Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta (Bản Dịch)

Chương 2677 - Chương 2677 - Thần Khí Trấn Quốc! Cự Pháo Vương Thị (1)

Chương 2677 - Thần khí trấn quốc! Cự pháo Vương thị (1)
Chương 2677 - Thần khí trấn quốc! Cự pháo Vương thị (1)

Thiếu nữ này dĩ nhiên là Vương Anh Tuyền.

Mà trường thương dưới chân nàng chính là bán tiên khí mà Vương Thủ Triết phân cho nàng, tên là 【 Trục Nhật 】.

"Đó, đó là...trường thương cấp đạo khí?" Khí Linh Phi Yên nhìn thấy cảnh này lập tức kinh hô thành tiếng, sau đó lập tức tự lật đổ phán đoán của mình: "Không, không đúng, uy thế của trường thương đó bất phàm, giống như mặt trời rực rỡ ban trưa, loáng thoáng có khí tiên linh lượn lờ, lẽ nào, lẽ nào là...bán tiên khí trong truyền thuyết?"

Thế nhưng người có mặt ở đây không ai chú ý tới kinh hô của Phi Yên.

Bởi vì khi Phi Yên kinh hô thành tiếng, thiếu nữ đó đã lên tiếng.

"Lão Triệu, Vương Anh Tuyền ta quay lại rồi!" Giọng nói của nàng mang theo huyền khí truyền ra, như trống trận kêu vang, tiếng vọng ầm ầm: "Mấy năm ta không ở đây, tình hình của ngài thế nào, đánh hạ mấy ma vương bảo rồi?"

"Nha đầu chết tiệt! Ngươi ngươi ngươi, ngươi cút xuống cho bổn nguyên soái." Triệu Đình Kiên lúc này cũng đã tói phụ cận võ đài, nghe được lời này của nàng, lập tức bị chọc tức đen mặt.

Cái gì gọi là đánh hạ mấy ma vương bảo? Ngươi cmn tưởng ma vương bảo người ta là bùn nhão?

"Ha ha, ta biết mà! Không có ta, tập đoàn quân phòng khu tuyến đông chúng ta giống như thiếu đi người chủ chốt." Vương Anh Tuyền giẫm trường thương bán tiên khí 【 Trục Nhật 】 từ trên trời đáp xuống, tiếng cười sảng lảng nói: "Có điều cũng không có gì, Vương Anh Tuyền ta đã quay lại rồi, ta sẽ dẫn mọi người bay cùng."

"Lão Triệu, triệu tập chiến đoàn trưởng các lộ một chút, chúng ta mở 【 hội nghị tác chiến theo chiến lược 】, định chế một kế hoạch trăm năm công lược Ma Thần Điện."

"Nha đầu chết tiệt, ngươi định cướp quyền của quân bộ? Lão Triệu ta còn chưa chết."

"Ta mang quà tới cho ngài."

"Mang quà cũng không được."

"Mang tới cho ngài một bán tiên khí có được không?"

"A, đây, đây..." Thần sắc trên mặt Triệu Đình Kiên biến hóa, sau đó bỗng cắn răng: "Được! Thanh Văn, ngươi đi triệu tập chiến đoàn trưởng các lộ, Anh Tuyền tiểu thư của chúng ta muốn họp, vậy thì họp!"

Cũng vào lúc Vương Anh Tuyền và Triệu Đình Kiên nói chuyện.

Trên bầu trời lại có một đạo kinh hồng bỗng xẹt tới.

Tốc độ của đạo kinh hồng đó chậm hơn của Vương Anh Tuyền một chút, cũng bớt đi một tia nhuệ ý trực đảo hoàng long.

Nhưng nó giống như là một dải lụa tung hoành loạn xạ, phía sau đang kéo ra một cái đuôi lửa dài như cái chổi, nhìn xa xa cực kỳ phong cách, cực kỳ tráng kiện.

Cho dù đã có Vương Anh Tuyền lóe sáng trước đó nhưng dải lụa này cũng đủ để chấn kinh mọi người.

Đợi sau khi tốc độ của nàng ta chậm lại, mọi người mới nhìn rõ nhân ảnh trong dải lụa đó.

Đó là một nữ tử trẻ có gương mặt bầu bĩnh, một thân kình trang màu tím nhạt, trông ngây thơ đáng yêu.

Mà dưới chân của nàng còn giẫm một thanh Yển Nguyệt đao cực đại.

Yển Nguyệt đao đó lạnh lẽo dày nặng, thân đao nổi lên màu xanh đen thâm trầm, trên sống đao lại có hoa văn màu vàng hoa lệ lượn lờ lên, thoáng nhìn giống như là một bậc chiến thần kim giáp oai phong chiến trường, mang theo một cỗ bá khí vô địch thế gian.

"Đây đây đây..." Triệu Đình Kiên trợn mắt há mồm.

Lại là một bán tiên khí sao?

Hai người các nàng rốt cuộc là thế gia gì?

Về thăm nhà một chuyến đã mang theo bán tiên khí quay lại, thế này cũng quá ngang tàng nhỉ?

Nhưng Vương Ly Từ không có hứng thú gì với họp hành, trực tiếp tìm lão Triệu báo cáo, sau đó lại giẫm Yển Nguyệt đao, đi thẳng về chiến đoàn thứ 10 thuộc về mình.

Chỉ có chiến đoàn thứ mười phụ trách hậu cần bổ sung vật tư cho cả tập đoàn quân, tục xưng "quân đi đầu" mới là nơi thuộc về an tâm nhất của nàng.

Nơi đó có Ma Trư mà nàng vất vả bắt về nuôi dưỡng, còn có Đại Lão Thử và Lam Uyển Nhi đang đợi nàng.

Chiến đoàn thứ mười xưa nay không cần đối địch tren chiến trường, hội nghị tác chiến đương nhiên tham gia cũng được mà không cũng không sao.

"Lão Triệu, đừng nhìn nữa." Vương Anh Tuyền chắp hai tay sau lưng, ra vẻ cụ non nói: "Nhân lúc chiến đoàn trưởng các lộ còn chưa tới, chúng ta mở hội nghị cao tầng nội bộ trước, thống nhất tư tưởng."

Triệu Đình Kiên nhíu mày, vừa muốn tức giận theo thói quen, lại nghĩ tới gì đó, chuyển sang "cười he he", nghểnh mặt xoa hai tay nói: "Anh Tuyền à, hay là nói tới chuyện quà cáp trước đi."

Nghe nói ở Thần Vũ hoàng triều, lão đại của tập đoàn quân gọi là quân đoàn trưởng. Lúc đó, quân đoàn trưởng có chút lý lịch đều có thể sở hữu một bán tiên khí.

Nhưng bây giờ tài nguyên thiếu thốn, nào có huy hoàng như thời kỳ Thần Vũ?

Phần lớn nguyên soái tập đoàn quân cũng chỉ có thể có một đạo khí chống đỡ, còn bán tiên khí, vậy phải lập công huân lớn cỡ nào mới có thể đổi được từ trong bảo khố Quân Vũ?

"Xem ngài gấp gáp kìa, chẳng phải chỉ là bán tiên khí sao?" Vương Anh Tuyền cọ lên nhẫn trữ vật, lấy ra một trường kiếm dạt dào tiên khí, ném cho Triệu Đình Kiên nói: "Nè, kiếm này cho ngài mượn dùng trước, sau khi nghỉ hưu nhớ trả ta."

Bình Luận (0)
Comment