Nhìn thấy làn sương màu xám đen kia bay ra rất xa trong chớp mắt, cách hình nộm không gian ngày càng xa, tựa như muốn chạy ra khỏi vùng trời này.
Bỗng dưng.
"Gào!"
Một tiếng thú gào bạo nộ cùng cực bỗng dưng vang lên trong trời đất.
Trong hạnh mâu của Vương Ly Từ lửa giận ngập trời, hư ảnh Thao Thiết phía sau lại bành trướng ra ngay lập tức, thể hình nhanh chóng tăng lớn gấp đôi.
Trong tiếng thú gào, làn sương đen kia giống như là bị ăn một gậy, đột ngột ngừng lại, choáng váng cứng ngắt giữa không trung.
Vào lúc này, hư ảnh pháp tướng phía sau Vương Ly Từ bỗng dưng há miệng to rậm rạp ra.
Miệng to ngày càng to, càng há càng to, cuối cùng thậm chí vượt qua kích thước của cơ thể. Một cỗ lực hút đáng sợ từ trong miệng to đó bạo phát!
Nhất thời, cái miệng to đó tựa như hóa thành một cái động tối thôn phệ tất cả, lực hút khủng khiếp kéo tất cả mọi thứ xung quanh vào bên trong miệng.
Ngay lập tức, cành khô, đá vụn bay lên, cây cói bị bứng gốc, mọi thứ trong vòng mấy dặm đều giống như gặp phải một trận gió lớn cấp mười hai, ngay cả ma khí lan tràn trong không khí cũng dừng lưu động, lần lượt đi vào trong động tối đó.
Ngay cả Lam Uyển Nhi bên cạnh cũng suýt chút bay lên, vào thời điểm nguy kịch, toàn lực kích phát lực huyết mạch và đạo khí【 Sóc Nguyệt 】 mới cố định được bản thân.
Đại thần thông, --【 Thôn Thiên 】!
Sau khi huyết mạch thức tỉnh tới tầng thứ 8, có chân thân uẩn linh, đại thần thông của Vương Ly Từ vốn đã đạt tới cường hóa rất lớn, ở mức độ nào đó nghiễm nhiên đã tiếp xúc tới ngưỡng cửa của "đạo", bây giờ nén giận ra tay, uy lực trực tiếp bùng nổ.
Thần hồn của lão giả khôi bào không còn thân thể làm chỗ tựa, thực lực vốn đã cạn kiệt, ưu thế duy nhất cũng chỉ có tốc độ mà thôi.
Dưới lực hút đáng sợ kéo lại này, gần như là chẳng còn chút lực phản kháng nào đã bị trực tiếp kéo về, đi vào lốc xoáy động tối.
"Không!!!!"
Hồn thể của lão giả khôi bào lập tức kêu thảm.
Thế nhưng mặc cho ông ta liều mạng giãy giụa thế nào, cự ly giữa ông ta và lốc xoáy động tối vẫn ngày càng gần, ngày càng gần.
Vào lúc ông ta tưởng minh sẽ bị động tối thôn phệ, Vương Ly Từ đã trảm ra một đòn Yển Nguyệt Đao, uy thế bá đạo càn quét ra, trực tiếp trảm thần hồn đã suy yếu của ông ta tan thành mây khói.
Hết cách, thần hồn thiếu đi nhục thân tựa như con rùa bị bóc đi mai, yếu ớt đáng thương, Vương Ly Từ thậm chí còn không dùng quá nhiều huyền khí.
Tới lúc này.
Một đại lão Lăng Hư cảnh cứ như vậy lặng lẽ bị giết chết, ngay cả thần hồn cũng không lưu lại.
Hư ảnh Thao Thiết khủng bố phía sau Vương Ly Từ theo đó dần tiêu tán.
Không có lực hút khủng bố đó, những vật phẩm bị cưỡng chế hút tới lần lượt từ không trung rơi xuống, rơi đầy đất.
Xung quanh đột nhiên an tĩnh lại.
Qua một lúc, Lam Uyển Nhi mới hốt hoảng hồi thần lại: "Lần này thật sự kết thúc rồi?"
"Ừm."
Vương Ly Từ gật đầu.
Lúc động thủ, dựa vào nhiệt huyết, vẫn không có cảm giác gì, bây giờ thật sự giết ma quân này rồi, đừng nói Lam Uyển Nhi, ngay cả người đích thân động thủ như nàng cũng có chút cảm giác hoảng hốt.
Nhưng bây giờ thực sự không phải lúc cảm khái.
Thở phào một hơi, nàng lại gọi Lam Uyển Nhi và tra tra chuột đã lập đại công, bắt đầu quét dọn chiến trường, hủy thi diệt tích, đồng thời cũng xóa sạch sẽ tất cả tàn lưu trên chiến trường và dấu tích liên quan tới hai người một chuột.
Trong lòng nàng hiểu, chuyện lần này quá lớn, liên quan tới cái chết của Minh Sát thiếu chủ, lại liên quan tới cướp đoạt bảo vật mà "Ma Tôn" muốn, mặc dù nàng to gan cỡ nào cũng không dám để lộ sơ hở khiến người ta biết nàng và Uyển Nhi làm.
Nếu không, trời biết lão đầu Ma Tôn kia trong cơn thịnh nộ sẽ làm chuyện gì báo thù nàng hoặc Vương thị.
Tóm lại, để mọi thứ đều tan thành mây khói chắc chắn an toàn hơn nhiều.
Nhưng cũng may thực lực của Lăng Hư đại lão này bình thường, đoán chừng cũng là vì nghèo, át chủ bài bảo mệnh cũng không nhiều. Thứ duy nhất lấy ra chính là một món "ma đạo khí".
Đó là một đạo khí loại ma kiếm, lúc bị tập kích thành trọng thương đánh áp, đạo khí ma kiếm này từ đầu tới đuôi cũng không phát huy ra tác dụng quá lớn, hoàn toàn bị bán tiên khí Yển Nguyệt Đao áp chế, có thể nói là không nổi bật gì.
Còn công lao lớn nhất lần này đương nhiên phải kể tới "một kích Chân Tiên" rồi.
Trong học viện huấn luyện quân quan Huyền Vũ, 【 một kích Chân Tiên 】 thuộc phần thưởng trong hồ phần thưởng trung cấp, vốn là để cho học viên tinh anh biểu hiện ưu tú một át chủ bài bảo mệnh. Dù sao thì dựa theo thiết kế độ khó của cửa ải khảo hạch học viện, học viên có thể đánh thông mô thức tinh anh, tương lai khả năng cao đều có thể trở thành tướng lĩnh cao cấp Lăng Hư cảnh, cho dù là ở Thần Vũ hoàng triều cũng thuộc kiểu nhân tài vô cùng trân quý.
Bồi dưỡng, bảo vệ đối với nhân tài, Thánh Hoàng xưa nay không keo kiệt.