Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2476 - Chương 2476 - Cường Đại! Nội Hàm Của Trường Ninh Vương Thị (7)

Chương 2476 - Cường Đại! Nội Hàm Của Trường Ninh Vương Thị (7)
Chương 2476 - Cường Đại! Nội Hàm Của Trường Ninh Vương Thị (7)

Nếu là trước kia, chỉ cần trở thành đại thiên kiêu thì chuyện vùng đất truyền thừa hơn nửa sẽ không thành vấn đề. Nhưng bây giờ quốc lực của Đại Càn đã dần dần trở nên cường thịnh, số lượng đại thiên kiêu cũng dần tăng lên nhiều hơn, ngược lại số lượng nơi truyền thừa Thần Thông lại không đủ dùng nữa.

“Vũ Nhu, hay là, ngươi...” Tiền Học An mặt dày nói.

“An bá gia gia tuyệt đối đừng mở miệng.” Tiền Vũ Nhu vội vàng ngăn cản: “Thiên Mạch thánh đan tuy rằng khó có được, nhưng chỉ cần có tiền, ta vẫn có thể nhờ người lấy đến cho ngài. Nhưng mà muốn đi cửa sau của Ly Dao cô cô bên kia để ảnh hưởng đến điều động nội bộ, cho dù ngài có cho ta thêm mấy lá gan cũng cũng không dám nói đâu.”

“Vậy Thủ Triết gia chủ...” Tiền Học An lại đảo mắt ùng ục.

“An bá gia gia!” Tiền Vũ Nhu đột ngột đứng bật dậy, ngữ điệu đã hơi có vẻ nghiêm nghị: “Ta biết giữa gia gia và ngài có giao tình rất lớn, nhưng năm nay ngài cũng đã dựa vào phần giao tình này mà đi được rất cao rất cao rồi. Loại chuyện này đừng nói là ngài mở lời, ngay cả thân gia gia của ta tới nói ta cũng sẽ kiên quyết không đồng ý.”

“Điều duy nhất mà Trầm công tử có thể làm chính là dựa vào nỗ lực và năng lực của bản thân để giành lấy cơ hội.

Chỉ thoáng chốc, một cỗ khí thế cường đại tỏa ra từ người Tiền Vũ Nhu.

Cả người nàng ta dường như đã đổi thành một con người khác, trở nên cường thế bá đạo, mạnh mẽ quả đoán.

Nàng ta lúc này mới xem như thực sự thể hiện sự sát phạt và quả quyết mà một người đã quản lý tài chính nội bộ của Vương thị nhiều năm nên có, khiến người ta nhìn mà khiếp sợ.

Tiền Hoc An không nhịn được rụt cổ một cái, tỷ đệ Trầm thị lại càng tái trắng mặt mày, chột dạ trong lòng, hoàn toàn bị khí thế cường đại của nàng ta áp chế.

"Vũ Nhu, ngươi đừng giận, chúng ta có gì từ từ nói, có gì từ từ nói." Tiền Học An cứng da đầu lên tiếng: "Thực ra, ta cũng không phải khăng khăng phải như vậy, chỉ là hỏi thử, hỏi thử thôi."

"An bá gia gia."

Thấy đã khiến mọi người sợ hãi, ngữ khí của Tiền Vũ Nhu cũng dịu lại.

Nàng ngồi xuống trở lại, thở dài nói: "Thực ra cũng không phải Vương thị chúng ta không niệm tình xưa, chỉ là Ly Dao cô cô thân là tiểu thánh chủ, nhìn như phong quang hiển hách vô hạn nhưng trong âm thầm biết có bao nhiêu cặp mắt đang quan sát cô cô? Trọng trách mà cô cô gánh trên vai, bao nhiêu người có thể hiểu được?"

"Chúng ta là người nhà, không giúp được thì thôi, nếu còn kéo chân, tạo ra chướng ngại cho cô cô, vậy thì có hơi quá quắt. An bá gia gia, người nói đúng không?"

"Đúng đúng đúng, Vũ Nhu thật không hổ là đích trưởng mạch của Tiền thị ta, cũng không hổ là trưởng tôn tức phụ đương thời của Vương thị." Tiền Học An lộ vẻ ngượng ngùng nịnh nọt nói: "Cách cục nhãn giới này, quả thực không phải thương buôn tâm tư chỉ biết kiếm tiền như ta có thể so được."

Ngừng một lát, hắn ta lại nghiêm túc nhìn Thẩm Kim Dục: "Kim Dục, nhớ kỹ lời của Vũ Nhu. Chúng ta là người nhà, phải nghĩ cách giúp đỡ Ly Dao tiểu thư. Thần Thông chi lộ gập ghềnh dài đằng đẵng, nếu ngươi không có tín niệm tất thắng và nghị lực kiên cường, e là không đi được tới đâu."

"Cẩn tuân giáo huấn của tiểu thiếu nãi nãi Vương gia." Thẩm Kim Dục nghiêm chỉnh thái độ, cung kính đáp.

Lúc này, cảm giác ưu việt theo bản năng do xuất thân từ thế gia Ngũ phẩm lâu đời mang tới cho hai tỷ đệ đã hoàn toàn biến mất. Cũng cho tới lúc này, bọn họ mới thật sự hiểu được, chênh lệch giữa Tứ Hải Thẩm thị bọn họ và Trường Ninh Vương thị lớn tới nhường nào.

Đó là khoảng cách như trời và đất.

Trải qua lần này, hai bên đã ngầm hẹn không nhắc tới chuyện này nữa, chuyển sang nói về một số chuyện vặt trong gia tộc.

Qua đôi ba chung trà, lần gặp mặt này đã kết thúc trong vui vẻ hòa hợp.

Tiền Vũ Nhu còn đặc biệt sắp xếp cho họ ở trong lầu khách quý Vương thị bên hồ Châu Vi, phái tiểu bối trong tộc nhân quan tâm thêm, coi như đã cho Tiền Học An đủ mặt mũi.

Mấy ngày sau, lúc cáo biệt, nàng còn đặc biệt cho hắn ta một túi tiên linh mễ và ba chỉ Đế Hưu đạo trà.

Những thứ này đều là thứ thế gia bình thường có tiền cũng không mua được, cho dù Lăng Hư cảnh cũng phải thèm thuồng, Chân Tiên cảnh cũng không thể hưởng dụng thường xuyên.

Hai tỷ đệ Thẩm thị dĩ nhiên lại cảm khái một phen.

Sau khi cáo biệt, rất nhanh, phi liên của Tiền thị đã bay lên, đi về hướng dinh trạch của Tiền Học An ở sáu vệ phía Nam.

Mà vào lúc này.

Trong phi liên.

Nhìn xuống chủ trạch Vương thị được bao phủ trong một lớp sương mù, trông mơ mơ hồ hồ, tỷ đệ Thẩm thị hồi tưởng những trải nghiệm mấy ngày qua, ánh mắt phức tạp.

Nội tình và kiểu cách này của Vương thị, e là ngay cả đế cung cũng chỉ có như vậy nhỉ?

Bình Luận (0)
Comment