Vốn dĩ dựa theo kế hoạch, phối trí của Liễu Nhược Lam giống những người khác, đều là một cực cải bản tinh hoa cùng với một tiên cải, nếu có cơ hội đột phá tới thiên tử/ thiên nữ Bính đẳng thì bổ sung thêm một cực cải. Chỉ là lần này, Liễu Nhược Lam đã từ chối dùng cực cải bản tinh hoa, định lưu lại cho các hài tử.
Nhưng ai ngờ nàng chỉ dùng một 【 tiên cải đã đưa tư chất huyết mạch thẳng tới thiên nữ Bính đẳng.
Vương Thủ Triết kinh ngạc: "Nương tử, tư chất huyết mạch lúc trước của nàng..."
"Ừm, vẫn luôn chậm rãi tăng." Liễu Nhược Lam gật đầu khẳng định suy đoán của hắn: "Vốn không lâu trước, ta đã miễn cưỡng bước vào hàng thiên nữ, bây giờ có tiên cải, ngược lại thoắt cái tăng một bậc lớn."
Điều này khiến Vương Thủ Triết cạn lời.
Chẳng dùng cái gì đã có thể khôi phục tới cấp độ thiên nữ, không biết mạnh hơn Chân Tiên chuyển thế bao nhiêu. Lẽ nào nói kiếp trước nương tử là tồn tại còn lợi hại hơn Chân Tiên bình thường?
Dù sao thì bây giờ hắn cũng không phải tiểu Bạch của thế giới Huyền Vũ, hiểu cho dù Chân Tiên may mắn chuyển thế, huyết mạch cũng chắc chắn sẽ giảm tới tầng tuyệt thế thiên kiêu.
Nhưng bây giờ nương tử lại có thể dựa vào bản thân khôi phục tới huyết mạch cao hơn, lai lịch này e là thật sự không đơn giản.
"Phu quân chàng yên tâm, cho dù ta có là ai chuyển thế, đều sẽ không xa không rời chàng." Liễu Nhược Lam lựa lời an ủi.
Vương Thủ Triết không chỉ không được an ủi, ngược lại căng thẳng trong lòng: "Nương tử, lẽ nào nàng nhớ ra một chút gì đó?"
"Không sao..."
Bỗng dưng, Liễu Nhược Lam khẽ nhíu mày, biểu cảm trở nên có chút ngưng trọng, khí tức cũng hơi bất ổn, giống như đang chịu đựng nỗi đau đớn nào đó.
"Nương tử, nàng không sao chứ?" Vương Thủ Triết vội vàng nắm lấy cánh tay của nàng, định rót huyền khí bản nguyên sinh mệnh vào trong cơ thể nàng.
Ai biết, vào khoảnh khắc huyền khí của hắn tiếp xúc tới da của nàng.
"Đùng!"
Một cỗ năng lượng nguyên thủy bàng bạc mà thuần túy bỗng dưng nổ ra, trực tiếp đánh bay Vương Thủ Triết.
Phải biết, tu vi của Vương Thủ Triết đã đạt tới Tử Phủ cảnh tầng 5, cộng thêm ưu thế huyết mạch, cho dù là tu sĩ Thần Thông cảnh muốn đơn thuần dựa vào huyền khí đánh văng hắn cũng không dễ.
Nhưng bây giờ, dưới xung kích năng lượng nguyên thủy bạo phát ra trong cơ thể Liễu Nhược Lam, hắn lại không hề trụ vững, chỉ cảm thấy cỗ năng lượng này vô cùng mênh mông, vô cùng mạnh mẽ, thậm chí cho hắn một cảm giác bản thân vốn không cách nào chống lại được.
Cho dù bình tĩnh như Vương Thủ Triết cũng không nhịn được ngớ ra.
Mà cũng vào lúc này, nơi mi tâm của Liễu Nhược Lam có tầng tầng kim quang bỗng dưng nở rộ.
Một hư ảnh quyển trục màu thủy lam có ngoại hình cổ xưa chậm rãi xuất hiện từ bên trong, dưới tầm mắt ngây ngốc của Vương Thủ Triết cuộn lên không trung.
Đó là một quyển trục có mặt ngoài vẽ đầy hoa văn huyền ảo.
Toàn thân của nó đều bao phủ trong một vòng kim quang, tỏa ra uy thế đáng sợ vô cùng huyền ảo, cũng vô cùng mênh mông. Nhìn nó, giống như đối mặt với đại hải mênh mông vô tận, khiến người ta bất giác cảm nhận được sự nhỏ bé của bản thân nhân loại.
Theo sự xuất hiện của nó, trong hư không, thậm chí vang lên từng trận âm thanh pháp tắc.
Không cần bất cứ ai khu động, chỉ là tồn tại của nó đã tự nhiên khiến pháp tắc thiên địa cộng hưởng, đây là chuyện ngay cả tiên kinh trong truyền thuyết cũng không làm được.
Dưới kim quang bao phủ, âm pháp tắc lượn lờ, khí chất cả người Liễu Nhược Lam cũng theo đó xảy ra biến hóa to lớn.
Trên người nàng giống như bao phủ một lớp quang huy mờ ảo, ngay cả mi mắt cũng giống như trở nên xa cách lạnh lẽo mấy phần, cả người xuất hiện thêm một cỗ khí chất thần thánh, giống như thần nữ trong Thiên Cung, không chút tì vết, không nhiễm trần tục.
Cảnh này khiến Vương Thủ Triết nhìn tới miệng đắng lưỡi khô, ngớ ngẩn một lúc mới bỗng nhiên thất thanh nói: "Đây đây đây, đây lẽ nào là 【 thánh đồ 】?"
Hắn quả thực không dám tin trong linh đài Tử Phủ của nương tử nhà mình lại ẩn giấu một thánh đồ!
Hình như còn là thánh độ hệ Nguyên Thủy cực kỳ thuần túy!
Nhược Lam nàng rốt cuộc có lai lịch gì?
Bình tĩnh như Vương Thủ Triết, lúc này cũng không khỏi có chút mông lung, trong đầu thoắt cái lóe lên không biết bao nhiêu ý nghĩ.
Cũng không biết thế nào, khoảnh khắc này, hắn bỗng nhiên hồi tưởng bài thơ đã viết ngày cưới Nhược Lam, "Thần nữ Tiên Khuyết liên thương sinh, chấp kích điện tiền thủ trường dạ. Tuế nguyệt luân chuyển thiên bách hồi, chung đắc nhân gian liên lý chi. Duy khủng kiều thê thừa phong khứ, phiến thuyết nương tử thiên cung hàn. Khiên thủ nhân nữ lệ nhãn phán, kỳ nguyện vạn thế đồng chẩm miên(*)."
(*): Thần nữ Tiên Khuyết thương chúng sinh, cầm kích trước điện canh giữ đêm dài. Năm tháng luân chuyển trăm ngàn hồi, có được tình nghĩa vợ chồng trong nhân gian. Chỉ sợ kiều thê cưỡi gió đi, nương tử lừa nói Thiên Cung lạnh lẽo. Nắm tay nhi nữ ngấn lệ mong chờ, cầu nguyện vạn thế cùng gối ngủ.