Người trung niên này đội vương miện trên đầu, trên người mặc một chiếc cẩm bào tơ lụa cao giai đắt tiền, khuôn mặt bóng tròn cười híp mắt, có phúc tướng giống như phật Di Lặc, cực kỳ niềm nở hòa nhã.
“Vương Ký lão đệ, hóa ra hôm nay ngươi là môn tướng trực phiên.”
Người béo trắng này rõ ràng là rất quen thuộc với Vương Ký, nhìn thấy hắn ta qua đây thì lập tức cười ha hả lên tiếng chào hỏi.
Vương Ký được tức được mừng mà sợ, nhanh chóng hành lễ lần nữa: “Hóa ra là Tiền đại chưởng quỹ đích thân giá lâm. Vương Ký không nghênh đón từ xa, thứ tội thứ tội. Ngài đừng gọi ta là lão đệ, tiểu nhân không nhận nổi~”
Thì ra, vị trung niên trắng mập của Tiền thị này không phải ai khác, mà chính là 【Tiền Học An】 của Tiền thị, là một trong bốn vị đại chưởng quỹ của Tiền thị tứ phẩm, nghiệp vụ của hơn mười vệ phía Nam Lũng Tả quận đều do hắn ta quản.
Nghe nói, vị Tiền đại chưởng quỹ này có giao tình cùng chung hoạn nạn với gia chủ đại nhân, xưng huynh gọi đệ với nhau, quan hệ cực kỳ thân thiết.
“Ha ha, tiểu tử Vương Ký ngươi đủ khiêm tốn đấy. Nghe nói ngươi có một chắt trai tiến vào lớp anh tài của Tộc Học cao đẳng Vương thị? Đó chính là nơi mà người khác chen đến bể đầu cũng không lách vào được, tương lai tiền đồ vô hạn.” Tiền Học An cười vỗ vỗ vai hắn ta, tiện tay đưa qua mấy viên linh thạch thượng phẩm: “Ngươi đừng từ chối, đây là trợ cấp cho hài tử kia.”
Vương Ký do dự một lát rồi cảm kích nhận lấy: “Đa tạ sự ban thưởng của Tiền đại chưởng quỹ.”
Vị Tiền đại chưởng quỹ này là một người hào sảng trượng nghĩa, ở đâu cũng trọng nghĩa khinh tài, tình huống trước mắt cũng chẳng phải là trường hợp hiếm hoi.
Trong lúc nói chuyện, trên phi liễn mà Tiền Học An ngồi lại có hai người bước xuống.
Hai người này đều trông rất trẻ tuổi, người dẫn đầu trong đó chính là một vị nữ tử trẻ tuổi ăn mặc sang trọng, dung mạo như ngọc, dịu dàng động lòng người, vị kia thì là một thanh niên tuấn kiệt anh võ nhìn bề ngoài không quá ba mươi.
Một nam một nữ này thoạt nhìn đều là dáng vẻ thong dong, khí độ bất phàm, vừa nhìn đã biết không phải xuất thân từ gia đình nhỏ.
“Vị này là tiện nội Trầm Hương Văn, thê đệ Trầm Kim Dục.” Tiền Học An giới thiệu họ với vẻ hơi đắc ý: “Bọn họ là đích trưởng mạch của Tây Hải Trầm thị.”
Tây Hải Trầm thị?
Đó chính là thế gia ngũ phẩm đấy. Còn Vương thị bọn họ, không lâu trước kia chỉ vừa mới “tấn thăng” lên tứ phẩm.
Vương Ký nhìn Tiền Học An với vẻ kinh ngạc không giải thích được.
Tiền đại chưởng quỹ này cũng trâu bò thật, thế mà có thể khiến đích trưởng nữ của Tây Hải Trầm thị gả cho hắn ta!
Hắn ta từng nghe nói, vị Tiền đại chưởng quỹ này chính là xuất thân từ con nhà thiếp trực mạch, thân phận thấp hèn đến mức thậm chí còn không sánh bằng một số gia tướng truyền thừa trong tộc.
Nhưng từ xuất phát điểm thấp như vậy, hắn ta lại có thể đi đến một bước như ngày hôm nay, thật sự là quá dốc sức. Những chuyện hắn ta đã trải qua, nếu như viết thành tiểu thuyết chắc chắn cũng là thể loại sảng văn.
Sau một phen thi lễ và hàn huyên, Vương Ký cũng hiểu được mục đích đến của Tiền Học An.
Lần này hắn ta cố ý dẫn theo thê tử mới cưới và thê đệ tới là để bái phỏng tiểu thiếu nãi nãi.
Lập tức, hắn ta cũng không dám trì hoãn nữa, nhanh chóng phái người đi thông báo.
Chẳng mấy chốc sau đã có gia tướng hồi bẩm: “Vương thống lĩnh, tiểu thiếu nãi nãi mời mấy người Tiền đại chưởng quỹ đi thẳng đến 【Thính Vũ uyển】.”
Cùng đi nghênh đón với vị gia tướng thông báo kia, còn có một đại nha đầu dáng dấp xinh đẹp động lòng người.
Dĩ nhiên Vương Ký cũng quen biết đại nha đầu này. Nàng ta chính là đại nha hoàn tâm phúc trong phòng của tiểu thiếu nãi nãi Tiền Vũ Nhu, 【Vương Hà】.
Trong mấy năm kể từ khi gả đến Vương thị, Tiền Vũ Nhi đã bồi dưỡng ra một lớp nội thị, trong đó người nào người nấy đều là nhân tài, có thiên phú, có học lực, lại tinh thông tài vụ, ai nấy đều có năng lực, ngay cả tu vi cũng đều không tầm thường.
Chẳng còn cách nào, đại phụ của Vương thị Liễu Nhược Lam là người thích sai bảo(*), thường ngày việc làm nhiều nhất không phải là tính toán sổ sách mà là cùng chơi mạt chược với mấy vị Lăng Hư đại lão, còn thiếu nãi nãi Từ Phinh Đình xưa nay lại thích yên tĩnh, không thích quản lý mọi việc.
(*) Chỉ yêu cầu người khác làm việc còn bản thân thì không làm gì.
Hiện giờ Vương thị càng ngày càng mạnh, sản nghiệp gia tộc của Vương thị cũng ngày càng khổng lồ, bên ngoài còn có rất nhiều công ty liên hợp hợp tác với các thế gia khác, chuyện sổ sách qua lại vô cùng phức tạp, không có một đoàn đội tài vụ chuyên nghiệp thì làm sao có thể xử lý được?
Mà Vương Hà chính là người nổi bật trong đội thị nữ của Tiền Vũ Nhu, trong nội bộ Vương thị cũng là một đại nha hoàn quản sự rất có nề nếp.
Lần này Tiền Học An tới thăm hỏi, Tiền Vũ Nhu cố ý phái Vương Hà ra nghênh đón là đã cho Tiền Học An đủ thể diện.