“Đế, Đế Hưu... đạo tà!” Nội tâm Trầm Kim Dực cực kỳ chấn động.
Trên thế giới này có thể gọi là “đạo trà” chân chính chỉ lác đác không có mấy loại, cho dù chỉ là vài lá trà cũng có thể bán được giá trên trời.
Đừng nói đến chuyện Trầm Kim Dục hắn ta chưa từng uống thử, ngay cả Tử Phủ lão tổ nhà hắn ta cũng chưa từng được uống.
“Yo~ Hôm nay tiểu thiếu nãi nãi đã bỏ cả tiền vốn đấy.” Tiền Học An cũng cười đến mức càng thêm giống Di Lặc: “Ta đã đến đây nhiều lần như vậy cũng chưa được uống đạo trà, vẫn là thể diện của Hương Văn và Kim Dục có tác dụng.”
“Tất cả đều nhờ mặt mũi của tỷ phu.” Trầm Kim Dục vội vàng khiêm tốn nói một câu lấy lòng.
Trong nháy mắt này, vốn dĩ trong lòng hắn ta còn có chút xem thường tỷ phu, gần như đã lập tức cao thượng hơn rất nhiều.
Nói thật, hôn sự này của tỷ tỷ hắn ta cảm thấy cực kỳ hoang đường, ban đầu Trầm Kim Vũ phản đối rất quyết liệt. Nhưng đây là quyết định của lão tổ tông trong nhà, hắn ta phản đối cũng không có tác dụng gì.
Nhưng cho dù là phản đối vô hiệu, tỷ tỷ Trầm Hương Văn đã thật sự gả cho Tiền Học An, trong lòng Trầm Kim Dục khi thấy Tiền Học An vẫn vô cùng chán ghét, chỉ là duy trì vẻ khách khí bên ngoài mà thôi.
Cho đến hôm nay hắn ta mới cảm nhận được, vị tỷ phu Tiền Học An này sợ là không đơn giản như trong tưởng tượng của hắn ta. Không, hẳn phải nói là Vương thị này còn lâu mới đơn giản như tưởng tượng lúc trước của hắn ta.
“Nương tử, nàng ăn một miếng bánh ngọt tử nhu ngàn lớp này đi. Nguyên liệu chính của nó là bột gạo do gạo nếp thánh linh tử xay thành, cùng với linh ong hoàng mật thất giai.” Tiền Học An lại lấy một miếng bánh ngọt cho thê tử Trầm Hương Văn: “Những nguyên liệu cấp bậc này, dù là đại đế của một nước cũng chẳng được hưởng dụng hàng ngày đâu.”
“Cảm ơn phu quân.” Trầm Hương Văn đỏ mặt ăn một miếng, chợt cảm thấy hương vị uyển chuyển vô cùng, khí huyết trong cơ thể đều bắt đầu chuyển động tuôn ra.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là lần đầu tiên trong đời nàng ta được ăn bánh ngọt cấp độ này.
“Cảm ơn ta làm gì? Đây chính là nhờ vào mặt mũi của nàng nên mới có mà ăn, là ta phải cảm ơn nàng mới đúng.” Tiền Học An cũng ăn một miếng bánh ngọt, cười vô cùng vui vẻ: “Nàng không biết đâu, nha đầu Vũ Nhu kia có danh xưng là 【Thiết Toán Bàn】, trước giờ vừa cứng nhắc vừa keo kiệt.”
“An bá gia gia, người nói xấu sau lưng người ta, ta không bỏ qua đâu đấy~”
Một giọng nữ uyển chuyển bỗng nhiên phát ta từ bên ngoài thủy tạ.
Cùng lúc giọng nói vang lên, trên con đường nhỏ bên ngoài thủy tạ cũng xuất hiện một bóng người duyên dáng mềm mại.
Đó là một mỹ phụ nhân dáng người đẫy đà.
Mái tóc đen như mây được nàng chải chuốt thành búi tóc tinh tế, để lộ ra một khuôn mặt trứng ngỗng nhỏ nhắn, trông có vẻ như châu tròn ngọc sáng, cực kỳ có sức hút.
Dưới sự vây quanh của hai thị nữ, nàng ta chầm chậm bước tới, chiếc váy dài màu đỏ vàng khẽ lay động theo nhịp bước của nàng ta, ung dung cao quý không thể tả được.
Mỹ phụ nhân này tất nhiên chính là tiểu thiếu nãi nãi của Vương thị, Tiền Vũ Nhu.
Trầm Hương Văn và Trầm Kim Dục vội vàng đứng dậy, trong thần thái có chút thận trọng.
“Văn bá nãi nãi, Trầm công tử, hai người là trưởng bối cũng là khách quý, mau ngồi xuống đi.” Tiền Vũ Nhu lần lượt hành lễ với ba người họ một cách tự nhiên phóng khoáng, trong miệng nói: “Theo lý mà nói thì vào ngày thành hôn của Văn bá nãi nãi và An bá gia gia, tiểu bối như ta lý ra phải tự mình đến chúc mừng, nhưng trong nhà có một đống việc vặt quấn thân, thực sự không thoát ra được nên chỉ đành ủy thác cho tiểu bối trong nhà đại diện đến chúc mừng.”
“Bây giờ trái lại để bá gia gia bá nãi nãi đích thân tới thăm ta, Vũ Nhu kinh hãi hổ thẹn, thứ tội thứ tội.”
“Nha đầu Vũ Nhu ngươi cũng đừng khách sáo với ta. Bây giờ Hương Văn đã gả cho lão đầu ta rồi, dĩ nhiên cũng chính là người một nhà.” Tiền Học An cười ha hả nói: “Ai thăm ai mà lại chẳng giống nhau.”
“An bá gia gia nói phải, đều là người một nhà, không cần phải khách sáo.” Tiền Vũ Nhi chào hỏi với ba người, ngữ điệu quen thuộc mà thân thiết: “Văn bá nãi nãi, Trầm công tử, mọi người đừng khách khí, không cần phải cẩn trọng.”
Tỷ đệ Trầm thị nghe vậy, nội tâm lập tức ổn định hơn rất nhiều.
Chỉ có điều nói không thận trọng là giả, khí chất tự tin không gì sánh được của vị tiểu thiếu nãi nãi Vương thị này thực sự là quá cường đại, ngay cả lão tổ tông nhà bọn họ cũng còn lâu mới bằng được.
Cũng không trách được, thân phận của vị tiểu thiếu nãi nãi này thực sự quá tôn quý.
Phu quân của nàng ta chính là Vương Thất Chiêu có danh xưng là “tiểu các lão”, tương lai sẽ là người đứng đầu nội các chính thống của triều đình Đại Càn.
Nhi tử Vương An Nghiệp của nàng ta cũng cực kỳ ưu tú, đồng thời cưới được hai vị quận chúa của hoàng thất, một vị trong đó còn là nữ nhi thân sinh của Đế Tử An. Nghe nói, hai vị quận chúa kia đều đã tu luyện đến Tử Phủ cảnh, triều đình đã chuẩn bị trước để sắc phong các nàng làm công chúa Đại Càn.