Mặc dù hắn ta không có mắt, nhưng thực vật cũng chẳng phải dựa vào mắt để nhận biết thế giới. Trên mỗi một nhánh dây leo đều có tế bào cảm giác, tế bào cảm ứng phong phú mà nhạy cảm, thậm chí hắn ta còn có thể dễ dàng phân biệt được thông tin các loại nhiệt độ, mùi và hướng gió trong không khí.
Tứ tỷ tỷ chạy mất rồi, Vương Tông Đằng hắn ta bị vứt bỏ rồi.
Cảm giác hoảng loạn tự động sinh ra, trong chốc lát Vương Tông Đằng nằm trên mặt đất cực kỳ đáng thương, bất động.
Các đồng học đi ngang qua đều chú ý đến hắn ta, họ dừng lại chỉ chỉ trỏ trỏ, xì xào bàn tán, nhưng lại không dám đến gần.
“Hu hu hu~”
Vương Tông Đằng tủi thân đến mức bật “khóc”.
Chất lỏng đen như mực trượt xuống đất dọc theo nhánh cây, phát ra tiếng ăn mòn xì xì xì, trong nháy mắt đã làm xói mòn gạch đá xanh tạo ra từng cái lỗ lớn.
Ngay lúc Vương Tông Đằng tràn đầy hoảng loạn, Vương Ly Lung lại bay về, nàng kéo Vương Tông Đằng lên trên làn sương mù: “Không được khóc nữa, ta dẫn ngươi đến tộc học sơ đẳng báo danh, chỉ một lần này thôi đấy.”
“Ê nha ê nha.” Vương Tông Đằng vui mừng trực tiếp cọ vào lòng Vương Ly Lung, xúc tu cũng duỗi ra quấn lấy nàng một cách chắc chắn, giống như sợ tỷ tỷ lại chạy mất lần nữa.
“Không được dùng tư thế này ôm ta, quá xấu hổ.”
“Ê nha ê nha.” Vương Tông Đằng vui vẻ một cách vô tư không lo nghĩ.
Vương Ly Lung bất lực, lúc vừa chuẩn bị dẫn Vương Tông Đằng nhanh chóng đi báo danh thì lại nhìn thấy một đám nhân sĩ xã hội không phải tộc học, người dẫn đầu trong số đó đội vương miện tím, trên người mặc trường bào tử kim sắc, dáng vẻ oai hùng khí chất bức người.
Tay sai sau lưng hắn giơ cao những bảng hiệu bắt mắt, bên trên viết “Vinh hoa phú quý, đỉnh cao nhân sinh”, “Ngày hội chiêu dụng đặc biệt của triều đình Đại Càn”, “Nhận chức công việc tập thể ổn định, để lại bóng mát ngàn đời cho tử tôn”, đủ các loại!
Chiêu dụng gióng trống khua chiêng như vậy, tất nhiên là đã thu hút được không ít sự chú ý của học sinh tộc học, rất nhiều người đã bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ, hoặc là đi theo phía sau nhìn xem rốt cuộc là có chuyện gì.
Khi học sinh tộc học tụ lại ngày càng nhiều, kèm theo đó Thịnh quận vương Ngô Thịnh Quân phụ trách chiêu dụng càng thêm hăng hái, phụ tá quận vương phủ ở sau lưng nịnh nọt nói: “Điện hạ, chúng ta cứ tiếp tục chiêu này, đảm bảo học sinh khóa này của tộc học cao đẳng Vương thị một người cũng không thể chạy thoát, thậm chí là cả học sinh của mấy khóa sau cũng đều có thể ký kết khế ước trước.”
“Như vậy không được.” Thịnh quận vương phê bình nói với vẻ mặt nghiêm túc: “Vương thị bồi dưỡng những nhân tài này chẳng dễ dàng gì, chúng ta không thể cạn tàu ráo máng, phải mở một mặt lưới để lại một nắm cho Vương thị.
“Điện hạ đại thiện.” Phụ tá tâng bốc không ngừng.
Dù nói như vậy, nhưng Thịnh quận vương lại thầm sảng khoái không thôi, mấy ngày trước đến chiêu dụng nhân tài nhưng lại bị phó viện trưởng Vương Tuyền Vi của học viện cao đẳng Tộc Học Vương thị làm cho tức giận trở về, mọi người không những là thân thích mà còn từng xem mắt nhau, một chút thể diện cũng không cho hắn.
Bây giờ gia chủ Thủ Triết đã đồng ý rồi, Thịnh quận vương tự nhiên sẽ muốn thể hiện chú phong thái hoàng gia, tàn sát một trận.
“Ha ha, khẩu khí cũng không hề nhỏ.” Một vị đại mỹ nữ xinh đẹp lạnh lùng, dáng người thon dài cân đối, mái tóc dài xoăn nhẹ gợn sóng xõa xuống vai, dung mạo vô cùng nổi bật bước ra từ trong đám đông, đôi mắt trong veo liếc nhìn những tấm bảng hiệu phù phiếm kia nói: “Thịnh quận vương điện hạ, ngươi sẽ không tưởng rằng chỉ dựa vào những điều kiện xốc nổi này là có thể khiến cho tinh anh của tộc học cao đẳng chúng ta chạy theo như vịt đấy chứ?”
“Thịnh Quân bái kiến Tam tiểu thư.” Thịnh quận vương chắp tay hành lễ một cách ung dung tự tin: “Mới mấy ngày không gặp, Tam tiểu thư đã thay đổi kiểu tóc rồi?”
Vị Tam tiểu thư của Vương thị này chẳng phải là nhân vật đơn giản, nàng ta thật sự chính là trưởng nữ Vương Tuyền Vi của Vương Thất Chiêu và Tiền Vũ Nhu, tên lót chữ Tuyền xếp thứ ba trong toàn gia tộc, cũng là tỷ tỷ ruột của thiên chi kiêu tử Vương An Nghiệp.
“Mấy ngày trước bị người ta làm chán ghét nên thay đổi kiểu tóc để thay đổi tâm trạng.” Vương Tuyền Vi hất mái tóc dài gợn sóng lên một cái, lạnh lùng liếc nhìn Thịnh quận vương: “Ta biết thái gia gia đã đồng ý cho các ngươi tuyển người, nhưng mà các ngươi muốn tuyển thì cứ tuyển, bớt chơi mấy trò lòe loẹt này lại.”
“Lòe loẹt cũng chẳng sao cả, hữu dụng là được.” Thịnh quận vương cười nói: “Năm đó khi gia gia của Tam tiểu thư với phụ thân ta cùng nhau lập nghiệp ở Quy Long thành, đã lôi ra bảng hiệu chiêu bài còn khoa trương hơn thế này, ta chỉ bắt chước theo đường cũ của các trưởng bối thôi.”
“Vi Vi, đã xảy ra chuyện gì thế?” Vương Ly Lung dắt theo Vương Tông Đằng, “vụt” một cái lập tức bay đến bên cạnh Vương Tuyền Vi, hưng phấn nói: “Có phải là có người đến tộc học của chúng ta gây chuyện không? Ngươi yên tâm, Ly Lung cô nãi nãi của ngươi sẽ đứng ra bảo vệ ngươi.”