Liên tiếp mắng mấy câu, cuối cùng ông ta mới cảm thấy khuây khỏa chút, xoay đầu nhìn Khương Thanh Văn: "Chúng ta đi cứu viện bộ đội của chiến đoàn bảy, khi nào xuất phát?'
"Đây..." Khương Thanh Văn ngây ra, sau đó vội giải thích: "Bởi vì bức thư cuối cùng của Anh Tuyền tiểu thư nhiều lần cường điều, tuyệt đối đừng phái người đi chi viện thêm loạn, càng không được để người của chúng ta bước vào 【 thành lũy Toái Thạch 】nửa bước. Vì vậy, ta không điều động viện quân...Ngài cũng biết, bây giờ binh lực của chúng ta thiếu thốn nghiêm trọng!"
"Ngươi cái đồ chó hỗn xược này!" Triệu Đình Kiên trào dâng một ngụm máu nóng, suýt chút không nhịn được một bạt tai vỗ chết Khương Thanh Văn: "Vương Anh Tuyền nàng ta nói không cần viện quân thì không cần viện quân? Thứ mà nàng ta đối mặt là ba chiến đoàn tiên phong lĩnh chủ ma tộc, sau đó còn có đại quân chủ lực của lão đối thủ Hồng Thạch ma vương! Ngươi đây không phải là để nàng ta đi nộp mạng sao?"
Đừng thấy bình thường ông ta hay mắng Vương Anh Tuyền, nhưng nói tới cùng, trong lòng ông ta vẫn bảo vệ Vương Anh Tuyền, bây giờ nhìn thấy tình hình không đúng, ông ta đã có chút sốt ruột rồi.
Khương Thanh Văn chỉ cảm thấy vô cùng ủy khuất, âm u nói: "Nguyên soái...ngài phải tin Anh Tuyền, nàng đã thắng ngài không biết bao nhiều lần trong trò chơi chiến thuật chiến lược."
"Cái rắm, trò chơi chỉ là trò chơi mà thôi, sự tàn khốc của chiến trường thực tế thì sao trò chơi có thể so được?" Triệu Đình Kiên đen mặt la lối: "Không được không được, ít nhất phải phái một tu sĩ Lăng Hư cảnh đi xem tình hình. Nếu thực sự không ổn, ta sẽ đích thân đi, thế nào cũng phải lôi nha đầu đó về mới được."
"Triệu lão nguyên soái, ngài tuyệt đối không thể lên tiền tuyến!" Khương Thanh Văn vội khuyên: "Tất cả bố trí của phòng khu tuyến đông chỉ có ngài quen thuộc nhất, thiếu ngài tọa trấn, e là Tuy Vân công chúa cũng xoay chuyển được."
Lời hắn ta nói là thật.
Suy cho cùng phòng khu tuyến đông là địa bàn của Triệu Đình Kiên, tuy Tuy Vân công chúa dẫn quân tới chi viện, Tiên Hoàng cũng đang tọa trấn ở đây nhưng chung quy vẫn không quen thuộc tình huống bằng ông ta.
Bây giờ chiến sự căng thẳng, cứ điểm các nơi đều đầy rẫy trạng huống, một khi xuất hiện tình huống cấp bách, thời gian dành cho chỉ huy phản ứng thường rất ngắn, nếu không thân thuộc tình huống bố trí, một khi xảy ra phán đoán sai, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Hơn nữa, bây giờ tùy tiện tới tiền tuyến quá nguy hiểm, tu sĩ Lăng Hư cảnh xuất hiện ở tiền tuyến, một khi bị phát hiện, rất có thể dẫn tới mấy vị ma vương giáp công.
Chỉ lấy số lượng cao thủ mà nói, bên ma tộc nhiều hơn nhân tộc.
Sắc mặt Triệu Đình Kiên âm tình bất định mấy lần, cuối cùng mới đưa ra quyết định: "Thế này đi, đi mời hình chiếu của Tiên Tôn đại nhân tới, nhờ ông ta tới tiền tuyến kiếm Vương Anh Tuyền chút. Dù sao thì chỉ là một hình chiếu...cho dù sa vào địch trận, ngã xuống ở đây, đối với Tiên Triều, tổn thất cũng khá nhỏ."
"..."
Khương Thanh Văn trối mắt líu lưỡi.
Triệu lão nguyên soái khi nào lại đại nghịch bất đạo giống Vương Anh Tuyền vậy? Lại học theo lấy hình chiếu Tiên Tôn làm pháo hôi?
"Ngươi trừng mắt cái gì?" Triệu Đình Kiên hừ lạnh nói: "Nha đầu thối không nghe lời Vương Anh Tuyền đó có thân phận và tiềm lực gì, trong lòng ngươi không rõ sao? Tiên Tôn và Tuy Vân nha đầu ném nàng ta cho ta, chẳng phải là nhìn trúng kinh nghiệm tác chiến phong phú của ta, muốn để ta dẫn dắt nàng ta sao? Đợi sau khi ta chính thức nghỉ hưu, Vương Anh Tuyền cũng đã có tu vi Thần Thông cảnh, đến lúc đó cũng gần đủ tư cách làm phó tổng chỉ huy rồi. Nếu ta nghỉ hưu muộn thêm hai trăm năm, nàng ta trực tiếp làm tổng chỉ huy cũng hợp cách rồi."
Ở trên chiến trường ngoại vực lăn lộn bao nhiêu năm nay, chút chuyện này, ông ta còn có thể không nhìn thấu sao? Chuyện này vốn chính là một dương mưu, nghĩ chút cũng hiểu.
Tiên Triều bây giờ, số lượng cường giả Lăng Hư cảnh không ít, nhưng cường giả Lăng Hư cảnh có năng lực chỉ huy cứng tay lại ít tới đáng thương, cường giả Lăng Hư cảnh hậu kỳ có thể đảm đương, số lượng lại càng hiếm, cộng lại cũng không đủ một bàn tay.
Nhiều năm trước, Triêu Dương Vương vừa nghỉ hưu, trụ cột có thể đảm đương bên Tiên Triều lại ít đi một người, áp lực lập tức tăng lên.
Cứ địa tiên số 3 bên này còn đỡ, Tinh Huy chân quân còn có thể gánh rất lâu, Tuy Vân công chúa cũng dần lịch luyện, nhưng nhìn chung cả phòng khu Tiên Triều, thế cục thật sự không tốt bao nhiêu.
Cộng thêm ma tộc bây giờ đang từng bước bức ép, áp lực càng nhân đôi. Hơn nữa, bây giờ những lão nhân diễn chính này chung quy cũng sắp nghỉ hưu, Tiên Triều bây giờ rất cần máu mới.
Tiên Tôn không nói rõ nhưng rất rõ ràng đã gửi gắm kỳ vọng vào Vương Anh Tuyền, định dốc sức bồi dưỡng nàng, tương lai đừng nói là làm tổng chỉ huy của phòng khu tuyến đông, cho dù tiếp nhiệm tổng chỉ huy của một thành lũy trấn thủ nào đó cũng đều có thể.
Triệu Đình Kiên tiếp tục nói: "Hiếm có hạt giống tốt như vậy, Tiên Triều không thể tổn thất. Tin rằng Tiên Tôn đại nhân cũng sẽ đồng ý, huống hồ, Anh Tuyền đã cho ta bán tiên khí...Tiên Tôn thì chưa cho..."
Được thôi.