Cho dù là thế gia kết thân cũng phải xem xét đến chuyện ngươi tình ta nguyệt, ít nhất hai người đều cảm thấy có thể chung sống với đối phương thì mới có khả năng tiến thêm một bước. Cho dù là giống như Vương An Nghiệp và Từ Phinh Đình là đính ước từ bé, cũng là thanh mai trúc mã, ở chung hòa hợp mới chính thức đính hôn thành hôn với nhau, nếu như hai người thực sự không ở được với nhau thì cũng hoàn toàn có khả năng chia tay.
Tam quan và sở thích hoàn toàn trái ngược nhau, làm sao sống chung cả đời?
“Vậy, Thành Quân còn cứu được không?” Mặt Đế Tử An tràn đầy mong đợi: “Ta quá thích đứa trẻ Tuyền Vi kia, cực kỳ hy vọng tương lai con bé có thể trở thành thân vương phi.”
“Chúng ta vẫn nên bàn về vấn đề nhân tài đi thôi.” Vương Thủ Triết nhanh chóng đổi chủ đề: “Lần trước nghe An Viễn và Ninh Du nói, chuyện hợp tác với Thành quận vương cũng xem như vui vẻ, tính cách hai bên cũng hợp ý nhau. Ta chuyển giao hai nhân tài cao cấp này cho triều đình, thế nào?”
“Đó có phải là ‘Tịch Mịch Kiếm Thánh’ gì đó? ‘Bạch Y Phượng Vương’ gì đấy không?” Đế Tử An nói đến việc này thì có chút không nhịn được cười: “hai tên gia hỏa này, có phải là quá...”
Vương Thủ Triết lườm ông ta một cái: “Ngài cứ nói có cần hay không?”
“Cần cần cần! Hai người này đều là nhân tài đỉnh tiên đại thiên kiêu Ất đẳng, hơn nữa cũng từng tiếp thu giáo dục chính quy của tộc học cao đẳng Vương thị.” Đế Tử An gật đầu liên tục: “Nếu như được bồi dưỡng thêm một chút, chắc chắn có thể tự mình đảm đương một phía.”
“Có một số lời ta phải nói trước.” Vương Thủ Triết nghiêm mặt nhắc nhở ông ta: “Nếu bọn họ đã làm việc cho triều đình thì tài nguyên tu luyện trong tương lai, chân pháp truyền thừa đều phải do phía chính phủ Đại Càn các ngươi nghĩ cách.”
Lời vừa nói ra, sắc mặt Đế Tử An lập tức trở nên nghiêm trọng: “Cái Vương An Viễn tu luyện là kiếm đạo, ta dày mặt đến Hàn Nguyệt Ngô thị kiếm một bản chân pháp kiếm đạo cũng không khó. Chỉ là Bạch Y Phượng Vương Vương Ninh Du kia, cái thức tỉnh lại là chiêu bài của tổ tiên Vương Thị, Băng Phượng huyết mạch. Truyền thừa của Vương thị ở Đại Càn chúng ta đều cho Lung Yên lão tổ dùng hết rồi, bây giờ chỉ có thể tìm Đại Càn Vương thị!”
“Nhưng mà Đại Càn Vương thị đối với truyền thừa Băng Phượng trước giờ đều bảo vệ rất nghiêm ngặt, dựa vào mặt mũi của ta thì không đủ.”
Vương Thủ Triết cũng nhíu chặt mày: “Vấn đề lớn nhất bây giờ chính là Đại Càn Vương thị không có Băng Phượng bảo điện, bằng không nếu như có thể tạo ra một bộ Băng Phong bảo điển là hoàn toàn có thể mở rộng đến nhiều nơi truyền thừa Băng Phượng.”
Vấn đề này cũng khiến cho Vương Thủ Triết cực kỳ phiền não.
Số lượng nhân tộc của Vương thị ngày càng nhiều lên, kèm theo đó xác suất thức tỉnh huyết mạch chính là Băng Phượng huyết mạch của tổ tiên cũng có xu hướng dần trở nên cao hơn, nếu như không có Băng Phượng bảo điển hỗ trợ, huyết mạch của rất nhiều nhân tộc sẽ bị lãng phí.
“Thực sự không được, chỉ có thể giúp Ninh Du tùy tiện tìm một Thần Thông Băng hệ nào đó để truyền thừa thôi.” Đế Tử An cùng lúc thu nhận được hai nhân tài chất lượng cao, tâm trạng cực kỳ cao hứng, cũng bắt đầu dốc sức suy nghĩ cho bọn họ: “Trước tiên không nói đến chuyện truyền thừa, về chuyện sắp xếp của bọn họ, ta có thể cho Vương Ninh Du đến Tây Hải quận đảm đương chức vụ ‘phó quận thủ’, Vương An Viễn thì có thể đảm nhận ‘phó quận thủ’ ở Thiên Phủ quận, chờ khi bọn họ quen thuộc hơn một chút, sau khi tu vi tấn thăng lên Tử Phủ cảnh thì sẽ trực tiếp đảm nhận chức vị quận thủ, trấn thủ hai đầu biên giới cho Đại Càn chúng ta.”
“Ngươi là Đế tử cai trị đất nước, loại chuyện thế này hỏi ta làm gì?” Vương Thủ Triết tức giận nói, trong lòng lại thầm suy ngẫm.
Đặc biệt tìm Băng Phượng bảo điển thì có chút không thực tế, trái lại Lung Yên lão tổ bây giờ đã là Thiên Nữ huyết mạch, đợi bà ấy đạt đến Lăng Hư cảnh cũng không biết có thể thôi diễn ra đạo thống của Băng Phượng Thần Thông được hay không.
Theo lý mà nói thì có khả năng này, dù sao trên thế gian này không có ai hiểu rõ về Băng Phượng hơn Lung Yên lão tổ.
“Được được được, chuyện vặt vãnh này ta không làm phiền ngươi nữa.” Đế Tử An đã đạt được gian kế, tâm trạng rất tốt, lập tức nghiêm mặt nói: “Còn về kế hoạch lớn lần trước ngươi đặt ra, ngươi dự định lúc nào thì bắt đầu hành động?”
Vương Thủ Triết nhìn lên sắc trời rồi lại nhìn Đế Tử An: “Bệ hạ, mấy ngày nay ngoài mặt là đang trấn thủ【khu vực phòng thủ của ngoại vực Đông Càn】, thực tế là đang giúp ta thu thập và xác định các loại tình báo. Trước mắt thời cơ đã đến, là lúc Đại Càn chúng ta phải cống hiến một chút cho nhân tộc. Sau khi điện hạ trở về lần này hãy bắt đầu phối hợp với Dao Nhi hành động theo kế hoạch.”
“Được!” Trong ánh mắt Đế Tử An cũng tỏa ra hào quang đáng sợ: “Cùng làm việc với Thủ Triết chính là sảng khoái vậy, hoặc là không động, vừa động chính là chuẩn bị làm chuyện lớn kinh thiên động địa.”
“Xa cách đã lâu, quân thần hai người chúng ta cuối cùng cũng có thể liên thủ làm chuyện lớn lần nữa rồi.”
“Ngài tỉnh lại đi~ Ngài chỉ cần thành thật chăm chỉ xây dựng Đại Càn quốc chúng ta cho tốt, để Đại Càn trở nên ngày càng cường thịnh là được.” Vương Thủ Triết lườm ông ta một cái, nghiêm mặt nói: “Chờ khi nào Đại Càn chúng ta phát triển đến mức toàn dân đều là Thiên Nhân cảnh, cần gì phải dốc hết tâm huyết nghĩ mưu kế như vậy nữa? Cứ trực tiếp san bằng là được rồi.”
“Toàn dân Thiên Nhân cảnh?” Đế Tử An trợn tròn mắt.
Một cái kế hoạch toàn dân Luyện Khí cảnh của ngươi đã đủ khiến ta bận chết rồi, còn toàn dân Thiên Nhân cảnh, sao ngươi không tính toàn dân Tử Phủ cảnh luôn đi? Đến lúc đó há chẳng phải ngay cả biển trời sao cũng là của Đại Càn chúng ta luôn sao?
...