Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2678 - Chương 2678 - Thần Khí Trấn Quốc! Cự Pháo Vương Thị (2)

Chương 2678 - Thần khí trấn quốc! Cự pháo Vương thị (2)
Chương 2678 - Thần khí trấn quốc! Cự pháo Vương thị (2)

Đó là một thanh trường kiếm vô cùng tao nhã.

Thân kiếm trắng như ngọc, toàn thân đều tỏa ra bạch quang óng ánh, giống như ánh trắng sáng tỏ khiến người ta vui vẻ thoải mái.

Trên chui kiếm có ánh sáng bạc lốm đốm nối liền thành chuỗi, cấu thành một minh văn phức tạp huyền ảo mà thần bí, thoáng tựa như có thể tác động pháp tắc.

"Kiếm tốt! Kiếm tốt!"

Triệu Đình Kiên nhận lấy như đoạt được chí bảo, hưng phấn vuốt ve thân kiếm óng ánh như ngọc kia.

Thế nhưng vuốt ve vuốt ve, ông ta bỗng dưng càng nhìn càng thấy thanh kiếm này quen mắt: "Ể, đây chẳng phải bán tiên khí trấn sơn 【 Yêu Nguyệt kiếm 】 trong bảo khố vũ quân cứ địa tiên số 2 của chúng ta sao?"

Thứ được gọi là bảo bối "trấn sơn" trong bảo khố dĩ nhiên chính là bảo vật cực phẩm dùng để thể hiện nội tình Tiên Triều, dùng để trêu ngươi.

Thông thường mà nói, chúng đều có hai đặc trưng rõ rệt, thứ nhất, dĩ nhiên là cực kỳ lợi hại, cũng cực kỳ hiếm, thứ hai chính là điểm công huấn cần đổi rất cao.

Giống như những phần thưởng siêu cấp trong học viện huấn luyện quân quan kia, trong hầu hết tình huống, chúng chỉ là miếng bánh khuyến khích sĩ binh cố gắng mà thôi.

"Không sai, ta thấy nàng ta nằm trong bảo khố quá lâu rồi nên đổi nàng ta ra cho ngài mượn dùng, dù sao thì trong nhà đã phân phối cho ta bán tiên khí 'Trục Nhật' rồi." Vương Anh Tuyền nói: "Có điều ở đây cũng có một nửa công lao của Ly Từ cô cô của ta, cô cô cũng bỏ ra một nửa điểm quân công."

Nàng vốn muốn dùng một lượng lớn quân công đổi một món bán tiên khí, tiếc rằng trong bảo khố cứ địa tiên số 2, chỉ có một món bán tiên khí chính là 【 Yêu Nguyệt kiếm 】này.

Nghe xem! Nghe xem đây là khẩu khí gì?

Trong lòng Triệu Đình Kiên khó tránh có chút chua cay.

Trong nhà phân bán tiên khí cho! Sao ông ta không có gia tộc như vậy? Thế giới của người có tiền...thật sự khiến người ta thèm thuồng.

"Yêu Nguyệt kiếm này quả thực là bán tiên khí, ta cũng giỏi kiếm đạo." Triệu Đình Kiên có chút tiếc hận nói: "Chỉ là hình như nàng ta thích hợp cho nữ sử dụng hơn, dáng vẻ quá đẹp rồi."

"Ngài không cần cũng không sao, ta có thể cho...Ô, Yên...Không, Liêu Anh Tuấn dùng." Vương Anh Tuyền ngó nghiêng một vòng, lúc này mới phát hiện "các tiểu đệ" của chiến đoàn thứ bảy của mình đều có mặt.

Đoàn phó Liêu Anh Tuấn của chiến đoàn thứ bảy lập tức toàn thân giật nảy, vội vàng nịnh nọt nhào tới, vươn tay ra muốn nhận lấy bán tiên khí từ trong tay Triệu Đình Kiên: "Đa tạ Anh Tuyền lão đại ban thưởng."

"Cút!"

Triệu Đình Kiên một chưởng đánh bay Liêu Anh Tuấn, ôm chặt Yêu Nguyệt kiếm, kiên định nói: "Ai nói ta không cần? Cần, ta đương nhiên cần."

Tuy chỉ là mượn tạm, cũng có hơi nữ tính hóa nhưng chung quy vẫn là bán tiên khí, lỡ cơ hội này, ông ta đi đâu kiếm bán tiên khí?

"Đi đi đi, mở hội nghị cao tầng." Triệu Đình Kiên bày ra dáng vẻ sợ Vương Anh Tuyền nuốt lời, kéo nàng đi họp, định đáp ứng nguyện vọng muốn tung hoành của tiểu cô nương người ta.

Thiếu niên mà, có được bảo bối, khó tránh sẽ cảm thấy bản thân đã vô địch rồi, tự tin thái quá, muốn làm gì đó chứng minh bản thân, ông ta có thể hiểu.

Thế nhưng.

Hội nghị cao tầng này mới vừa mở ra một lúc, trên trán ông ta đã nổi gân xanh.

Lại qua thêm một lúc nữa, ông ta không nhịn được nữa, đập bàn gào lên: "Không được, kế hoạch chiến lược của ngươi ta kiên quyết không đồng ý! Cái gì bảo ta đi chống lại hai đại ma vương liên thủ tiến công? Ngươi tưởng ta là chiến thần chuyển thế sao?"

"Lão Triệu, làm người phải có chút lòng tiến thủ, nếu không có khác gì cá mặn?" Vương Anh Tuyền cũng đập bàn gào lại: "Chẳng phải chỉ là hai ma vương sao? Không mạo hiểm chút, sao có thể lập đại công?"

"Ta phi! Lão phu ta còn hai trăm năm nữa là nghỉ hưu rồi. Ta còn muốn an tĩnh đợi nghỉ hưu đây, ta đã từng này tuổi rồi, tay già chân yếu, sao còn phải chịu dày vò, mạo hiểm?"

"Không muốn vươn lên, vậy thì trả bán tiên khí cho ta..."

"Ta không trả...Anh Tuyền à, ngươi nghe lão phu khuyên một câu, cẩn thận chạy thuyền vạn năm."

"Không trải qua mưa gió, sao thấy được cầu vồng?"

Một già một trẻ cứ đập bàn qua lại như vậy trong hội nghị cao tầng, ai cũng không chịu nhường.

Nhất thời, bầu không khí trong phòng hội nghị trở nên căng như dây cung.

Những chiến đoàn trưởng hay tin chạy tới vừa thấy tình cảnh này, lập tức câm như hến. Nhất thời, trong lòng bọn họ đều ẩn nhẫn lộ ra một ý nghĩ, sao lại cảm thấy hình như tập đoàn quân phòng khu tuyến đông tiên số 2 chúng ta sắp đổi trời rồi vậy."

Mà cùng lúc này.

Vương Ly Từ cũng tới chiến đoàn thứ mười của mình, Đại Lão Thử và Lam Uyển Nhi lâu ngày không gặp cũng rất vui, vây quanh Vương Ly Từ.

Vương Ly Từ cũng không đối đãi thiệt với các nàng, đặc biệt mang tới cho họ rất nhiều đặc sản gia tộc.

Sau đó, Vương Ly Từ bắt đầu làm những chuyện trước đó chưa làm xong, đó là dẫn chiến đoàn thứ mười tiến hành "huấn luyện" một lần nữa, tổ chức nhiều tiểu phân đội săn bắn, bắt đầu bắt ma thú có thể ăn được khắp nơi, mở rộng quy mô nuôi dưỡng và chủng loại ma thú nuôi dưỡng trong Ma Thú Uyển.

Bình Luận (0)
Comment