Tuy không có nói rõ ràng, nhưng một câu nói nhẹ nhàng này đã bày ra năng lực khống chế của Tiên Hoàng. Rất rõ ràng, nàng ta đã biết chuyện Lục Vi chính là Ma Thực Tôn Giả, cũng có chút để ý đối với việc này.
"Khụ khụ ~"
Vương Thủ Triết ho khan hai tiếng, thoáng có chút xấu hổ.
Hắn luôn cảm thấy, câu "đối xử tốt với nàng ta" của Tiên Hoàng hình như còn có ý gì.
Hắn có lòng muốn giải thích, nhưng Tiên Hoàng không có nói rõ, hắn mạnh mẽ muốn giải thích ngược lại sẽ có loại hiềm nghi nơi này không có ba trăm lượng bạc, đành phải bất đắc dĩ từ bỏ, ngược lại gật đầu đồng ý việc này: "Lục Vi học tỷ bên kia, ta sẽ để ý chăm sóc thật tốt. Sàng lọc gian tế, Vương thị ta cũng sẽ tận lực mà làm."
Mặc dù Tiên Hoàng không nói rõ, nhưng ý tứ của nàng ta thật ra rất đơn giản, đó chính là trước tiên lại "tu dưỡng" đám tù binh tạm thời cách ly một khoảng thời gian, miễn cho gian tế trà trộn vào Tiên Triều.
Thấy tâm tư của Vương Thủ Triết đã thông suốt, phối hợp tích cực, Tiên Hoàng cũng cực kỳ hài lòng: "Thủ Triết gia chủ có công với nhân tộc, bổn hoàng cũng sẽ không làm như không thấy, chẳng qua Thủ Triết ngươi quá có tiền, nếu bổn hoàng thưởng tiên tinh của ngươi, sợ là ngươi chưa chắc để mắt tới."
"Như vậy đi, bổn hoàng cho ngươi một đặc quyền. Dưới tiền đề không tổn hại đến lợi ích tổng thể của nhân tộc, bổn hoàng có thể đáp ứng ngươi một yêu cầu. Ngươi suy nghĩ thật kỹ đi, cũng đừng lãng phí cơ hội hiếm có này ~~~"
Nói xong, nàng ta còn đặc biệt ném một cái mị nhãn đùa giỡn với Vương Thủ Triết một chút, lúc này mới nhanh chóng chủ động cúp máy.
Còn chưa nói, tướng mạo của Tiên Hoàng bệ hạ vốn là một loại xinh đẹp động lòng người kia, bảo dưỡng cũng tốt, ném mị nhãn không hề có cảm giác bất hòa.
Vương Thủ Triết im lặng trong nháy mắt, rất muốn trực tiếp chửi bới nàng ta một câu: Là Tiên Hoàng, ngài đây có phải là quá mức tùy hứng rồi hay không?
Đáng tiếc, Tiên Hoàng không cho hắn cơ hội này.
Vương Thủ Triết không nói gì trả tinh mạc lại cho Vương Phú Quý, thuận miệng hỏi vài câu tình huống học tập của hắn ta trong học tập cao cấp, sau đó xoay người muốn rời đi.
Ai ngờ, hắn vừa quay đầu, lại phát hiện Đế Tử An đang lẳng lặng đứng ở phía sau hắn, vẻ mặt u oán nhìn hắn.
"Điện hạ, ngài làm gì vậy?" Vương Thủ Triết sửng sốt một chút.
"Thủ Triết này, luận diện mạo, luận tài hoa, luận trí tuệ, ta không kém ngươi đúng chứ? Tiên Hoàng bệ hạ bên này cũng quá mặt dày..." Thần sắc của Đế Tử An phẫn nộ, ngữ khí rất là u oán.
Từ đầu đến cuối, Tiên Hoàng bệ hạ vậy mà cũng không liếc mắt nhìn hắn ta một cái, thậm chí ngay cả ý tứ hàn huyên một câu cũng không có. Quá đáng! Quả thực rất quá đáng ~!
Vương Thủ Triết liếc hắn ta một cái: "Ngươi có phải là tìm Tiên Hoàng bệ hạ xin tiền đúng không?"
Đế Tử An: "..."
Trong lòng Vương Thủ Triết hiểu rõ, lười biếng tổng kết một câu: "Ngươi quá nghèo."
"Nhưng cái này cũng quá khinh người rồi!" Đế Tử An tức giận đến giậm chân: "Có tiền thì rất giỏi sao, chờ ta xây dựng Đại Càn chúng ta thật tốt, chờ ta phát tài, ta nhất định sẽ khiến cho Tiên Hoàng hối hận hôm nay mù mắt."
"Thái ngoại tổ phụ." Vương Phú Quý ở bên cạnh nhìn Đế Tử An, cũng có chút không đành lòng, yên lặng lấy ra một xấp tiên tinh phiếu đưa cho hắn ta nói: "Ta tiết kiệm chút tiền tiêu vặt, ngài trước tiên cầm về kiến thiết quốc gia đi."
"Phú quý này, ta làm trưởng bối, sao có thể cầm tiền tiêu vặt của ngươi..." Đế Tử An vừa muốn đẩy tiên tinh phiếu trở về thì phát hiện không đúng, cúi đầu nhìn, nhất thời tròng mắt thiếu chút nữa trừng ra: "Chờ một chút! Cái này, cái này rốt cuộc có bao nhiêu tiền?"
"Không nhiều lắm, chính là hơn một ngàn vạn tiên tinh đi, cụ thể ta chưa có từng đến." Vương Phú Quý chớp chớp mắt, vẻ mặt tự nhiên mà nói.
Đế Tử An đang muốn đẩy tiên tinh phiếu trở về tay yên lặng thu lại, lập tức nhanh chóng thu tiên tinh phiếu vào nhẫn trữ vật, khóe mắt không chịu thua trào ra nước mắt nghèo khó.
Ô ô ô ~ hắn ta đường đường là Đế Tử An, gia sản đã ít đến mức không sánh được với Phú Quý, càng đừng nói là so với Vương Thủ Triết.
...
Thời gian thấm thoắt trôi qua, rất nhanh đã hơn một tháng trôi qua kể từ khi đám người Vương Anh Tuyền cứu tù binh.
Mà trong hơn một tháng này, chiến báo đại thắng từ tiên tam hào phòng khu nhân tộc cũng giống như cuồng phong bão táp bao trùm hai Tiên Ma Triều của nhân tộc.
Bởi vì chuyện này, Tuy Vân công chúa vốn đã có danh vọng không thấp, trong thời gian ngắn đã trở thành tâm điểm bàn tán sôi nổi của các thế gia đứng đầu hai triều.
Cho dù thế gia Ma Triều đối địch lén nghị luận chuyện này, cũng nhịn không được muốn giơ ngón tay cái lên.
Có thể khiến cho yêu ma ngoại vực nhất tộc chịu thiệt thòi lớn như vậy, chuyện khiến lòng người sảng khoái như thế, ít nhất đã mấy ngàn năm chưa từng xảy ra.