Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2485 - Chương 2485 - Chân Tường Của Vương Thị Không Dễ Đào (4)

Chương 2485 - Chân Tường Của Vương Thị Không Dễ Đào (4)
Chương 2485 - Chân Tường Của Vương Thị Không Dễ Đào (4)

Cơ Ti Vũ! Đây chính là đối tượng quan trọng của danh sách mời chào, Thịnh quận vương phấn chấn tinh thần: “Xin Cơ công tử chỉ giáo.”

“Bài kiểm tra này là ta đã chọn một số câu cho điểm trong đề thi tốt nghiệp tộc học cao đẳng.” Cơ Ti Vũ đưa ra mấy bài kiểm tra: “Làm phiền điện hạ và mấy vị phụ tá kiểm tra trình độ một chút.”

“Cái này...” Thịnh quận vương đầy vẻ khó xử, hắn vẫn biết đôi chút về độ khó của Tộc Học Vương thị.

“Thang điểm một trăm, chỉ cần được sáu mươi điểm là xem như đủ tiêu chuẩn.” Cơ Ti Vũ mỉm cười nói: “Ta sẽ gia nhập triều đình làm quan.”

Thế nhưng mấy phụ tá khác của hắn lại nói một cách tràn đầy tự tin: “Một số bài kiểm tra cho điểm đơn giản thôi mà.” Dứt lời, bọn họ kê bàn ghế ra, nhìn vào tờ giấy thi.

“Ừm...” Đám phụ tá liếc nhìn bài thi, lập tức trợn tròn mắt, đầy giấy thi đều là các loại công thức và ký hiệu mà căn bản bọn họ không hiểu được. Cũng có một số từ có thể xem hiểu được, nhưng nối lại với nhau thì lại là thiên thư.

Một nén hương trôi qua, bọn họ vô cùng hổ thẹn chắp tay nhìn Thịnh quận vương: “Điện hạ, chúng hạ thần kém cỏi.”

“Xì.” Cơ Ti Vũ lấy lại tờ bài thi, khóe miệng khinh thường: “Làm việc với các ngươi thật xấu hổ.”

“Đợi đã, điều kiện của chúng ta tốt như vậy, chẳng lẽ ngươi không động lòng sao?” Thịnh quận vương vội vàng níu kéo: “Nếu như điều kiện không đủ, chúng ta vẫn có thể bàn. Ngươi nên biết, ta không những là quận vương mà còn là nhi tử của Đế Tử An.”

“Điều kiện này cũng chỉ xem như tạm được.” Cơ Ti Vũ cười lạnh: “Nhưng mà, điều kiện do công tử Phú Quý đưa ra không thua kém gì ngươi, hơn nữa đối tượng mục tiêu công việc còn là Xuyến Nam công chúa của Tiên Triều, công việc khai thác Xuyến Nam châu còn mạnh hơn của ngươi nhiều. Điều quan trọng nhất là. Ta thật sự không muốn làm cộng sự với đám người không có văn hóa, rất khó thống nhất tư tưởng của nhau.”

Phú Quý? Xuyến Nam công chúa?

Dáng vẻ Thịnh quận vương nhìn như uất ức bại trận, nhưng chỉ là một Cơ Ti Vũ thôi mà, bỏ đi bỏ đi, vẫn còn nhiều anh tài tuấn kiệt như thế mà.

Nhưng điều khiến cho Thịnh quận vương hoàn toàn không ngờ được là, người đứng đầu khóa năm nay 【Vương Phú Cường】 đã thẳng thừng từ chối lời mời, nói rằng trình độ văn hóa của bản thân vẫn còn chưa đủ, muốn tiền vào viện nghiên cứu của Vương thị để học chuyên sâu...

Người thứ hai 【Trần Dương Khang】thì quyết định muốn gia nhập nhậm chức ở Tập đoàn liên hợp Trường Ninh.

Người thứ ba không thể gia nhập cũng không sao, nhưng ngay cả top ba mươi vị trí đầu cũng đã bắt đầu kén chọn với Thịnh quận vương, dù sao ở top ba mươi đều là cấp bậc thiên kiêu, đồng thời vì xuất chúng về học lực và các phương diện khác nên đã sớm nhận được giải thưởng và sự bồi dưỡng của tộc học.

Rất nhiều người đều cảm thấy theo phe chính trị có lẽ cũng không tệ, nhưng cuối cùng vẫn có khả năng rơi vào trong hệ thống lục đục đấm đá của chốn quan trường, hơn nữa triển vọng phát triển cũng có hạn. Sau đó, bọn họ đều nối đuôi nhau tỏ ý muốn gia nhập vào các ngành sản nghiệp của Vương thị, hoặc là gia nhập đội dân binh, hoặc là muốn chấp nhận lời đề nghị của Vương Phú Quý đi đến Tiên Triều phát triển.

Thiên kiêu ở top ba mươi, Thịnh quận vương chỉ có thể chiêu dụng được vỏn vẹn một người duy nhất, còn phải bỏ ra cho hắn ta sáu trăm vạn càn kim dự chi cho chi phí đào tạo.

Sau đó là top một trăm, nhóm người này đa số đều là tiểu thiên kiêu, mặc dù cũng tốt nghiệp tộc học cao đẳng nhưng chênh lệch rất lớn so với những thiên tài tinh anh đứng trước, chỉ có thể xem như nhân tài nòng cốt.

Đối với nhóm nhân tài này, có cho Thịnh quận vương mấy lá gan hắn cũng không dám để bọn họ làm huyện thủ.

Đối mặt với điều kiện chiêu dụng ngày càng giảm xuống, nhóm sinh viên tốt nghiệp này sau khi cân nhấc kỹ lưỡng thì đều đã quyết định phương hướng vào nghề của mình.

Từ đầu đến cuối, Thịnh quận vương chỉ chiêu dụng đượcvonr vẹn mười ba người, một thiên kiêu, mười hai tiểu thiên kiêu!

Điều này khiến hắn khóc không ra nước mắt.

Phụ thân Đế Tử An của hắn thật vất vả mới giành được cơ hội này, nhưng làm thế nào cũng không ngờ nhân tài do tộc học cao đẳng Vương thị bồi dưỡng ra lại khó tuyển như vậy.

“Này này, ngươi thấy ta thế nào?” Vương Ly Lung bước tới tự tiến cử bản thân, ưỡn mặt rồng ra nói: “Mặc dù ta vừa mới bước vào tộc học cao đẳng, nhưng ta có thể ký giao ước dài hạn với ngươi, đợi sau khi ta tốt nghiệp sẽ đến triều đình làm việc, bây giờ các ngươi chỉ cần phụ trách một nửa chi phí ăn uống của ta là đủ rồi.”

“Chỉ bằng ngươi?” Thịnh quận vương tức đến mức không thở nổi: “Vương Ly Lung, đừng tưởng rằng ta không biết ngươi, đợi ngươi tốt nghiệp tộc học cao đẳng thì đến ngày tháng năm nào? Hơn nữa, cái chúng ta tần là nhân tài tinh anh kiểu quản lý, không phải là một con rồng bạo lực.”

Bình Luận (0)
Comment