Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2489 - Chương 2489 - Phong Vân Sắp Nổi Lên! Dã Tâm Của Thủ Triết (3)

Chương 2489 - Phong Vân Sắp Nổi Lên! Dã Tâm Của Thủ Triết (3)
Chương 2489 - Phong Vân Sắp Nổi Lên! Dã Tâm Của Thủ Triết (3)

Phu phụ Vương Thủ Triết thương lượng sơ bộ với nhau một hồi, sau đó gọi Vương Ly Lung qua đây rồi trực tiếp đánh cho một trận.

Thứ nhất, đây là trừng phạt nàng vừa mới vào tộc học cao đẳng đã gây chuyện, thứ hai cũng là trách phạt nàng không quản lý tốt đệ đệ.

Vương Ly Lung bị đánh đến mức gào khóc thảm thiết: “Hu hu hu hu”, hét gào không ngừng. Đến cuối cùng, trong viện tử đã đổ xuống một trận mưa to.

Mắt thấy trong viện tử rất có ưu thế thủy mạn kim sơn, thái độ nhận sai (xin tha) của Vương Ly Lung cũng thành khẩn, phu thê hai người lúc này mới bỏ qua.

Vương Tông Đằng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy, lập tức bị dọa kinh hãi trước tư thái giết gà dọa khỉ này, hắn ta lập tức trở nên thành thật lạ thường, run rẩy bảo đảm cam đoan sẽ không bao giờ làm loạn nữa.

Sau khi giải quyết việc nhà xong.

Vương Thủ Triết lúc này mới có tâm tư nhàn rỗi chiêu đại Đế Tử An, người ở lì mãi không chịu đi.

“Điện hạ à~” Vương Thủ Triết giúp ông ta châm trà với vẻ mặt không tốt: “Ngài cả ngày cứ quanh quẩn trong chỗ Vương thị ta, việc xây dựng đất nước phải làm sao? Bao nhiêu việc trên triều đường còn đang đợi ngài xử lý đấy.”

“Cho nên, ta mới phái Thất Chiêu quay về đấy.” Đế Tử An bày ra dáng vẻ như chuẩn bị thường xuyên đến sống ở Vương thị: “Thủ Triết ngươi yên tâm, năng lực tổng hợp của Thất Chiêu cực kỳ mạnh, lại còn cẩn thận chặt chẽ, ngoài chuyện chiến lược còn vô cùng thích hợp giải quyết những việc vặt.”

“...” Vương Thủ Triết tức giận lườm ông ta một cái: “Thất Chiêu và Vũ Nhu mới đoàn tụ chưa được mấy ngày, ta còn chờ trông bọn họ sinh thêm hai đứa nữa đấy.”

“Việc này còn chẳng phải là xem ngươi có thượng đạo hay không sao.” Đế Tử An cười hắc hắc nói: “Nhân tài, chỉ cần cho ta đủ nhân tài, ta sẽ lập tức lăn về Long thành, đồng thời cũng sẽ cho Thất Chiêu nghỉ ngơi nửa năm.”

“Ta cũng đã buông bỏ hạn chế để cho ngài chiêu dụng trong Tộc Học Vương thị rồi. Điện hạ vẫn chưa thỏa mãn sao?” Vương Thủ Triết bày ra vẻ mặt chán ghét.

“Thỏa mãn? Chúng ta vất vả khổ cực lâu như vậy chỉ chiêu được hai ba con mèo nhỏ, nhân tài tinh anh đỉnh cấp một người cũng không chịu đi theo chúng ta.” Đế Tử An nói đến chuyện này thì lại tức giận, lầm bầm càu nhàu oán trách: “Phải tranh nhân tài với các sản nghiệp của Vương thị cũng thôi đi, thế mà còn phải tranh giành với tiểu tử thối Phú Quý kia!”

Vẫn còn một câu ông ta không có mặt mũi nào nói ra, đó chính là triều đình Đại Càn hoàn toàn không thể tranh nổi với Vương Phú Quý.

“Nhân tài là có hạn, cũng là một loại tài nguyên quý giá.” Vương Thủ Triết kiến nghị nói: “Chi bằng ta cho mở do ngài một số danh ngạch nhập học, tổ chức mấy lớp bồi dưỡng huấn luyện?”

“Cái trước ngươi không nói ta cũng phải nhắc, nhưng nước xa không cứu được lửa gần. Còn về cái sau, lớp huấn luyện thì có lợi ích gì? Bây giờ tinh anh tốt nghiệp trong Tộc Học cao đẳng của Vương thị, chỗ lợi hại nhất là nằm ở phương diện tư duy và học thức, cùng với năng lực giải quyết các tình huống khó khăn khác nhau, sau khi thích ứng một chút là có thể tự mình đảm đương một phía.”

Ngữ khí Đế Tử An căm giận, biểu cảm trên mặt lại vô cùng ao ước ghen tỵ: “Nếu như ngươi chịu giao những nhân tài tốt nghiệp Tộc Học Vương thị cho ta, ta chắc chắn sẽ làm cho quốc lực Đại Càn vượt qua các châu của Tiên Triều trong những năm ta còn sống.”

“Điện hạ đừng mơ mộng quá đẹp.” Vương Thủ Triết vô tình tạt cho ông ta gáo nước lạnh: “Chỉ biết hái đào mà không trồng cây, Đại Càn mãi mãi không bao giờ trở nên cường thịnh được.”

Tại sao hắn phải phát triển Tộc Học thật mạnh mẽ, không tiếc tiêu hao thời gian hàng chục hàng trăm năm để xây dựng và hoàn thiện hệ thống Tộc Học? Còn chẳng phải là vì để hiện tại có một số lượng lớn nhân tài để dùng sao?

“Ta không quan tâm, bây giờ ta muốn người.” Dáng vẻ Đế Tử An trông rất vô lại: “Nếu như ngươi không cho cũng được, trừ phi ngươi chỉ đích danh bảo đứa trẻ Tuyền Vi kia gả cho Thành Quân nhà ta. Lúc trước cả hai quận chúa nhà ta đều gả cho An Nghiệp, ngươi gả một đích nữ đến hoàng thất ta cũng là hợp tình hợp lý nhỉ?”

“Đây là vấn đề của ta sao? Ta không giúp đỡ tổ chức xem mắt sao?” Vương Thủ Triết trừng mắt với ông ta một cái: “Còn chẳng phải là lỗi do Thành Quân không có đầu óc sao? Tuyền Vi nhà là là một nữ thanh niên văn nghệ, nói bình thường yêu thích đọc sách, kết quả tiểu tử kia nhà ngươi vừa bắt đầu đã trò chuyện lớn rồi còn nói đến sảng văn sách tiểu thuyết! Tuyền Vi nói thích xem hí kịch cổ điển, kết quả thế mà hắn lại dẫn con bé đi xem hài kịch.”

“Một đống tuổi rồi, trình độ yêu đương còn chẳng bằng Vương Phú Quý.”

Bình Luận (0)
Comment