Chỉ là cho dù sức tưởng tượng của Thánh Hoàng phong phú cỡ nào, e là cũng không ngờ những phần thưởng này sẽ có một ngày bị Vương thị tính kế, gần như cạo sạch sẽ trong thời gian ngắn.
Vương Ly Từ không đếm gia tộc đã lấy bao nhiêu một kích Chân Tiên, dù sao thì mấy chục cái lận.
Vương Ly Từ nàng là trụ cột của gia tộc, tinh anh danh sách thứ hai của gia tộc tôn quý, chia được một kích Chân Tiên bên người, đó là chuyện vô cùng đương nhiên.
Thứ này nếu sử dụng thỏa đáng, có thể trảm Lăng Hư!
"Nào nào nào, hai người các ngươi đều tới đây, đừng ép ta động thủ." Chiến trường quét dọn được một nửa, Vương Ly Từ phát hiện có chút không đúng bèn gọi hai thứ duy nhất mà lão giả khôi bào lưu lại tới. Đó là một cái nhẫn trữ vật cấp linh bảo thần thông cùng với đạo khí ma kiếm.
Chúng đã sớm nhận thức được thực lực đáng sợ của Vương Ly Từ, vô cùng kính sợ nàng, thấy nàng gọi, cho dù vô cùng sợ hãi, vẫn run rẩy bay tới, ngay cả chạy trốn cũng không dám.
"Lăng Hư bảo điển của lão đầu này đâu?" Vương Ly Từ lật lật thi thể đã đứt thành hai, vô cùng phẫn nộ: "Lẽ nào để Lăng Hư bảo điển đó chạy rồi?"
Tuy Vương thị bây giờ có không ít Lăng Hư bảo điển, nhưng loại như Lăng Hư bảo điển chính là nội tình gia tộc, nhiều thêm cũng không chê nhiều.
"Cái này...Ma La ma quân đã hoàn thành Lăng Hư giao thế, bảo điển truyền thừa cho người kế thừa đời kế tiếp rồi." Đạo khí ma kiếm yếu ớt giải thích: "Ta là vì phải đi theo chấp hành nhiệm vụ, cho nên tạm thời vẫn lưu lại bên chân quân."
Lăng Hư cảnh hoàn thành Lăng Hư giao thế?
Vương Ly Từ lập tức thất vọng.
Đây chẳng phải là giống với Long Xương bệ hạ sao? Chẳng trách lực chiến đấu lại yếu đi nhiều, lúc nguy cơ ông ta cũng không tế ra bảo điển để chiến đấu, thế nên rất nhiều thủ đoạn mà nàng chuẩn bị đều không dùng tới.
Lăng Hư bảo điển chẳng những là công cụ truyền thừa, trong tình huống thông thường, bảo điển cũng sẽ có gia trì với chủ nhân, một khi tế ra bảo điển cùng tác chiến, lúc điều động thiên đạo pháp tắc sẽ dễ dàng hơn, lực pháp tắc có thể điều động cũng sẽ mạnh hơn, tiêu hao thần niệm cũng sẽ ít đi.
Đương nhiên, bản thân bảo điển không có lực chiến đấu gì, chỉ là có hiệu quả chúc phúc mà thôi.
Nhưng kiểu chúc phúc này gia tăng theo tỉ lệ, vì vậy trong chiến đấu cấp độ Lăng Hư cảnh, ảnh hưởng đối với lực chiến đấu trên thực tế cũng tương đối lớn.
Ví như Long Xương đại đế, không có bảo điển, Thương Long kiếm cũng không ở bên cạnh, lực chiến đấu của ông ta kém đi rất nhiều.
Trong chiến lợi phẩm thiếu đi bộ bảo điển, khiến Vương Ly Từ hơi thất vọng. Nàng dùng ánh mắt rất xoi mói nhìn đạo khí ma kiếm nói: "Hình như thực lực của ngươi không ra làm sao nhỉ, lúc đánh nhau ban nãy, cũng không dám liều với Yển Nguyệt của ta, có phải có hơi sợ quá rồi không?"
"..." Đạo khí ma kiếm.
Hắn suýt chút không nhịn được lớn tiếng mắng, có điều lời tới bên miệng lại biến thành a dua: "Tiên tử tôn kính, ta chỉ là một ma đạo khí bình thường, sao có thể sánh với Yển Nguyệt tiểu thư tôn quý chứ? Nàng ta là bán tiên khí, hơn nữa còn là bán tiên khí đi cương mãnh chi đạo..."
"Được rồi, vậy ta miễn cưỡng thu ngươi trước." Vương Ly Từ cân nhắc nói: "Đợi phong ba lần này qua đầy, ta tìm tổng bộ Đa Bảo Các xem tình hình bán ngươi đi, nếu không để Tiên Cung thu hồi cũng được."
Đạo khí ma kiếm hoàn toàn không ngờ rằng mình còn có ngày bị người ta ghét bỏ như vậy.
Lòng tự tôn của hắn bị nhục mạnh mẽ, lại không dám so đo với hãn nữ Vương Ly Từ này, chỉ sợ người ta không vui là giết hắn, chỉ đành lặng lẽ nhịn thôi.
Vương Ly Từ thuận tau vung lên, thu đạo khí ma kiếm ngoan ngoãn vào trong nhẫn trữ vật.
"Còn ngươi?" Vương Ly Từ nhìn sang nhẫn trữ vật cấp linh bảo thần thông: "Trong bụng có đồ tốt gì?"
"Tiểu thư tôn quý..." Khí Linh nhẫn trữ vật dùng ngữ khí lấy lòng: "Tuy chủ nhân, không, tiền chủ nhân đã đứt liên kết thần hồn với ta nhưng với phẩm hạnh thân là nhẫn trữ vật như ta, vẫn không thể tiết lộ những tin tức kiểu này với người."
Không đợi Vương Ly Từ tức giận, Khí Linh nhẫn trữ vật lại vội vàng bổ sung nói: "Có điều người có thể giải trừ liên kết thần hồn với nhẫn trữ vật của mình, sau đó xóa đi lạc ấn thần hồn tàn lưu trên người ta, tế luyện lại, người chính là chủ nhân mới của ta rồi."
Trong lòng nàng ta thầm nghĩ, có thể theo một chủ nhân rất uy mãnh này, ngược lại cũng không phải chuyện xấu.
Ngoài dự liệu, Vương Ly Từ lại thuận tay ném nàng ta cho Lam Uyển Nhi: "Uyển Nhi, ngươi vẫn dùng nhẫn trữ vật cực phẩm không biết nói chuyện nhỉ? Trở về ngươi sắp xếp đồ của ngươi, đổi nhẫn trữ vật này đi."
"Đa ta Ly Từ tỷ tỷ." Lam Uyển Nhi cười rất vui vẻ, nhưng đổi nhẫn trữ vật là một chuyện khá phiền phức, cũng không vội vàng gì.
Sau khi xử lý xong hai chiến lợi phẩm, Vương Ly Từ lại lật lật thi thể của lão giả khôi bào, cuối cùng cũng tìm ra cái hộp nhỏ trân quý nhất.