Mà theo danh vọng của Tuy Vân công chúa một đường tăng vọt, rất nhanh, danh vọng của nàng ta đã hoàn toàn vượt qua những người khác trong thế hệ trẻ, trấn áp Tiên Ma hai triều, được xưng là "thanh niên nhất thế đệ nhất nhân".
Có thủy triều lên, đương nhiên sẽ có thủy triều xuống.
Ma triều đương nhiên cũng có nhóm tuấn kiệt trẻ tuổi, còn có người xếp một cái gì mà "Xích Nguyệt Thánh Kiệt bảng", xếp đám tuyệt thế thiên kiêu thế hệ trẻ của Ma Triều vào.
Ở trong quá khứ, số lượng hàm kim của【Xích Nguyệt Thánh Kiệt bảng】 này cũng rất cao, ở Ma Triều cực kỳ được săn đón.
Nhưng mà, trên bảng này từ đầu đến cuối, lại không có ai có thể so sánh với Tuy Vân công chúa.
Nhất là【Tiểu Ma Tôn】đứng đầu Xích Nguyệt Thánh Kiệt bảng, những năm gần đây danh vọng càng giảm mạnh.
Ma nhị hào phòng khu.
Giống như Tuy Vân công chúa, Tiểu Ma Tôn cũng đảm nhiệm chức phó tổng chỉ huy phòng khu này.
Từ sau khi chịu thất bại trong tay Vương thị, hắn ta đã đến ma nhị phòng khu ở chiến trường ngoại vực, chuẩn bị "trước xấu hổ sau đó dũng cảm" một chút.
Tiếc là, ma tộc cũng không phải dễ đối phó như vậy.
Hắn ta hao hết tâm lực, cũng chính là thoáng đạt được chút chiến quả. Kết quả, hắn ta còn chưa kịp khoe khoang, đã biết được tin tức về đại thắng của Tuy Vân.
Trong bộ chỉ huy nhị hào.
Tiểu Ma Tôn Triều Thiên Giác "phanh" một tiếng, đánh nát cái bàn, giận dữ nói: "Cái gì mà ta so với Tuy Vân công chúa, quả thực là cái gì cũng không bằng? Rốt cuộc là kẻ nào đang đồn thổi lung tung?!!"
Một đám thân vệ bên người đều cúi đầu, không dám nói chuyện.
"Tuy Vân cô nương kia tính là cái gì? Luận tu vi, nàng ta đúng thật là cao hơn ta một đoạn, nhưng luận huyết mạch, nàng ta lại là kém ta một bậc."
Tiểu Ma Tôn bị lời đồn gần đây khiến cho trong lòng nóng nảy, tức giận nói: "Không phải là cướp được ba tòa lâu đài ma vương thôi sao? Triều Thiên Giác ta cũng là được! ! Người đâu, triệu tập nhân mã cho ta, chúng ta phải tranh thủ thời gian, bắt đầu kế hoạch kia!"
"Kế hoạch đó?!" Đám thân vệ chấn động, nhao nhao khuyên can: "Thiếu chủ, kế hoạch kia vốn đã cực kỳ mạo hiểm rồi, bây giờ công tác chuẩn bị của chúng ta còn chưa hoàn thành, tùy tiện bắt đầu, nguy hiểm chỉ có thể lớn hơn."
"Công tác chuẩn bị chưa hoàn thành, vậy thì tranh thủ thời gian đi hoàn thành đi." Tiểu Ma Tôn không ngừng cười lạnh: "Các ngươi cho rằng ta không biết sao? Âm thầm lan truyền tin tức ta còn lâu không bằng Tuy Vân, đơn giản chính là muốn chèn ép uy tín của ta. Ngoài hai gã đó, còn ai khác sẽ làm chuyện này? Hổ không phát uy, thật đúng là con mèo con cẩu gì cũng dám nhảy ra."
"Lần này, Triều Thiên Giác ta không tiếc bất cứ giá nào, cũng phải lập được kỳ công bất thế, để cho những người đứng sau màn câm miệng toàn bộ cho ta!"
"Vâng, thiếu chủ."
....
Cùng lúc đó.
Ma Hoàng điện.
Bầu không khí ở đây đương nhiên cũng là một mảnh "hòa bình".
Phía dưới đèn chùm hỏa tinh thạch hoa lệ, ba vị hoàng tử đang cúi đầu, chỉnh tề đứng thành một hàng.
Trên vương tọa ma hoàng bên kia, Ma Hoàng mặc hắc bào mắng nửa ngày, đã mắng đến mệt mỏi, bưng chén trà lên rót mạnh uống một ngụm, nhuận giọng.
Chiến trường ngoại vực đại thắng, đây đương nhiên là chuyện tốt, nhưng mà hết lần này đến lần khác đại thắng lại là Tuy Vân công chúa, cái này khiến cho Ma Hoàng có chút buồn bực.
Trước kia, Tuy Vân công chúa mặc dù cũng rất ưu tú, nhưng chiến tích cũng không khoa trương như vậy.
Đây chính là ba tòa lâu đài ma vương, hơn nữa địa vị địa lý cực kỳ ưu việt, trùng hợp có thể hỗ trợ lẫn nhau, hình thành vòng phòng ngự vững chắc.
Có ba tòa lâu đài ma vương, diện tích của tiên tam hào phòng khu tương đương với mở rộng ra ngoài một vòng lớn.
Trình độ đại thắng như thế, nhân loại bên này đã mấy ngàn năm chưa từng xuất hiện.
Ông ta càng nghĩ càng không chút vui vẻ, lập tức tiếp tục chửi ầm lên: "Mấy tiểu súc sinh các ngươi, bổn ma hoàng hao hết tâm lực bồi dưỡng các ngươi thì có ích lợi gì? Mấy người các ngươi, ngày thường ai nấy đều lỗ mũi hướng lên trời, luôn cảm thấy mình rất có năng lực, thật sự đến lúc cần các ngươi chống đỡ tình huống, thì từng người một kéo dài, bây giờ lại càng bị một nữ nhân so sánh toàn bộ!"
"Mất mặt mà, toàn bộ thể diện của bản hoàng đã bị ba súc sinh các ngươi làm cho mất sạch."
Đại hoàng tử Thân Đồ Nguyên Chính, nhị hoàng tử Thân Đồ Khải Hoàn, đương nhiên là cúi đầu cố gắng thu nhỏ cảm giác tồn tại của mình, tùy tiện để cho Ma Hoàng mắng.
Dù sao bọn họ cũng bị mắng thành thói quen. Chỉ là lúc này đây bị mắng quả thực có chút tàn nhẫn.
Lại nói tiếp, bọn họ cũng rất oan uổng.
Vốn dĩ bọn họ đều rất tốt, chuyện trong tay cũng bận rộn không thôi, kết quả Tuy Vân công chúa Tiên Triều kia đột nhiên làm đại thắng đi ra, đây không phải là khi không đột nhiên cho bọn họ phiền phức sao?
Cái này cũng giống như, bọn họ thi không đạt, hài tử nhà bên cạnh lại thi đậu đệ nhất, chuyện này truyền đến tai phụ huynh, còn có thể có trái tốt cho bọn họ ăn sao?