Thị nữ Vương Hà lần lượt bái kiến mấy người Tiền Học An, sau đó đi trước dẫn đường, vừa đi vừa trò chuyện, giới thiệu một số cảnh vật dọc đường và trạch viện cho những người khách lạ, nhân tiện giao phó một số chuyện cần chú ý mà không làm người ta khó chịu.
Nàng ta miệng lưỡi lanh lợi, tư duy nhanh nhẹn, trật tự vô cùng rõ ràng, khí độ toàn thân cũng không giống người bình thường, cho dù thân phận là thị nữ cũng khiến cho người khác không dám coi khinh.
Hai tỷ đệ Tây Hải Trần thị đều là lần đầu tiên tới Vương thị, cả đường đi theo phía sau vừa đi vừa xem, trong lòng tràn đầy chấn động.
Tất nhiên bọn họ đã từng nghe nói đến uy danh của Trường Ninh Vương thị, nhưng bọn họ vốn cũng chỉ cảm thấy Vương thị lợi hại thì lợi hại, nhưng chẳng qua chỉ vừa mới tấn thăng lên tứ phẩm mà thôi.
Bọn họ từ lâu đã nghe nói Vương thị là nhờ bám víu quan hệ với Đế Tử An nên mới thăng tiến nhanh chóng trong thời gian ngắn như vậy. Nội hàm không đủ như thế, chắc chắn phải có hơi thở của nhà giàu mới nổi.
Còn Tây Hải Trầm thị với tư cách là thế gia ngũ phẩm, dù bây giờ thế lực có hơi sa sút nhưng cũng đã có lịch sử một ngàn mấy trăm năm.
Vì vậy, trong lòng bọn họ vốn dĩ vẫn có mấy phần ngạo khí, cảm thấy nhà mình cho dù thực lực không bằng người, nhưng trên phương diện nội hàm thì vẫn nhỉnh hơn một chút.
Nhưng tuyệt đối không ngờ tới, nội hàm của Vương thị tứ phẩm lại có thể thâm hậu như vậy.
Nhà chính của Vương thị thì khỏi phải nhắc đến, linh khí ngập tràn ở nơi này, tiên vận dạt dào, ngay cả Lăng Vân thánh địa cũng không có được khí tượng như thế.
Về phần nội bộ Vương thị, ngay cả một môn tướng nhỏ bé hay một thị nữ cũng có phong thái trác tuyệt, khí độ bất phàm như vậy.
Nhân vật kiểu này, nếu như đặt ở Tây Hải Trầm thị thì cũng là cấp bậc trưởng lão của gia tộc!
Còn chưa kể, dọc đường tới đây bọn họ được mở mang kiến thức về nhiều thứ của Vương thị, đã trực tiếp đổi mới khái niệm về 【thế gia tứ phẩm】 trong ấn tượng của bọn họ.
Nội hàm như vậy, đừng nói là ngũ phẩm sa sút như Trầm thị, kể cả một số thế gia tam phẩm mà bọn họ từng thấy sợ là cũng chẳng bằng!
Bước chân của tu sĩ Huyền Vũ đi rất nhanh, chẳng mấy chốc nhóm người đã tới Thính Vũ uyển dưới sự dẫn dắt của Vương Hà.
【Thính Vũ uyển】này chính là một phần trong trạch viện nơi ở của hai phu phụ Vương Thất Chiêu và Tiền Vũ Nhu, nó tọa lạc bên hồ Châu Vi.
Ban đầu, vì Tiền Vũ Nhu vô cùng thích nghe tiếng linh vũ rơi xuống hồ nên Vương Thất Chiêu sau khi xin phép gia gia Vương Thủ Triết thì đã đặc biệt phái người đến mở rộng trạch viện, xây thêm Thính Vũ uyển này.
Sau này, bởi vì Vương Thất Chiêu ở lại kinh thành quanh năm, chỉ có ngày lễ ngày Tết mới có thể về nhà một chuyến, Tiền Vũ Nhu ngại chủ viện vắng vẻ nên mới dứt khoát chuyển đến sống trong Thính Vũ uyển này.
Cũng vì vậy, chỉ có thân quyến có quan hệ cực kỳ thân thiết mới được mời vào trong Thính Vũ uyển này để tiếp đãi.
“Tiền lão gia, Tiền phu nhân, Trầm công tử, mời các vị ngồi xuống uống ngụm trà trước, phu nhân nhà ta trang điểm một chút xong sẽ ra.”
Vương Hà dẫn ba người đến một góc trong hồ quang thủy tạ(*) của Thính Vũ uyển, nơi này đã sớm chuẩn bị sẵn các loại linh trà, linh quả cùng với các loại bánh ngọt tinh xảo.
(*) Gian nhà trên hồ.
Lúc này Tiền Vũ Nhu vẫn chưa đến, Vương Hà liền chào hỏi với bọn họ trước, thuận tiện giới thiệu một chút về Thính Vũ uyển này và cả cảnh vật của hồ quang thủy tạ cho hai tỷ đệ Trầm thị lần đầu tới.
Toàn bộ hồ quang thủy tạ này được xây dựng bằng linh mộc, một nửa ở trên bờ, một nửa thì bắc dưới mặt nước. Tầm nhìn ở đây có thể thu hết sắc hồ vào mắt, chính là nơi lý tưởng để tiếp đãi khách nhân.
Lúc đang nói chuyện, vừa vặn có một trận linh vũ đổ xuống.
Hạt mưa chứa đựng linh khí nồng đậm đánh vào trên mặt nước, âm thanh vô cùng dễ nghe, linh khí trong nước và trong mưa đều tản ra tạo thành một tầng sương mù.
Trầm Kim Dục hít vào một hơi, lập tức cảm thấy phấn chấn tinh thần, đồng thời trong lòng cũng lặng lẽ kinh ngạc không thôi.
Linh khí này quá đậm đặc, nếu như tu luyện ở nơi như thế này, một năm không biết có thể tiết kiệm được bao nhiêu tài nguyên.
Hắn ta lại uống một ngụm linh trà, chỉ cảm thấy một cỗ mát lạnh xông thẳng lên não, cảm giác mệt nhọc trên đường bôn ba lập tức bị quét sạch đi, trong lòng vô cùng tĩnh lặng và bình thản.
Ngay cả tạp niệm bụi bặm trong linh đài dường như cũng bị một cỗ sức mạnh nhu hòa quét đi, ý thức trở nên trong suốt như pha lê, ngay cả nút thắt đã làm hắn ta phiền não bấy lâu nay dường như cũng lờ mờ được nới lỏng.
“Đây, đây là?” Trầm Kim Dục vô cùng sửng sốt, đột ngột đứng bật dây: “Đây là thứ trà gì?”
“Trầm công tử, đây là Đế Hưu đạo trà.” Vương Hà giới thiệu một cách cung kính: “Uống vào có thể trừ khử tâm ma tạp niệm, khiến cho linh đài tĩnh lặng bình thản, cũng có tác dụng phá vỡ nút thắt trong tu luyện.”