Nhưng sau khi ký xong nàng ta mới có chút ngơ ngác.
Nàng ta chẳng qua chỉ là một Khí Linh, dựa vào cái gì còn có thể trở thành người mắc nợ? Còn nữa, nếu bồi thường bằng tài sản học viện, lấy cái gì bồi thường? Lẽ nào nàng ta thân là Khí Linh học viện cũng phải bị cầm cố đi sao?
Vào lúc Khí Linh Ái Phán thấp thỏm bất an, Vương thị lại tiếp tục bắt đầu cạo lông cừu.
Lần này người xuất động là trưởng nữ của Vương Thủ Triết, tiểu thánh chủ Lăng Vân thánh địa, Vương Ly Dao.
Dựa theo trật tự cố định, Vương Ly Dao dĩ nhiên là đã vào động phủ tùy thân của Vương Thủ Triết hấp thụ dịch cải thiện tư chất trước rồi, nâng cấp tư chất huyết mạch.
Mà vào lúc này, tiên kiếm Nghê Nguyệt trực tiếp quấn lấy Vương An Nghiệp.
Bởi vì sau vòng khảo hạch này, Vương An Nghiệp đã thay thế Vương Thủ Triết, trở thành chủ nhân hoàn mỹ trong lòng nàng.
"An Nghiệp công tử, ngươi nhận ta đi." Tiên kiếm Nghê Nguyệt thay đổi dáng vẻ cao ngạo lạnh lùng khi trước, trong ngữ khí tràn ngập mùi vị cầu khẩn: "Ta đảm bảo sẽ giúp ngươi cùng hô mưa gọi gió, tung hoành thiên hạ, vĩnh viễn không chia lìa."
Còn Vương Thủ Triết đã bị nàng tạm thời quên mất. Dù sao thì An Nghiệp rõ ràng giỏi kiếm đạo hơn, hơn nữa cũng đã đi tương đối xa trên kiếm đạo, mà Thủ Triết gia chủ ưu tú thì ưu tú nhưng không giỏi kiếm đạo.
Nghe thấy lời của kiếm tiên Nghê Nguyệt, bán tiên kiếm "Loan Loan" của Vương An Nghiệp lập tức cảm thấy áp lực rất lớn.
Nàng khó khăn lắm mới gặp được một chủ nhân tiền đồ vô lượng, kết quả còn chưa sướng được mấy ngày, cư nhiên đã bị tiên kiếm nhìn trúng.
Còn "Tuế Nguyệt" của Vương An Nghiệp lại càng áp lực hơn.
Ông ta chẳng qua chỉ là cấp độ linh bảo thần thông tuy nói dưới tác dụng của Khí Linh "Cơ Vô Trần", Kiếm Trận Song Tuyệt bảo điển cùng với cảm ngộ kiếm đạo của bản thân Vương An Nghiệp, Tuế Nguyệt đã dần chạm được một chút ranh giới "đạo khí", nhưng chung quy vẫn là linh bảo thần thông.
Không ngờ ông ta còn chưa tu thành chính quả, chân trước tới một "Loan Loan", chân sau lại tới thêm một "Nghê Nguyệt" cầu thu lưu.
Địa vị của ông ta lại giảm rồi giảm.
"Khụ khụ, Nghê Nguyệt tiên tử." Vương An Nghiệp phong độ ngời ngời hành lễ với tiên kiếm Nghê Nguyệt, nhưng lại cự tuyệt nàng ta: "Người là tiên kiếm thuộc gia tộc chúng ta, An Nghiệp không thể ích kỷ tư lợi như vậy, một mình độc hưởng người."
"Cái gì? Ý của ngươi là ai cũng có thể dùng ta?" Tiên kiếm Nghê Nguyệt thần sắc có chút phức tạp.
"Không phải như vậy, ít nhất cũng phải đủ giá trị công huân mới có thể tạm thời thuê dùng." Vương An Nghiệp nói: "Dù sao thì gia tộc chỉ có một tiên kiếm, nếu dùng công thì có thể phát huy tính tác dụng lớn nhất của người, người tha thứ cho."
"Không được không được, thế này chứng tỏ ta quá không đứng đắn rồi." Tiên kiếm Nghê Nguyệt vội từ chối nói: "Thực sự không được, ta có thể nhận một chủ nhân trước, sau đó cho ai mượn thì người đó dùng, tiền đề là ít nhất phải tuyệt thế Ất đẳng, ta không phải kiểu người nào cũng có thể nhìn trúng."
Thế nhưng chỉ qua một nén hương, nàng ta lại vứt bỏ Vương An Nghiệp, cun cút theo phía sau Vương Ly Dao, một bộ dáng lấy lòng: "Dao Dao đại tiểu thư, ta phát hiện khí chất của hai chúng ta hợp nhất ăn khớp nhất, để ta theo ngươi đi."
Cũng không thể trách nàng ta "có mới nới cũ", thực sự là thiên phú kiếm đạo của Vương Ly Dao chỉ hơn chứ không kém Vương An Nghiệp.
Dù sao thì năm xưa nàng là thiên tài kiếm đạo đã tu ra kiếm ý ở Linh Đài cảnh sơ kỳ. Chỉ là nàng vẫn luôn ở trong Học Cung và thánh địa, ít ra tay, vì vậy mà danh tiếng không nổi bật ra bên ngoài mà thôi.
Hơn nữa tuổi tác của nàng lớn hơn Vương An Nghiệp không ít, tu vi bây giờ nghiễm nhiên đã đạt tới Tử Phủ cảnh tầng 6, sau khi thăng cấp tư chất huyết mạch tới thiên nữ Bính đẳng, thực lực kiếm đạo triển hiện ra dĩ nhiên cũng lợi hại hơn Vương An Nghiệp.
Sau khi chứng kiến thực lực của Vương Ly Dao, Vương An Nghiệp đã tự động bị Nghê Nguyệt đẩy xuống vị trí thứ hai.
"Chúng ta qua ải trước đã." Vương Ly Dao vô cùng bình tĩnh nói.
"Được thôi được thôi."
Tiên kiếm Nghê Nguyệt lập tức vô cùng dốc sức làm thủ hạ cho Ly Dao đại tiểu thư, an toàn lấy được hạng một lần nữa.
Điểm cao nhất cũng vì vậy lên tới 94 điểm!
Lúc này Khí Linh Ái Phán đã sớm tê liệt rồi, ngay cả tiếng chúc mừng và phát phần thưởng cũng trở nên cứng nhắc mà công thức hóa.
Vương Ly Dao cũng không còn lựa chọn, trong hồ phần thưởng cao cấp chỉ còn bốn túi nhỏ tiên linh thạch. Nàng thu hết toàn bộ.
Còn phần thưởng siêu cấp, dĩ nhiên đòi Khí Linh Ái Phán viết thêm một tờ giấy nợ.
"Nhược Lam, cuối cùng chỉ còn lại nàng." Vương Thủ Triết thấy hai hồ phần thưởng lớn đều bị đào sạch, cũng có chút không hài lòng: "Đồ trong hồ phần thưởng sơ cấp và trung cấp vẫn nên lấy, bên bảng anh hùng nàng đừng nương tay, quét hạng một đi, thuận tiện khiến học viện nợ chúng ta thêm chút."
Vương Thủ Triết nói, dẫn Liễu Nhược Lam về trong động phủ tùy thân.