Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2482 - Chương 2482 - Chân Tường Của Vương Thị Không Dễ Đào (1)

Chương 2482 - Chân Tường Của Vương Thị Không Dễ Đào (1)
Chương 2482 - Chân Tường Của Vương Thị Không Dễ Đào (1)

Khi nói như vậy, lòng Đế Tử An thầm sảng khoái vô cùng.

Thủ Triết à Thủ Triết, ngươi suốt ngày săn ngỗng, hôm nay gọi là bị ngỗng mổ cho mù mắt.

Hê hê hê~~~ Dựa vào điều kiện triều đình chúng ta đưa ra, không dám nói là một mẻ hốt gọn học viên tốt nghiệp chất lượng của khóa cao đẳng tộc học này hay thậm chí là mười khóa sắp tới, nhưng ít nhất cũng có thể thâu tóm được tám phần mười.

Đến lúc đó, nếu như cảnh tượng đó thực sự quá khó coi, không dễ thu dọn tàn cục thì giữ lại cho Vương thị ngươi hai phần mười nhân tài xếp cuối danh sách~

Thủ Triết à Thủ Triết, ngươi đừng trách Ngô Minh Viễn ta lòng dạ độc ác, việc kiến thiết quốc gia chỗ nào cũng thiếu nhân tài, bổn điện hạ đây cũng thật sự là hết cách rồi, qua ha ha~

...

Mấy ngày sau đó.

Phía Tây hồ Châu Vi, Tộc Học Vương thị.

Tộc Học Vương thị bây giờ, chủ yếu chia thành ba cấp bậc sơ đẳng, trung đẳng, cao đẳng.

Trong đó, tộc học sơ đẳng gồm có giáo dục vỡ lòng và giáo dục kiến thức phổ cập sơ cấp, trông thì đơn giản, thực ra lại không hề đơn giản. Đạt đến tộc học sơ đẳng hậu kỳ, độ sâu kiến thức đại khái đã ngang với lớp một lớp hai ở sơ trung trên trái đất của Vương Thủ Triết.

Cũng chính vì vậy, một số thành phần học tra của Vương thị đã lăn lộn rất nhiều rất nhiều năm mới tốt nghiệp được lớp tộc học sơ đẳng một cách gian nan chật vật.

Còn về học sinh họ ngoài hoặc là học sinh bình dân thì sẽ không xảy ra tình huống như vậy, bởi vì bọn họ đều là những người xuất sắc được tuyển chọn trong những người ưu tú.

Tộc học trung đẳng thì lợi hại hơn, cơ bản tương đương với kiến thức cấp bậc sơ cao trung ở kiếp trước của Vương Thủ Triết, thậm chí lượng kiến thức còn bao quát rộng hơn một chút.

Suy cho cùng, thế giới này có tu sĩ Huyền Vũ, còn có cả hệ thống chức nghiệp, chỉ riêng kiến thức cơ bản trong hệ thống chức nghiệp, lượng kiến thức bao hàm đã vô cùng rộng lớn rồi.

Mà tộc học cao đẳng, cơ bản đã ngang bằng với đại học ở kiếp trước của Vương Thủ Triết, có thể thi đạt vào là đã không dễ dàng, muốn tốt nghiệp thì lại càng khó khăn hơn, cho dù là rất nhiều tinh anh cấp học bá thì chưa đến mười tám năm cũng rất khó tốt nghiệp được.

Nhưng chỉ cần có thể tốt nghiệp tộc học cao đẳng là có thể tiến vào thực tập trong các hạng mục sản nghiệp của Vương thị, và sẽ nhanh chóng được cất nhắc lên tầng trung, trở thành nhân tài cốt cán.

Dù sao thì người có thể tốt nghiệp tộc học cao đẳng đều là nhân tài có IQ cao, bất kỳ một tương lai nào cũng đều có thể tự mình đảm đương được, tự nhiên sẽ xứng đáng được bồi dưỡng thật tốt.

Lúc này.

Trên bóng râm đại lộ rộng rãi của tộc học, một con Nguyên Thủy Thanh Long cao hơn nửa trượng đang bay nhanh về phía trước.

Nguyên Thủy Thanh Long này tất nhiên chính là Vương Ly Lung.

Bởi vì tạm thời vẫn chưa đạt đến cửu giai nên không cách nào hóa hình được, Vương Ly Lung bây giờ vẫn chỉ có thể dùng hình thái của Nguyên Thủy Thanh Long để gặp mọi người.

Chỉ có điều, do sự phát triển của văn hóa kiến thức và các phương diện trí tuệ, hiện giờ nàng đã thoát khỏi gu thẩm mỹ sơ cấp của váy hoa nhỏ, cặp sách nhỏ vắt qua vai, và bắt kịp bước chân “thẩm mỹ” của thời đại, mặc lên một bộ trang phục hở rốn, đeo một chiếc túi da linh ngạc, trên đầu còn mang một chiếc kính râm, lúc phi hành dưới chân còn có sương mù lượn quanh, một dáng vẻ “thời thượng đạt long”.

Phía sau nàng còn có một dây leo màu đen như mực đang theo sau.

Dây leo này đương nhiên chính là Vương Tông Đằng.

Dây leo vốn đã di chuyển không nhanh, cộng thêm hắn ta vừa “sinh ra” chưa được bao lâu, cho dù có Huyền Khí của Vương Thủ Triết thúc giục lớn lên thì cũng mới chỉ tam giai, tự nhiên có gắng sức đuổi theo cũng không theo kịp tốc độ của Vương Ly Lung.

“Ê nha nha.” (Tứ tỷ tỷ đợi ta với.)

Vương Tông Đằng đã dùng sức lực do mình ăn linh thạch để chạy theo Vương Ly Lung, hơn mười nhánh dây leo kích thước không đồng đều nhảy múa điên cuồng, cặp sách nhỏ mẫu thân may cho theo thường lệ đã sắp bay lên tận trời.

“Ngươi đừng đi theo ta.” Vương Ly Lung bất mãn quay đầu lại trừng mắt một cái: “Ta là một con rồng phải đi học tộc học cao đẳng, ngươi vẫn còn là một dây leo nhỏ bé ở tộc học sơ đẳng, chúng ta không cùng đường đâu.”

Vương Ly Lung đương nhiên là không vui, bị cha bắt phải đi học tộc học cao đẳng chưa nói, còn phải chăm sóc Tông Đằng đệ đệ “thơ dại” này, tâm trạng lại càng thêm phiền.

Hơn nữa hình dáng của đệ đệ này cũng không đẹp lắm, chẳng khác gì một loại thú nào đó bên trong sách ảnh, nếu để bạn cùng học ở tộc học cao đẳng nhìn thấy, chắc chắn sẽ chê cười nàng.

Vương Ly Lung đang trong thời kỳ dậy thì càng nghĩ càng bực dọc, ngay lập tức thôi động sương mù tăng tốc bay về phía lầu dạy học của tộc học cao đẳng, chỉ trong vài hơi thở là không thấy đâu nữa.

“Ê nha?”

Vương Tông Đằng chết lặng.

Bình Luận (0)
Comment