Điều càng khó tin hơn là chắt trai Vương Phú Quý và chắt nữ Vương Cơ Điệp của nàng ta. Trước kia trong lúc trò chuyện có nghe Tiền Học An nhắc đến, Vương Phú Quý đã được một vị tiểu công chúa của Tiên Triều nhìn trúng, tương lai rất có khả năng sẽ trở thành phủ chủ của phủ công chúa Tiên Triều.
Mà Vương Cơ Điệp thì đã được triều đình Đại Càn sắc phong là “công chúa khác họ”, phong hiệu là “Hoa Thụy”, thân phận vô cùng tôn quý.
Nhiều vầng sáng tập trung trên người nàng ta như vậy, thân phận của vị tiểu thiếu nãi nãi này cao quý đến bậc nào?
May mà, nàng ta cực kỳ bình dị dễ gần, thái độ cũng vô cùng thân thiện, sau khi trò chuyện vài câu đã từ từ khiến cho tỷ đệ Trầm thị dần thoải mái trong lòng hơn rất nhiều.
Qua một lúc lâu sau, Tiền Vũ Nhu lại nói: “An bá gia gia, Văn bá nãi nãi và cả Trầm công tử. Mọi người hiếm khi đến Vương thị một chuyến nên cũng đừng vội quay về, chi bằng ở lại đây một thời gian. Ta đã phái người sắp xếp viện tử xong xuôi rồi. Tối nay, ta cũng sẽ mời thêm một số thành viên trong nhà cùng dự, đón gió tẩy trần cho mọi người.”
“Chuyện đón gió tẩy trần này trước tiên không vội.” Tiền Học An cười xua tay: “Thực ra, hôm nay đến gặp Vũ Nhu ngươi là có một việc quan trọng nhờ ngươi giúp đỡ.”
“Người cứ nói đi, An bá gia gia bây giờ là người bận rộn và là thần tài gia của Tiền thị chúng ta, tất nhiên sẽ không đến thăm mà không có lý do.” Tiền Vũ Nhu cười nói: “Có chuyện gì ngài cứ nói, chuyện Vũ Nhu có thể giúp được thì tuyệt đối sẽ không thoái thác, chuyện không thể giúp được cũng sẽ thành thật báo cho.”
“Vũ Nhu ngươi cũng biết đấy, Lăng Vân thánh địa dưới sự chủ trì của Ly Dao tiểu thư hiện giờ đang phát triển mạnh mẽ. Nghe nói nàng đã bỏ ra món tiền khổng lồ để thuyết phục hai vị Thánh chủ trong Tiên Cung, để bọn họ đồng ý phân ra một nhánh vùng đất truyền thừa từ trong bảo điển cho Đại Càn chúng ta. Cộng thêm thời gian xây dựng vùng đất truyền thừa, ta tin rằng không bao lâu nữa, thánh địa cửu mạch sẽ biến thành thánh địa thập nhất mạch.”
“Ly Dao cô cô chính là kỳ tài đương thời.” Tiền Vũ Nhu cũng bội phục không thôi: “Lăng Vân thánh địa của Đại càn chúng ta do ngài ấy quản lý, tự nhiên sẽ ngày càng tốt lên.”
“Đúng vậy, huống hồ hiện giờ Đại Càn chúng ta ngày càng cường thịnh, khoản tiền chi cho thánh địa từ trong thuế thu hàng năm cũng càng ngày càng nhiều.” Tiền Học An phấn chấn không thôi: “Ta nghe nói Ly Dao tiểu thư dự định ở học cung của mỗi quận đều sẽ xây dựng một chỗ truyền thừa, và để cho Thần Thông đại lão tọa trấn, đồng thời chuẩn bị học theo Tiên Triều xây dựng học viện cấp huyện ở các nơi do tu sĩ Tử Phủ cảnh tọa trấn.”
“Đây đều là chuyện tốt lợi quốc lợi dân, tương lai quốc lực tổng thể của Đại Càn chúng ta chắc chắn sẽ phát triển không ngừng.” Tiền Vũ Nhi gật đầu tỏ ý đã biết.
“Thê đệ Trầm Kim Dục của ta, mặc dù là đích trưởng mạch trong nhà, nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân mà cũng đã sớm gia nhập Tây Hải học cung để đền đáp nhân tộc.” Tiền Học An nói ra vấn đề chính: “Vừa hay có cơ hội tốt như vậy, hắn cũng muốn đi một chuyến. Hiện giờ hắn là thiên kiêu Thiên Nhân cảnh, trong nhóm thiên kiêu cũng xem như đạt chuẩn trên trung bình, nhưng nếu như muốn tiến thêm một bước thì buộc phải cần có một viên 【Thiên Mạch thánh đan】. Nhưng thánh đan cấp bậc này thuộc về vật tư quản chế hiếm có của cả Tiên Triều, không có cửa sau và địa vị thì rất khó lấy được.”
Thiên Mạch thánh đan chính là đan dược thất phẩm, tuy rằng không quý giá giống như đạo đan nhưng cũng đã cực kỳ quý hiếm, trong kho của Tiên Triều cũng không có nhiều. Tiền Học An hắn ta ở Lũng Tả quận cũng có chút mặt mũi. Nhưng thể diện của hắn cũng không vươn nổi tới Tiên Triều.
“An bá gia gia, ý của ngài là?” Tiền Vũ Nhu nhìn Trầm Kin Dục một cái: “Ngài là đang chuẩn bị hỗ trợ Trầm công tử trở thành đại thiên kiêu? Ngài cũng biết đấy, con đường Thần Thông không chỉ đơn giản là một viên Thiên Mạch thánh đan như vậy. Mà theo như ta biết, Trầm thị mặc dù được xếp vào gia tộc ngũ phẩm, những về tài lực còn lâu mới nâng đỡ được một vị Thần Thông cảnh.”
“Trầm thị có thể làm được, chỉ là phải đập nồi bán sắt để có một viên Thiên Mạch thánh đan.” Tiền Học An gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ, nói một cách trịnh trọng: “Tất nhiên, ta thân là tỷ phu cũng sẽ hỗ trợ một chút sức lực. Còn về con đường Thần Thông sau này thì chỉ có thể dựa vào Kim Dục tự mình ra chiến trường ngoại vực tranh giành tài nguyên thôi, Trầm thị và ta chỉ có thể cho được một phần nhỏ.”
“Chỉ cần một ngày nào đó Kim Dục có thể đạt được đến Thần Thông cảnh, cho dù chỉ là chiếu cố cho Trầm thị một chút thôi cũng đã đủ hồi vốn rồi.”
Tiền Vũ Nhu cân nhắc cẩn thận một lát rồi thở dài nói: “Kế hoạch rất tốt, nhưng muốn thực hiện nó cũng rất khó. thánh địa mới tăng nơi truyền thừa không phải là giả, nhưng đồng thời cạnh tranh cũng cực kỳ khốc liệt... ai dám đảm bảo đại thiên kiêu là chắc chắn có thể giành được vùng đất truyền thừa chứ?