Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2488 - Chương 2488 - Phong Vân Sắp Nổi Lên! Dã Tâm Của Thủ Triết (2)

Chương 2488 - Phong Vân Sắp Nổi Lên! Dã Tâm Của Thủ Triết (2)
Chương 2488 - Phong Vân Sắp Nổi Lên! Dã Tâm Của Thủ Triết (2)

Là một con gấu, có thể làm được như vậy thật sự không dễ dàng.

“Ngao ô ngao ô!” (Trước khi tan học, mọi người làm bài kiểm tra một chút.)

Hùng tiên sinh giảng xong một tiết nhỏ thì bắt đầu phát một số bài kiểm tra đơn giản, cho các hài tử mới nhập học một nghi thức khởi hành.

Chà giấy vẫn luôn là chủ đề muôn thuở bất biến của Tộc Học Vương thị, không thể thiếu những mục kiểm tra chỗ trống, củng cố kiến thức.

Chà giấy? Không thành vấn đề!

Vương Tông Đằng tràn đầy tự tin.

Phụ thân đã dạy kiến thức vỡ lòng cho hắn ta rồi, các phép toán cũng đã học được phép cộng trừ trong vòng một trăm.

Ngoài dự đoán, Vương Tông Đằng dùng xúc tu quấn lấy cây bút, bắt đầu làm liên tục mấy câu hỏi xong thì choáng váng.

Chẳng phải phụ thân đã nói, kiến thức cơ bản của lớp tiểu học sơ cấp rất đơn giản sao? Tại sao trong mười câu hỏi lại có tới tám câu hắn ta không biết làm?

Vương Bảo Tài bên cạnh lúc vừa bắt đầu cũng vô cùng tự tin, kết quả vừa mở giấy kiểm tra ra cũng tràn đầy sụp đổ.

Hắn vẫn là trẻ con mà, kiểm tra khó như vậy phù hợp ư?

Có điều, Vương Bảo Tài có bản lĩnh của mình. Hắn lặng lẽ móc ra mấy viên linh tinh, dùng gốc cây chọc chọc vào cô gái nhỏ đang múa bút thành văn bên cạnh, lặng lẽ dúi nó cho nàng ta.

Cô gái nhỏ cũng rất lanh lẹ, nháy mắt đã hiểu ý, nhanh chóng nhận lấy linh thạch, sau đó đặt bài kiểm tra sang một bên để lộ ra đáp án, thế rồi Vương Bảo Tài bắt đầu chép một cách hớn hở vui mừng.

Vương Bảo Phúc cũng có thủ đoạn đối phó của riêng mình.

Hắn ta ngược lại không nhờ vào sự giúp đỡ của người khác, mà sau khi nhận được bài kiểm tra thì thành thục bóp ra mấy viên giấy, bắt đầu tùy tiện bốc thăm, đầu tiên viết ra hết những lựa chọn lên trên, gặp được đề đúng sai thì sẽ càng đơn giản hơn, cứ ném hai mặt của càn kim là được.

Còn về những câu hỏi điền vào chỗ trống còn lại thì cứ trực tiếp viết dựa vào cảm giác.

Chẳng mấy chốc hắn đã làm xong bài kiểm tra, nộp lại cho Hùng tiên sinh.

Hùng tiên sinh tùy tiện chấm một chút, lập tức lộ ra vẻ mặt tán thưởng: “Ngao ô ô, ngao ô ô.” (Làm bài rất tốt, ngươi có thể ra về rồi.”

“Nha da nha da.” Vương Bảo Phúc khom người cảm tạ tiên sinh chỉ bảo một cách quy củ, sau đó tiêu sái rời đi.

Như vậy cũng được?

Vương Tông Đằng bị sốc, tuyệt đối không ngờ còn có thể có cách làm như vậy.

Hắn ta cẩn thận suy xét tương đối một chút, cảm thấy hắn ta vẫn nên bắt chước cái cây thứ hai, ít nhất là không tốn kém. Thứ đồ linh tinh này là dùng để ăn mà, bản thân hắn còn không đủ ăn, làm sao nỡ đưa cho người khác?

Sau đó, hắn học theo trò của Vương Bảo Phúc, làm xong bài kiểm tra cực kỳ nhanh chóng, đồng thời cũng tràn đầy tự tin nộp bài cho Hùng tiên sinh.

Ai ngờ, Hùng tiên sinh chấm tới chấm lui, biểu cảm trên mặt lại dần dần trở nên nghiêm túc, thỉnh thoảng còn liếc mắt đánh giá Vương Tông Đằng một cái, cuối cùng viết rồng bay phượng múa lên bài làm của hắn ta ba chữ: Gọi gia trưởng!

Ha ha ha?

Đây là dựa vào cái gì chứ? Dựa vào đâu mà Vương Bảo Phúc kia có thể như vậy, còn hắn thì không được?! Hùng tiên sinh ngài đây là đang hiếp dây leo quá đáng!

Vương Tông Đằng tức giận, từng sợi dây leo bay múa giữa không trung, lập tức gây rối không tha.

Lớp tiểu học sơ cấp nhất thời lộn xộn thành một đống.

...

Trong không gian tùy thân.

“Cuộc sống hạnh phúc” của Vương Thủ Triết cuối cùng vẫn không thể kéo dài được tới bảy ngày.

Khi áp lực từ thế giới bên ngoài ngày một lớn hơn, hắn cuối cùng cũng thuyết phục Liễu Nhược Lam xuất quan vào ngày thứ ba.

Trong tiểu viện của hắn.

Hùng tiên sinh kêu ngao ngao một cách vô cùng kích động, còn Vương Tông Đằng thì ngồi xổm ở một bên co người lại thành quả cầu dây leo với vẻ mặt vô tội.

“Hiểu rồi, ta hiểu rồi.” Vương Thủ Triết nghe Hùng tiên sinh lên án xong thì vẻ mặt nghiêm túc tỏ ý xin lỗi: “Hùng tiên sinh yên tâm, ta sẽ nghiêm khắc xử lý chuyện này, đồng thời cũng sẽ tiến hành đền bù tổn thất cho lớp tiểu học sơ cấp.”

Sau khi vỗ về Hùng tiên sinh xong, Vương Thủ Triết nhìn Vương Tông Đằng với vẻ mặt phức tạp.

Không ngờ chỉ trong thời gian ba ngày ngắn ngủi, tiểu tử Tông Đằng này đã gây ra một đống chuyện như vậy, làm hư hao kết cấu kiến trúc, cướp đi linh thạch của các bạn học, thậm chí nếu như không phải kịp thời ngăn cản, hắn ta đã chuẩn bị nuốt luôn linh mạch ở bên dưới lớp tiểu học sơ cấp.

Mặc dù trong rất nhiều linh thực của gia tộc, thực lực của Vương Tông Đằng hoàn toàn không lọt vào bảng xếp hạng, hắn ta chỉ có tam giai, tương đương với nhân loại ở Linh Đài cảnh sơ kỳ mà thôi, nhưng trong lớp tiểu học sơ cấp chỗ nào cũng là cấp nhỏ này, tu vi của hắn ta đã có thể tung hoành được rồi.

Chưa kể hắn ta còn là dây leo bán Chân Ma, ưu thế huyết thống ở đó, sức chiến đấu thực tế cao hơn tam giai rất nhiều.

Quản, bắt buộc phải quản, tuyệt đối không thể để hắn ta nuôi thành tính cách tùy hứng làm loạn như vậy được. Nhưng cụ thể phải quản bằng cách nào thì cần phải nghiên cứu kỹ năng.

Bình Luận (0)
Comment