi thuyền Vân Diêu giữa Đại Càn và Tiên Triều càng ngày càng nhiều, xem như đã vô hình kéo gần “khoảng cách” giữa Đại Càn và Tiên Triều, sau này sẽ càng thuận tiện hơn trước kia không biết bao nhiêu.

...

Cùng khoảng thời gian đó.

Phi thuyền Vân Diêu lao tới chiến trường ngoại vực của Tuy Vân công chúa đã bay tới không trung của một vùng đại dương sóng nổi lên khắp bốn phía.

Qua ô cửa sổ có thể nhìn thấy trên bầu trời mây đen bao phủ dày đặc, có một vết nứt khổng lồ treo chéo qua, giống như một vết thương dữ tợn đang tản ra dị mang màu đỏ đen vô cùng quỷ dị.

Đây chính là 【khe hở giới vực】.

Trên mặt biển bên dưới khe hở là một pháo đài sắt thép khổng lồ đứng sừng sững. Phần gốc pháo cắm thẳng xuống đáy biển, chỉ một bộ phận lộ ra trên mặt biển cũng đã giống như một vệ thành cỡ nhỏ.

Bình Luận (0)
Comment